Trong địch ý này còn có một chút khinh thường, bởi vì từ xưa tới nay phần lớn show truyền hình nổi tiếng của Lam Tinh đều là do Tề châu làm
Từ điện ảnh đến làm show truyền hình, Tề châu đều là giai cấp thống trị, khó tránh khỏi cảm giác ngạo nghễ thiên hạ
Giống như khi nói tới manga, người Sở châu cũng sẽ cảm thấy ta mới là cái nôi của manga, tuy là sự xuất hiện của Ảnh Tử đã khiến bọn họ bớt kiêu căng rất nhiều
Đồng Thư Văn không để ý tới cái nhìn của ngoại giới, hắn đang cẩn thận chuẩn bị cho tiết mục
Đoàn đội của hắn vẫn chăm chỉ họp bàn suốt mấy ngày nay:
“Nhất định phải đến Lư Sơn!”
“Đúng vậy, Lư Sơn có bài thơ của Tiện Ngư lão sư.”
“Võ Đang Sơn cũng phải đi, Tiện Ngư lão sư tự mình đề nghị đó.”
“Không thành vấn đề, đến lúc đó chúng ta có thể dẫn dắt Tiện Ngư lão sư nhắc tới Sở Cuồng một chút, dù sao Võ Đang Sơn hot như bây giờ cũng là nhờ Sở Cuồng
Hơn nữa ai cũng rất tò mò về mối quan hệ của ba bạn gay nha.”
“Thế có đi nhà trẻ không?”
“Đi
Để bọn họ trải nghiệm cảm giác dạy dỗ mấy đứa nhóc quậy cực khổ cỡ nào.”
“Ta rất tò mò không biết bọn họ sẽ dỗ trẻ con kiểu gì đây.”
“Ta cảm thấy Thiếu Lâm Tự cũng có thể suy xét
Bây giờ mọi người đều rất hứng thú với hoà thượng đạo sĩ mà.”
“Có cần đột nhập vào hôn lễ như trong Sugar không?”
“Cái này cho vào hàng chờ đi.”
“Ta đề nghị sắp xếp tiết mục ca hát để các đại minh tinh cùng vui với quần chúng nhân dân.”
“Cũng được đấy.”
“Lúc quay phải chú ý quay cận cảnh Tôn Diệu Hoả nhiều vào, giờ ta mới biết hắn là ông chủ của chuỗi lẩu Diễm Diễm nổi tiếng
Vị ca vương này quá có tiền, khán giả tuyệt đối sẽ không ngờ được Tôn Diệu Hoả trâu bò đến mức đó!”
“Thật ra hoàn cảnh của Trần Chí Vũ cũng rất thú vị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta đã biết chuyện gia đình hắn, việc này rất nhiều người trong giới giải trí đều không biết, nếu show ra cho khán giả xem đảm bảo bọn họ sẽ cười lăn cười bò.”
Trong đủ loại thảo luận, kế hoạch dần được định ra
Mà khi thời gian đến, đám người Lâm Uyên bắt đầu chuẩn bị ghi hình
Lúc này tên chương trình cũng đã được quyết định, gọi là Ngư Nhĩ Đồng Hành
(Ngư đồng hành cùng bạn)
“Kỳ đầu tiên chúng ta chơi cái gì?”
Triệu Doanh Các chat vào nhóm chat Ngư Nhĩ Đồng Hành
Trong nhóm chat có tổng cộng chín người, ngoài bảy người trong Ngư Vương Triều ra thì còn có đạo diễn Đồng Thư Văn và nữ biên đạo Chúc Lôi
Lúc này đoàn người đang ở trong một khách sạn tại thành phố Dương Thành, cũng trong địa phận Tần châu
Đồng Thư Văn gửi một icon mặt cười: “Tiết lộ trước thời hạn sẽ không đủ chân thực, sáng mai khi quay chúng ta sẽ tuyên bố nhiệm vụ cho mọi người.”
Được rồi
Mọi người bất đắc dĩ nghĩ, Đồng Thư Văn làm show truyền hình thích nhất là vòng vo như vậy
Lúc trước mỗi lần đọc bảng xếp hạng ca sĩ trong Ca Sĩ Giấu Mặt hắn cũng khiến người ta gấp gần chết
Đột nhiên Triệu Doanh Các đề nghị: “Vậy tối nay chúng ta chơi PUBG đi.”
Trần Chí Vũ: “Nơi này không có máy tính, chơi bằng máy tính bảng vậy.”
Nguỵ Hảo Vận: “Được đó, bắt đầu hãm hại nhau nào!”
Tôn Diệu Hoả: “Vua bắn súng đang ở đây, xem ta đại sát tứ phương nè!”
Trong lúc nhất thời, mọi người tràn đầy phấn khởi
Lúc này Lâm Uyên mới trồi lên: “Ta không chơi đâu.”
Mọi người sững sờ, chợt nghĩ tới việc chuyên môn của Lâm Uyên là biến thành cái hộp cho người ta loot đồ, thế là ai nấy đều ngầm hiểu gõ chữ:
“Vậy ta cũng không chơi.”
Lâm Uyên cảm giác được mình phá hỏng hứng thú của mọi người, hắn suy nghĩ một chút rồi chat lên:
“Ta dạy mọi người chơi một trò chơi mới nhé.”
Nói xong, Lâm Uyên gọi Hệ thống ra: “Ta muốn chế tác riêng trò chơi.”
Mọi người trong nhóm hứng thú hỏi: “Trò chơi gì?”
Lâm Uyên đã chế tác xong trò chơi, lại chat lên: “Mọi người đến phòng ta đi, ai tiện đường thì tới quầy lễ tân xin một bộ bài giúp ta.”
“Đại biểu muốn đánh bài?”
“Yeah chơi đánh bài!”
“Ta sẽ mang bài lên!”
Mà lúc này Đồng Thư Văn đột nhiên nói: “Hay chúng ta quay một số câu chuyện thường ngày đi, các ngươi cứ việc chơi đùa, chúng ta sẽ không lên tiếng.”
Mọi người không có ý kiến
Mấy phút sau ai nấy đều tụ họp ở phòng Lâm Uyên
Đồng Thư Văn cũng dẫn theo biên đạo và tiểu ca quay phim tới
“Chơi đánh bài sao?”
“Ta giỏi món này lắm.”
“Nhưng chúng ta hơi đông thì phải.”
“Chia thành hai nhóm chơi?”
Mọi người ồn ào lên tiếng
Lam Tinh cũng có chơi bài, nhưng Lâm Uyên lấy bộ bài không phải để chơi bài
Thứ nhất là quá nhiều người, chơi bài chỉ hợp bốn người một tụ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thứ hai là chơi bài quá thường thấy, hắn muốn cho mọi người trải nghiệm thú vui mới
Lâm Uyên nói: “Có bút không?”
Hạ Phồn hỏi: “Cần bút làm gì
Ta có nè.”
Lâm Uyên cầm lấy bút, không trả lời mà chỉ lấy từng lá bài ra rồi viết lên:
Sói
Dân làng
Bảo vệ
Tiên tri
Trong đó có hai lá màu đen được Lâm Uyên viết chữ “sói” lên và hai lá màu đỏ viết chữ “dân làng” lên
Quân K viết chữ “tiên tri”, quân J viết chữ “bảo vệ”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi người tò mò nhìn Lâm Uyên viết chữ lên lá bài, Đồng Thư Văn ở bên cạnh cũng nhìn về phía biên đạo Chúc Lôi:
“Đây là kiểu chơi bài gì thế
Ngươi có biết không?”
Chúc Lôi lắc đầu: “Lần đầu tiên thấy đó, nhưng bài có nhiều kiểu chơi, chúng ta không biết cũng là bình thường.”
Không chỉ có hai người bọn họ không biết, Ngư Vương Triều cũng chẳng hiểu ra sao
Đối mặt với sự tò mò của mọi người, Lâm Uyên bắt đầu giới thiệu: “Trò chơi này tên là Ma Sói.”
Đúng vậy
Lâm Uyên không có ý định chơi bài với mọi người mà là dạy mọi người chơi Ma Sói
Thế giới này không có bài Ma Sói nên hắn phải dùng thẻ bài bình thường để viết chữ lên, cũng may ở mặt sau các lá bài trông giống hệt nhau.