Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1167: Lư Sơn phất lên rồi




Dưới bài thơ là chữ ký của Tiện Ngư đi kèm một hàng chữ giới thiệu:

“Bài thơ này Tiện Ngư lão sư làm sau khi đi du ngoạn Lư Sơn trở về, linh cảm đến từ khu vực Tây Lâm Bích của Lư Sơn, cho nên khu du lịch quyết định khắc bài thơ này lên Tây Lâm Bích.”

Đoạn phim quảng cáo kết thúc, Tôn Diệu Hoả đăng status cảm khái trên Blog:

“Muốn đi Lư Sơn quá.”

Trần Chí Vũ lập tức đăng theo: “Ngư Vương Triều hẹn một bữa cùng nhau đi?”

Giang Quỳ: “Đồng ý.”

Hạ Phồn: “Đi!”

Triệu Doanh Các: “Đi liền đi còn chờ gì nữa?”

Nguỵ Hảo Vận: “Ta muốn đi khu Tây Lâm Bích xem thử.”

Lúc này có một blogger du lịch đăng status:

“Video tiếp theo của ta sẽ lấy chủ đề là Lư Sơn
Tuy nơi này không phải khu du lịch cấp 10 nhưng phim quảng cáo lại đẹp không sao tả xiết
Hơn nữa bài thơ của Tiện Ngư lão sư quá động lòng người, đáng tiếc ta tài sơ học thiển nên không biết phân tích rõ ràng như thế nào, mời các vị đại lão giúp ta đánh giá một chút!”

Rất nhanh sau đó đã có thi nhân xuất hiện:

“Hay cho hai câu ‘nhìn ngang thành dài, nghiêng thành đỉnh, cao, thấp, gần, xa, thấy khác ngay’, ý tưởng và cấu tứ bài thơ rất giống với Ẩm Hồ Thượng Sơ Tình Hậu Vũ của Tây Hồ, đều là mô tả cảnh đẹp dưới những tình huống khác nhau
Tây Hồ đẹp khác biệt khi trời mưa và trời nắng, mà Lư Sơn đẹp khác biệt ở từng góc độ quan sát
Hai câu này dùng các con chữ đơn giản khái quát để hình dung ra phong cảnh ở Lư Sơn thiên hình vạn trạng.”

Ngay sau đó đã có người tiếp lời:

“Kỳ thật phần hay nhất của bài thơ không phải hai câu trước mà là hai câu sau
‘Chẳng rõ Lư Sơn hình dáng thật, bởi thân đứng giữa núi non này’, ta cảm thấy chúng kinh điển không thua gì mấy bài thơ lưu truyền từ thời thiên cổ!”

Sau đó lại có thư pháp gia lên tiếng:

“Nếu mọi người đã nói về nội dung bài thơ thì ta đây xin nói về thư pháp của Tiện Ngư
Ta có thể khẳng định với mọi người là nếu không khổ luyện nhiều năm thì tuyệt đối không thể đạt tới trình độ như thế, kỹ năng thư pháp của Tiện Ngư lão sư lợi hại hơn mọi người tưởng nhiều, đáng tiếc ta không được nhìn thấy bản gốc.”

Người trong nghề đánh giá rất cao, đám cư dân mạng cũng cảm khái vô cùng:

“Lư Sơn không hề thua kém Tây Hồ, cái trước là sông nước, cái sau là núi non, đều đẹp cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bài thơ này của Ngư phụ đã nói ra hết mị lực của một ngọn núi khiến ta muốn đến chơi ngay lập tức.”

“Người dân Lư Sơn cảm tạ Tiện Ngư lão sư!”

“Rất nhiều thi nhân đều khen hai câu sau hay hơn hai câu trước, ta học thuật không tinh, có đại lão nào giải thích giùm ta một phen không?”

“Để ta giải thích cho ngươi hiểu, ta là người Triệu châu, rất am hiểu về thi từ
Hai câu thơ trước thuần tuý là tả cảnh, nhưng hai câu sau lại ẩn chứa rất nhiều lý lẽ bên trong
Ngoài mặt là du sơn ngoạn thuỷ nhưng lại bày tỏ một loại kinh nghiệm sống, còn giúp người nghe mở rộng không gian tưởng tượng…”

“Chả hiểu moẹ gì!”

“Thôi, người Triệu châu am hiểu về thơ nhưng không nói tiếng người, để ta giải thích cho ngươi
Hai câu thơ sau ẩn chứa triết lý, Tiện Ngư đang mượn thơ để nói cho chúng ta biết không nên có thành kiến với việc gì đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khi nhìn sự vật sự việc phải nhìn từ nhiều góc độ khác nhau để hiểu biết toàn diện, khi đó ta mới có thể vượt qua được định kiến có sẵn.”

“Ồ, ra là thế!”

“Trước đó ta còn tưởng đây chỉ là bài thơ tả cảnh, quả nhiên cảnh giới phẩm thơ của ta còn chưa đủ
Thơ văn đẹp đẽ còn phải đi kèm triết lý thâm sâu mới là cảm ngộ nhân sinh, chẳng trách mọi người lại đánh giá cao hai câu thơ sau như vậy.”

Rất rõ ràng, Lư Sơn hot rồi
Mà giờ khắc này, các khu du lịch lớn vẫn luôn chú ý đến tình huống bên Lư Sơn lập tức trợn trừng mắt
“Moá!”

“Lư Sơn chuyến này lời to!”

“Sao chúng ta lại quên mất Tiện Ngư chứ!”

“Trước đó chúng ta chỉ nhìn chằm chằm Sở Cuồng, ai mà ngờ được con hàng này lại không đáng tin cậy như vậy, Tiện Ngư đáng tin hơn hắn gấp trăm lần
Nhìn xem người ta làm thơ hay chưa kìa!”

“Ta sớm nên nghĩ tới Tiện Ngư mới phải!”

"Trước đó từ vụ Tây Hồ Tiện Ngư đã thành công một lần, vậy mà chúng ta vì Sở Cuồng mà quên mất hắn!”

“Lập tức liên lạc với Tiện Ngư!”

“Mau mời Tiện Ngư tới chỗ chúng ta du lịch!”

“Sở Cuồng không muốn lộ diện nhưng Tiện Ngư thì không ngại nha, chỉ cần chúng ta có đủ thành ý thì nói không chừng hắn sẽ chịu tới, cùng lắm chúng ta học tập Lư Sơn, khắc thơ của hắn lên khu du lịch cho mọi người cùng thưởng thức!”

Trong lúc nhất thời, các khu du lịch lớn ở Lam Tinh đều ném cành ô liu về phía Tiện Ngư
Mà lúc này đây lại chẳng ai thèm ngó ngàng tới Sở Cuồng, chỉ có mỗi Võ Đang Sơn là vẫn đắc ý ôm lấy bắp đùi này


[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Mấy ngày sau, tại khu du lịch Lư Sơn
“Sao mà đông người dữ vậy!”

“Các ngươi đừng chen lấn, chen một hồi ta mang thai mất!”

“Tây Lâm Tự ở đâu vậy?”

“Phải leo lên núi mới thấy!”

“Đường lên núi đã đông người lắm rồi!”

“Vừa rồi ở bãi giữ xe ta tìm chỗ đậu mất nửa tiếng đồng hồ!”

“Sao hôm nay du khách kéo tới đông quá vậy?”

“Trời nóng gần chết, đám người này sao không ở trong nhà bật máy lạnh mà ra đây leo núi làm gì?”

“Chẳng phải ngươi cũng thế sao?”

Chỉ thấy toàn bộ khu du lịch toàn người là người, từ trên cao nhìn xuống đầu người lúc nhúc, trong đó không thiếu các hướng dẫn viên du lịch đang dẫn đoàn, vô số người đang chụp hình selfie gửi cho bạn bè người thân
Đám phóng viên chỉ biết trố mắt nhìn nhau
“Bình thường Lư Sơn cũng đông như vậy sao?”

“Ta vừa mới hỏi nhân viên công tác, bình thường du khách còn không bằng một phần ba hôm nay.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.