Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1145: Hoan nhạc thú, ly biệt khổ




Trong phòng làm việc, khi Kim Mộc nghe được khái niệm Xạ Điêu tam bộ khúc từ miệng Lâm Uyên, phản ứng đầu tiên của Kim Mộc là kinh hãi thốt lên:

“Quyển sách thứ ba sẽ không ngược tâm hơn cả Thần Điêu Hiệp Lữ đó chứ?!”

“Lần này là sảng văn.”

“Sở Cuồng đổi tính thật rồi?” Kim Mộc không tin, còn lấy câu nói đùa ở trên mạng ra để chế nhạo Lâm Uyên
Lâm Uyên không giải thích, chờ sau khi Kim Mộc đọc Ỷ Thiên Đồ Long Ký sẽ biết, trong tất cả các quyển tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung thì Ỷ Thiên Đồ Long Ký là bộ có kết cấu sảng văn điển hình nhất, những gì nhân vật chính Trương Vô Kỵ trải qua trong sách đều là các tình tiết YY tự sướng ở trình độ cao nhất
“Được rồi.”

Thấy Lâm Uyên bày ra dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng, Kim Mộc tạm thời tin hắn một lần, trong mắt Kim Mộc bắn ra tia sáng mong đợi:

“Nếu đây là quyển thứ ba trong tam bộ khúc Xạ Điêu, vậy quyển này sẽ nhắc tới Quách Tương chứ?”

Giống như rất nhiều độc giả Thần Điêu Hiệp Lữ, Kim Mộc cũng có tình cảm đặc biệt đối với nhân vật Quách Tương này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Miễn cưỡng cũng tính là có.”

Lâm Uyên nói, “Quyển sách tiếp theo sẽ lấy Quách Tương làm phần dạo đầu, nhưng nàng không phải nhân vật chính, bởi vì câu chuyện này sẽ diễn ra vào trăm năm sau.”

“Trăm năm sau?”

Kim Mộc dở khóc dở cười, “Khoảng cách thời gian giữa các bộ lớn thế
Lúc này thì các nhân vật trong Thần Điêu Hiệp Lữ đều qua đời cả rồi, trong sách mới có nhắc tới kết cục của bọn hắn không?”

“Đương nhiên là có.”

Lâm Uyên lặng lẽ spoil một chút cho Kim Mộc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ý nghĩa của quyển thứ ba là đưa ra kết cục cho các nhân vật trong hai quyển trước, đồng thời cũng lấp cái hố ở hồi cuối Thần Điêu Hiệp Lữ.”

“Hố ở hồi cuối?”

Kim Mộc ngẩn ra, sau đó chợt nhớ tới cái gì bèn nói, “Ý của ngươi là nhân vật mới tiểu hoà thượng Trương Quân Bảo kia sao?”

Trong phần cuối Thần Điêu Hiệp Lữ, Trương Quân Bảo xuất hiện thoáng qua
Hắn được Dương Quá chỉ đạo để đấu với Doãn Khắc Tây và thể hiện ra thiên phú tập võ kinh khủng
Đoạn tình tiết này khiến một số độc giả chú ý, nhưng cuối cùng không tạo ra quá nhiều thảo luận
Kim Mộc không ngờ nhân vật bé nhỏ xuất hiện ở hồi cuối tác phẩm lại có liên quan đến quyển sách tiếp theo của Sở Cuồng
Tiểu hòa thượng Trương Quân Bảo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Xưng hô này nghe rất lạ tai nha
Lâm Uyên nói: “Về sau mọi người sẽ gọi hắn là Trương chân nhân, hắn sẽ trở thành truyền kỳ của cả một thời đại, là chưởng môn nhân phái Võ Đang.”

Kim Mộc ngẩn người: “Võ Đang
Truyền kỳ của thời đại
Trương chân nhân
Danh xưng này đúng là không đơn giản, ngươi sẽ không để Trương Quân Bảo làm nhân vật chính của quyển sách mới đó chứ
Mà vậy thì không hợp lý, chẳng lẽ vị Trương chân nhân này sống hơn trăm năm?”

Lâm Uyên gật đầu: “Đúng vậy, nhưng hắn không phải nhân vật chính của quyển sách mà là cháu trai hắn.”

“Được nha.” Kim Mộc có thể tiếp nhận thiết lập này
“Nhưng ngươi nói đây là quyển thứ ba trong Xạ Điêu tam bộ khúc mà
Chỉ có chút xíu liên hệ này thôi sao?”

“Đương nhiên không chỉ có thế, còn có con vượn trắng đi theo Doãn Khắc Tây nữa.”

“Vượn Trắng?”

“Bây giờ không cần nói tỉ mỉ về việc này, trong sách cũng sẽ nhắc tới hậu nhân của Dương Quá, về sau khi đọc Kim thúc sẽ thấy thôi
Ngoài ra Kim thúc có còn nhớ Huyền Thiết Trọng Kiếm của Dương Quá không?”

“Đương nhiên là nhớ!”

Đây chính là một trong những tình tiết sảng khoái nhất trong Thần Điêu Hiệp Lữ
Dương Quá gặp được thần điêu, lấy được Huyền Thiết Trọng Kiếm do Độc Cô Cầu Bại truyền thừa lại
Lâm Uyên giải thích: “Cuối cùng Dương Quá tặng Huyền Thiết Trọng Kiếm cho Quách Tương
Hoàng Dung và Quách Tĩnh vì muốn kéo dài đại nghiệp kháng quân Mông Cổ nên đã nung chảy ra rồi đúc lại thanh Huyền Thiết Trọng Kiếm này thành hai thanh vũ khí mới, gồm một đao một kiếm.”

“Một đao một kiếm?”

“Nói cho đúng thì đó là Ỷ Thiên Kiếm và Đồ Long Đao.”

“Tên thật là bá đạo!”

“Đúng là rất bá đạo, hai vũ khí này cũng tạo ra một cơn gió tanh mưa máu trên giang hồ, cha mẹ của nhân vật chính trong quyển sách mới cũng vì thế mà chết.”

“Tiểu thuyết võ hiệp quả nhiên vẫn thể rời khỏi thiết lập mất cha mất mẹ nha.”

“Từ xưa tới nay thù hận đều là động lực lớn nhất cho nhân vật chính trong tiểu thuyết võ hiệp mà.”

“Ngươi đang spoil nội dung sách cho ta sao?”

“Mức độ này thì không tính là spoil.”

Ỷ Thiên Kiếm và Đồ Long Đao là khởi nguồn của mọi tình tiết, quả thực không tính là spoil nội dung truyện
Ít nhất Lâm Uyên không nói cho Kim Mộc biết trong hai vũ khí này có giấu Võ Mục Di Thư và Cửu âm Chân Kinh, thậm chí là loại bí tịch võ công nghịch thiên như Hàng Long Thập Bát Chưởng, để Kim Mộc còn hào hứng đọc sách của hắn nữa chứ
“Ừ.” Kim Mộc lại hỏi một câu về vấn đề cá nhân, từ đầu tới cuối hắn vẫn không quên được Quách Tương
“Về sau Quách Tương có lợi hại không?”

“Nàng sáng lập ra phái Nga Mi.”

Lâm Uyên suy nghĩ một chút rồi nói: “Trương Tam Phong, cũng chính là tiểu hoà thượng Trương Quân Bảo, đã sáng lập ra Võ Đang
Nga Mi và Võ Đang đều là hai trong số lục đại môn phái lúc đó.”

“Tức là rất lợi hại sao?”

“Đúng vậy, nếu không vì sao Trương Tam Phong lại cứ nhớ thương nàng mãi không quên như vậy.”

“Còn có tình cảm với nhau?”

“Hắn thích đơn phương.”

Quách Tương không trốn thoát khỏi ma chú “nhất kiến Dương Quá ngộ chung thân”
Một trăm lẻ ba năm sau, trước khi lâm chung Trương Tam Phong lấy ra một đôi thiết la hán đưa cho người bên cạnh:

“Đôi thiết la hán này là trăm năm trước Quách Tương nữ hiệp tặng cho ta…”

Hoan nhạc thú, ly biệt khổ
Trương Tam Phong có tu vi bực nào, nhưng trước khi lâm chung thứ mà hắn không bỏ được nhất lại chính là nụ cười của cô gái kia
Giống như nàng cả đời cũng không quên được trận pháo hoa năm mười sáu tuổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.