“Hảo Vận tỷ, ta phục rồi!”
Mọi người không nhịn được giơ ngón tay cái lên khen ngợi Nguỵ Hảo Vận
Bởi vì nàng luôn nói thật, không hề che lấp chút nào nên không ai muốn đổi thẻ nhiệm vụ với nàng
Kết quả tất cả mọi người đều rơi vào hố, chỉ có nàng là may mắn thoát nạn
Có lẽ Lâm Uyên cũng khá may mắn, hắn lừa gạt được Hạ Phồn nên từ phụ bếp tiệm cơm biến thành giáo viên trông trẻ
Hẳn là trông trẻ sẽ dễ dàng hơn nhỉ
Biên đạo Chúc Lôi đứng bên cạnh đã cười đến gập cả lưng
Nàng và đạo diễn Đồng Thư Văn đứng ở góc nhìn của khán giả để xem mọi người biểu diễn, kết quả được tận mắt nhìn thấy một phiên bản Ma Sói đầy máu tanh, đám người Ngư Vương Triều này hố nhau đúng ác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nên biết chương trình vốn không có kịch bản, biểu hiện của mọi người là hoàn toàn chân thực
Đồng Thư Văn càng hưng phấn không thôi, mấy người này quá biết chơi, hiệu quả chương trình chắc chắn sẽ được kéo căng
Hoá ra đây mới là bộ dạng chân thật của Ngư Vương Triều
“Tiện Ngư lão sư có từng trông trẻ bao giờ chưa?”
“Chưa từng.”
“Vậy ngài có lòng tin sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ lần này không?”
“Không thành vấn đề.”
Lâm Uyên rất có lòng tin
Trẻ con thì có gì khó trông chứ
Lúc này mỗi thành viên trong Ngư Vương Triều đều đang trên đường tới nơi làm nhiệm vụ
Lâm Uyên ngồi xe đi tới nhà trẻ, đạo diễn Đồng Thư Văn đi theo xe hắn, trên đường đi không ngừng dẫn dắt đề tài
Những thành viên khác trong Ngư Vương Triều cũng có nhân viên công tác đi theo
Bọn họ không cần xuất hiện trong ống kính, chỉ cần tạo đề tài là đủ
Hai mươi phút sau, Lâm Uyên đến nơi
“Nhà trẻ Bắc Hải?”
Bảo vệ ra mở cửa, hiệu trưởng nhà trẻ xuất hiện
Đây là một dì hơn 40 tuổi, vừa nhìn thấy Lâm Uyên đã thúc giục: “Ngươi chính là giáo viên mới tới
Mau đi vào rửa tay rồi nhận lớp, động tác nhanh nhẹn lên một chút, bọn nhỏ đều đang chờ ngươi đấy.”
Trước khi quay chương trình tổ công tác đã yêu cầu hiệu trưởng nhất định phải xem Tiện Ngư như một người bình thường, đừng vì hắn là đại minh tinh hay là fan của hắn mà ưu đãi đặc biệt
Mà sự thật thì ngược lại
Chính bởi vì Lâm Uyên là đại minh tinh nên hiệu trưởng mới càng yêu cầu nghiêm khắc hơn
Thời gian quay rất ngắn nên tổ chương trình hy vọng trong khoảng thời gian này có thể khiến các minh tinh hiểu được sự khổ cực của đủ loại ngành nghề
Không chỉ có vườn trẻ, giờ khắc này những thành viên khác trong Ngư Vương Triều đều đang bị đối xử nghiêm khắc, rất khó hưởng thụ hào quang của minh tinh
Lâm Uyên không cảm thấy có vấn đề gì
Hắn thậm chí còn không nghĩ nhiều tới vậy, chỉ quan tâm nên làm gì để hoàn thành nhiệm vụ, lập tức nghiêm túc trả lời:
“Vâng.”
Rất nhanh sau đó, hắn tiến vào lớp học
Đây là một lớp mẫu giáo có tổng cộng 25 đứa nhỏ, theo lời giới thiệu của hiệu trưởng thì bọn nhỏ đều khoảng 4, 5 tuổi
Lúc này đám trẻ con đang trò chuyện ồn ào, phòng học ầm ĩ như là cái chợ
“Các con im lặng nào.”
Hiệu trưởng xuất hiện, vừa lên tiếng đã khiến bọn nhỏ an tĩnh hơn rất nhiều
“Giới thiệu với các con một chút, đây là thầy Tiện Ngư, hôm nay thầy sẽ dạy các con học.”
“Chào thầy Tiện Ngư.” Tiếng nói non nớt của bọn nhỏ vang lên
Hạ Phồn nói trẻ con rất khó trông rõ ràng là chém gió, Lâm Uyên nhìn mấy đứa trẻ này đều thấy chúng ngoan hiền lễ phép nha
“Chào các con.” Lâm Uyên mỉm cười nói
Hiệu trưởng quay đầu nói với Lâm Uyên: “Thời khoá biểu dán trên tường, ngươi cứ dựa theo đó mà lên lớp, chúng ta sẽ căn cứ vào biểu hiện của ngươi hôm nay để trả tiền lương.”
Lâm Uyên gật đầu, sau đó đi tới xem thời khoá biểu
Bây giờ là 7 giờ 50 phút, tiết học tiếp theo là giờ bồi dưỡng sở thích cho trẻ nhỏ, giáo viên phải giúp bọn trẻ làm điều chúng thích
“Việc còn lại giao cho ngươi.” Hiệu trưởng nói xong liền rời đi
Trên mặt Lâm Uyên vẫn giữ nụ cười, hắn vừa định mở miệng thì đám trẻ con bắt đầu láo nháo lên, còn ồn ào hơn trước đó
“Tiện Ngư là cá gì zạ?”
“Ngươi thì biết được bao nhiêu loại cá mà hỏi!”
“Ta biết đại sa ngư nha!”
“Ta biết tiểu kim ngư nè!”
“Ta biết tam văn ngư!”
“Tam văn ngư ăn hổng ngon.”
“Ta biết con rùa đen!”
“Rùa đen không phải cá đâu đồ ngốc!”
Hoá ra vừa rồi có hiệu trưởng nên đám nhóc tì này mới ngoan ngoãn như vậy
Hiệu trưởng vừa đi là bọn nó lập tức mặc kệ Lâm Uyên
Chỉ thấy đứa nào đứa nấy mặt đỏ tới mang tai tranh luận với nhau về các loại cá, còn thầy giáo Lâm Uyên đứng đơ người tại chỗ, không còn lại chút uy nghiêm nào
Tiểu ca quay phim đứng bên cạnh cũng đang cười trộm, xem ra Tiện Ngư lão sư cũng có lúc phải bó tay nha
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn nhỏ mặc kệ Tiện Ngư lợi hại cỡ nào, chúng chẳng có khái niệm gì về minh tinh cả, chỉ cần không quen biết là không để ý tới ngươi
“Các con nghe ta nói…”
“Các con im lặng một chút…”
“Các bạn nhỏ ngoan nào…”
“Chúng ta còn phải học đó…”
Lâm Uyên học theo hiệu trưởng, cố gắng trấn áp đám nhỏ, kết quả chẳng ai thèm nghe lời hắn nói dù hắn đã cố ý làm cho giọng mình trở nên nghiêm nghị hơn rất nhiều
Ngược lại có mấy đứa nhỏ muốn nói chuyện với Lâm Uyên nhưng rất nhanh đã bị những đứa khác kéo vào câu chuyện
“
.”
Lâm Uyên rốt cuộc cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề
Dường như làm việc ở nhà trẻ không phải là chuyện dễ dàng, chẳng trách Hạ Phồn lại muốn đổi việc với mình
Khoảng năm phút sau, Lâm Uyên vẫn không không chế được tình hình
Tiểu ca quay phim còn cố ý đặc tả gương mặt bất lực đang bị ăn quả đắng của hắn
Hẳn là sẽ không ai ngờ được đường đường là khúc phụ Tiện Ngư lại có ngày hôm nay
Bên ngoài phòng học
Hiệu trưởng đứng nhìn qua cửa kính, quan sát tình hình bên trong rồi bật cười:
“Làm vậy có ổn không
Giao đám học sinh khó dạy nhất trong nhà trẻ cho Tiện Ngư lão sư dạy dỗ…”