Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1166: Đề Tây Lâm Bích




Bên Lư Sơn
Đám nhân viên không ngừng cười trên nỗi đau của người khác
“Ha ha, cho các ngươi đắc ý nè!”

“Sở Cuồng lão tặc dễ nói chuyện lắm chắc!”

“Vẫn là chúng ta thông minh nhất, trực tiếp lựa chọn hợp tác với Tiện Ngư lão sư!”

“Chúng ta mà tìm Sở Cuồng hợp tác có khi lại bị hắn bôi đen cho
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy Tiện Ngư lão sư là bạn thân của Sở Cuồng lão tặc nhưng tính cách đúng là khác xa một trời một vực
Sở Cuồng xấu xa đến đâu thì Tiện Ngư tốt tính đến đấy!”

“Mà quan trọng là năng lực của Tiện Ngư lão sư không hề thua kém Sở Cuồng lão tặc nha!”

“Bài thơ Tiện Ngư lão sư viết cho Tây Hồ đã giúp lưu lượng khách của bọn hắn tăng vọt!”

“Nhắc mới nhớ, Tiện Ngư lão sư chẳng phải đã đồng ý sẽ làm thơ cho chúng ta sao
Vì cái gì đến bây giờ còn chưa có động tĩnh
Chúng ta thậm chí còn quay sẵn video quảng cáo luôn rồi, chỉ chờ thơ nữa thôi.”

“Chắc còn đang sáng tác, làm thơ cũng cần có thời gian mà.”

“Ấy, Trương bộ trưởng, ngươi đang cầm cái gì thế?”

Trong lúc mọi người đang thảo luận, một vị lãnh đạo cầm một chiếc hộp đi vào, cười nói: “Thơ của Tiện Ngư lão sư, hắn đã sáng tác xong rồi!”

Tiện Ngư làm thơ xong rồi
Còn tự mình viết lên giấy
Đám người lập tức hưng phấn chạy tới, thúc giục đối phương nhanh chóng mở hộp ra
Sau khi xem xong bài thơ, ai nấy đều tấm tắc khen: “Thơ hay!”

Người quản lý khu du lịch Lư Sơn kích động nói: “Chuẩn bị phát hành đoạn phim quảng cáo, ngoài ra ta muốn làm một bức tượng có khắc nội dung bài thơ này và đặt ở Lư Sơn để du khách cùng thưởng thức!”

Bài thơ này tên là Đề Tây Lâm Bích, đương nhiên là của Tô Đông Pha, vị đại lão này có quá nhiều tác phẩm kinh điển khiến Lâm Uyên cảm thấy vĩnh viễn cũng không sao chép hết
Ngoài ra hắn còn một bài nữa là Vọng Lư Sơn Bộc Bố của Lý Bạch, không hề thua kém bài kia của Tô Đông Pha
Hiện tại Lâm Uyên chọn Đề Tây Lâm Bích không phải vì bài thơ này tốt hơn mà chỉ là hắn muốn chia làm hai lần phát hành, đợi khi có cơ hội sẽ ra mắt bài thơ của Lý Bạch sau
Về phần tại sao hắn phải tự mình viết thư pháp thì đương nhiên là vì điểm danh vọng rồi, dù sao có năng lực thư pháp cấp đại sư mà không dùng thì uổng quá
Lúc này Ỷ Thiên Đồ Long Ký đang rất hot, trong lúc tất cả mọi người trên mạng đều nghị luận về tác phẩm, mấy khu du lịch kia đang đấm ngực giậm chân chỉ trích Sở Cuồng thì Lư Sơn đột nhiên tuyên bố 7 giờ tối nay sẽ phát hành video quảng cáo khu du lịch
Đồng thời quan phương Lư Sơn còn tuyên bố đoạn video này được quay kết hợp với bài thơ Tiện Ngư mới sáng tác
Trong nháy mắt đám cư dân mạng đều bị hấp dẫn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi người vẫn còn chưa quên trước đó Tiện Ngư viết cho Tây Hồ bài thơ rung động cỡ nào
Không biết đã có bao nhiêu người bị đoạn video quảng cáo kia kéo đến Tây Hồ du ngoạn một chuyến
Ít nhất ngay lúc này đây vẫn có rất nhiều người nhìn chằm chằm tin tức thời tiết, chờ khi trời mưa sẽ chạy đến Tây Hồ một chuyến
Ai bảo trong thơ của Tiện Ngư viết Tây Hồ trong mưa là một cảnh sắc hoàn toàn khác biệt
Đương nhiên bây giờ thứ mọi người tò mò nhất là bài thơ Tiện Ngư viết cho Lư Sơn
Người dân Lam Tinh chưa bao giờ hết yêu thích thơ từ
“Ngồi chờ bài thơ mới của Ngư phụ!”

“Các khu du lịch lớn năm nay thật là sôi động nha.”

“Do ngươi không biết đó, kỳ đánh giá và phân cấp khu du lịch sắp tới rồi, các khu du lịch được đánh giá càng cao thì càng thu hút được nhiều du khách, cho nên bọn hắn mới trở nên sôi động như vậy.”

“Thì ra là thế, chẳng trách lúc này các khu du lịch lại hăng hái đến vậy.”

“Hăng hái thì có ích lợi gì, nhìn xem mấy khu du lịch nịnh hót Sở Cuồng đều bị bôi đen đến giận tím mặt kìa.”

“Chậc, nhưng lão tặc làm ra loại chuyện này thì có gì bất ngờ đâu?”

“Ha ha ha, Lư Sơn đúng là đi trước một bước, không ngờ lại đi nhờ Ngư phụ làm thơ!”

“Toàn thể người dân Lư Sơn cảm tạ Ngư phụ!”

“Thao tác này của Lư Sơn rõ ràng là học theo Tây Hồ.”

“Nghe nói vì bài thơ kia mà Tây Hồ còn gửi cho Tiện Ngư lão sư một triệu để tỏ lòng cảm ơn, không biết Lư Sơn cho bao nhiêu nhỉ?”

“Một triệu thì đáng là gì.”

“Bài thơ kia của Tiện Ngư đã tạo ra bao nhiêu giá trị kinh tế cho Tây Hồ thì khỏi phải nói, một triệu đó chẳng qua chỉ là một sợi lông trâu thôi, chỉ là không biết lần này Lư Sơn có được như Tây Hồ không.”

Mọi người vừa thảo luận vừa chờ đợi
Đến 7 giờ tối, quả nhiên quan phương Lư Sơn rất đúng hẹn đăng lên một đoạn video quảng cáo
Đám cư dân mạng lập tức ấn vào xem
Núi non liên miên trùng trùng điệp điệp, bên dưới nước hồ trong sáng như gương rọi ảnh ngọn núi sừng sững, cảnh sắc hai bên bờ giống như một hành lang triển lãm tranh dài trăm dặm
Nhìn từ bên hông, ngọn núi cao vút đâm lên tận mây xanh
Góc quay camera không ngừng di chuyển, từ xa tới gần, từ chỗ cao đến chỗ thấp, dưới đủ mọi góc độ Lư Sơn hiện ra những phong thái bất đồng, có lúc như tiên nữ tiêu sái, có lúc như lão ông cầm trượng, lại có lúc giống ngựa hoang đứt cương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mây trắng tràn ngập trên ngọn núi, từng mảng mây mù như đoá sen trắng nở trên mặt nước khiến tầm mắt người xem mơ hồ biến ảo
Đột nhiên hình ảnh ngừng lại
Giữa cảnh sắc sơn hà tươi đẹp này, một bài thơ viết theo kiểu Hành thư xuất hiện giữa màn hình, trông như rồng bay phượng múa
“Nhìn ngang thành dài, nghiêng thành đỉnh

Cao, thấp, gần, xa, thấy khác ngay

Chẳng rõ Lư Sơn hình dáng thật

Bởi thân đứng giữa núi non này.”

Lần đầu tiên xuất hiện trong mắt người dân Lam Tinh, bài thơ Đề Tây Lâm Bích vừa ra đã đánh trúng trái tim vô số khán giả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.