Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1170: Show truyền hình thực tế




“Người kinh doanh như ta mới cần phải có bảng này để gia tăng thanh thế, nếu là bảng người giàu thật sự thì ta không thể vào được top 100 đâu, huống chi tiền tài chỉ là vật ngoài thân, ta thích nhất vẫn là được đứng trên sân khấu ca hát với mọi người
Khoảnh khắc khiến ta cảm thấy hạnh phúc nhất không phải tài sản vượt qua con số chục tỷ mà là ngày ta trở thành ca vương!”

Mọi người: “

.”

Đột nhiên muốn bóp mỏ hắn lại ghê
Nghe thử xem đây có phải là tiếng người không?
Trần Chí Vũ miễn cưỡng thay đổi chủ đề: “Gần đây Hạ Phồn hot lắm nha, chắc có không ít đoàn làm phim tìm tới ngươi hả?”

“Cũng tạm.” Hạ Phồn cười đáp, tâm tình rất không tệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bộ phim Resident Evil đã ngừng chiếu ngoài rạp, tổng doanh thu phòng vé là 71 tỷ
Bây giờ khắp Lam Tinh này chỉ có một mình Hạ Phồn là vai nữ chủ đạt tới mức doanh thu cao chót vót đó, điều này cũng có nghĩa là nàng trở thành sự lựa chọn số một cho các dự án phim nữ chủ
“Bộ phim đó thành công đều là nhờ đại biểu của chúng ta.” Hạ Phồn nháy nháy mắt với Lâm Uyên
Mỗi người đều gọi Lâm Uyên theo một cách khác biệt
Tôn Diệu Hoả gọi học đệ, những người khác gọi Tiện Ngư lão sư, mà Hạ Phồn là bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ tới lớn nên rất khó mở miệng gọi Tiện Ngư lão sư, nghe có vẻ rất khách sáo
Cho nên nàng quyết định gọi chức vụ của Lâm Uyên ở công ty: Lâm đại biểu
Nhưng có thêm họ vào thì lại hơi khách sáo, thế là Hạ Phồn lược luôn chữ Lâm, chỉ gọi Lâm Uyên là “đại biểu”
Mọi người thỉnh thoảng cũng sẽ học nàng và gọi Lâm Uyên là đại biểu, vừa là chức vụ trong công ty, vừa ám chỉ vị trí của Lâm Uyên trong Ngư Vương Triều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Uyên thấy chẳng sao cả, từ trước đến giờ hắn đều không thèm để ý mọi người gọi mình là gì
Ăn lẩu được một nửa, mọi người bắt đầu trò chuyện về đủ loại đề tài, từ khách sạn Ngư Vương Triều đến sự nghiệp của mỗi người
Làng giải trí rất khó có thể kết bạn dài lâu, người người đều lo cạnh tranh với nhau, nhất là khi các ca sĩ trong Ngư Vương Triều đều ở chung một công ty
Nhưng sự tồn tại của Lâm Uyên đã kết nối mọi người lại, thêm Tôn Diệu Hoả không ngừng thắt chặt tình bạn này nên mối quan hệ giữa bọn hắn mới càng lúc càng sâu sắc
Lúc đầu Lâm Uyên là trợ lực cho mọi người, bây giờ mỗi người trong Ngư Vương Triều đều đã có năng lực để giúp đỡ lẫn nhau
Lúc này, Nguỵ Hảo Vận đột nhiên cười khổ: “Các ngươi có phát hiện không, dạo gần đây làng giải trí của các châu đều chỉ ưu tiên người địa phương.”

“Ta cũng thấy thế.”

Mọi người đều ở chung trong một giới, đương nhiên biết từng động tĩnh gió thổi cỏ lay
Triệu Doanh Các cau mày: “Ta ứng cử vào một show truyền hình của Tề châu nhưng thất bại.”

Giang Quỳ nói: “Show truyền hình Tề châu rất thích mời nghệ sĩ Tề châu tham gia, còn người của các châu khác ấy hả, trừ phi là đại minh tinh cực kỳ nổi tiếng như đại biểu của chúng ta, nếu không bọn họ sẽ chẳng thèm chú ý tới.”

“Ngươi cũng bị như vậy sao?”

Mọi người kinh ngạc nhìn Giang Quỳ
Giang Quỳ là nghệ sĩ có tiếng nhất trong Ngư Vương Triều, chỉ có Hạ Phồn dạo gần đây nhờ bộ phim Resident Evil mới đuổi kịp bước chân nàng
Giang Quỳ gật đầu: “Show truyền hình của Tề châu là tiết mục được rất nhiều minh tinh hâm mộ, bởi vì Tề châu làm show thú vị nhất, nhưng số lượng minh tinh khắp sáu châu quá nhiều mà vị trí trong show lại rất ít, ca vương ca hậu cũng không dễ gì được mời.”

Sáu châu, tương đương với hơn trăm quốc gia ở Địa Cầu hợp lại, số lượng minh tinh đương nhiên nhiều kinh khủng
“Show truyền hình?” Lâm Uyên đã no lửng bụng mới mở miệng, “Nhiều show truyền hình như vậy mà các ngươi không tham gia được?”

Hạ Phồn cười khổ nói: “Show truyền hình bình thường đương nhiên là chúng ta có thể tham gia
Ý chúng ta đang nói tới mấy show truyền hình có lượng người xem cao nhất của Tề châu ấy
Bây giờ trong số sáu châu, Tề châu là làm show tốt nhất, nhưng bọn hắn lại có quan niệm cố hữu là ưu tiên nghệ sĩ bản địa, giống như các khúc phụ Tần châu chúng ta đa số chỉ chọn hợp tác với ca sĩ Tần châu vậy đó.”

Lâm Uyên như có điều suy nghĩ
“Để ta hỏi giúp các ngươi xem sao.”

Mọi người ngẩn ra, sau đó mừng rỡ vô cùng
Ai dám không nể mặt Tiện Ngư
Nếu Lâm Uyên thật sự lên tiếng thì dù là show truyền hình đắt khách nhất hắn cũng nhét người vào được
“Ta gọi điện thoại thử xem.”

Lâm Uyên lấy điện thoại ra gọi cho Đồng Thư Văn
Người làm show duy nhất Lâm Uyên biết chính là người này, đối phương cũng là đạo diễn chương trình Ca Sĩ Giấu Mặt và Bài Hát Của Chúng Ta mà hắn từng tham gia
Quan trọng là địa vị của Đồng Thư Văn trong giới đạo diễn không hề thấp
Rất nhanh bên kia đã bắt máy, giọng Đồng Thư Văn cực kỳ nhiệt tình:

“Tiện Ngư lão sư, thật là trùng hợp, vừa hay ta cũng đang ở Tô Thành, định ghé thăm ngài nói chuyện một phen
Lần này ngài gọi điện thoại cho ta có việc gì thế?”

“Đồng đạo diễn đang ở Tô Thành?”

“Đúng vậy.”

“Đã ăn tối chưa?”

“Ha ha, còn chưa ăn đâu, Tiện Ngư lão sư tính mời ta ăn tối sao?”

“Vậy đến ăn chung với ta đi.” Lâm Uyên nói cho Đồng Thư Văn biết địa chỉ tiệm lẩu
Chờ hắn cúp điện thoại, mọi người mới hiếu kỳ hỏi: “Đồng đạo diễn là Đồng Thư Văn sao?”

Lâm Uyên gật đầu
“Hắn đang trên đường đến.”

Tôn Diệu Hoả lập tức nói: “Để ta chuẩn bị một bàn mới.”

Người ta cố ý chạy tới, không thể để người ta ăn đồ ăn thừa của Ngư Vương Triều được
Loại thời điểm này Tôn Diệu Hoả luôn là người phản ứng nhanh nhất
Chừng hai mươi phút sau, Đồng Thư Văn đã tới tiệm lẩu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này Tôn Diệu Hoả đã chuẩn bị một bàn lẩu mới, mọi người đứng lên chào hỏi nhau, đều không tính là người xa lạ vì đã từng hợp tác qua hai chương trình lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.