Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1177: Thầy giáo vẽ tranh đẹp như thật




“Dạy không được thì ngươi cứ việc sa thải hắn.” Đồng Thư Văn híp mắt nói, không có chút gánh nặng tâm lý nào
Những đứa trẻ này đều được tỉ mỉ lựa chọn từ các lớp khác, đều là đầu sỏ trong đầu sỏ nghịch ngợm, Đồng Thư Văn cố ý muốn Tiện Ngư phải trải nghiệm cảm giác tuyệt vọng của một giáo viên nhà trẻ
Phần hậu kỳ chế tác thế nào hắn cũng nghĩ xong xuôi rồi
Sẽ làm ảnh hoạt hoạ Tiện Ngư đứng yên lặng rơi lệ nha



Làm sao bây giờ
Lâm Uyên đang suy tư đối sách
Đứa nhỏ đứng gần hắn nhất đã bắt đầu huơ tay múa chân rồi, nó nói với cô bé buộc tóc đuôi ngựa:

“Đến sa ngư mà ngươi cũng không biết hả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có con sa ngư lớn như thế này này, còn lớn hơn ngươi nữa!”

Những đứa trẻ chưa từng nhìn thấy sa ngư đều mắt tròn mắt dẹt nhìn đứa nhóc kia
Lúc này trong lòng Lâm Uyên đột nhiên nảy ra một ý tưởng, hắn tham dự vào đề tài của bọn nhỏ: “Thầy Tiện Ngư sẽ cho các con xem sa ngư nhé?”

Ôi chao
Bọn nhỏ lập tức hưng phấn nói: “Vâng!”

Đứa nhóc ngồi cạnh Lâm Uyên hoài nghi hỏi: “Ở đây tìm đâu ra sa ngư chớ?”

Lâm Uyên lấy phấn ra, cười híp mắt nói: “Thầy sẽ vẽ cho các con xem.”

“Thầy Tiện Ngư lừa người ta!”

“Vẽ là cá giả mà!”

“Chúng ta muốn xem cá thật cơ!”

Bọn nhỏ không vui, trên mặt tràn đầy thất vọng, cảm thấy mình bị lừa dối
Lâm Uyên không nói gì, trực tiếp dùng phấn vẽ trên bảng đen
Hắn có kỹ thuật hội hoạ cấp đại sư, dù vẽ thứ bình thường nhất cũng sẽ ở cấp độ không tầm thường
Rất nhanh sau đó, một chú cá nhỏ xinh đẹp xuất hiện trên bảng đen, đám trẻ con lập tức trừng to mắt
Thầy vẽ đẹp y như thật á
Trong lúc nhất thời cả phòng học đều yên lặng đi rất nhiều
Lâm Uyên vẫn tiếp tục vẽ, nào là tiểu lý ngư, đại ô quy, thậm chí đại sa ngư hắn cũng vẽ ra…

Vẽ xong, Lâm Uyên phát hiện bọn nhỏ đang nhìn chằm chằm vào tấm bảng với vẻ hứng thú vô cùng, tiếng trao đổi cũng bé đi rất nhiều
Cuối cùng cũng được yên tĩnh một chút
Nắm bắt cơ hội này, Lâm Uyên bắt đầu trò chuyện với tụi nhỏ, hắn chỉ vào một bức tranh rồi hỏi:

“Đây là cá gì?”

“Kim ngư!”

“Thông minh lắm, còn đây?”

“Đây là ô quy ạ
Nhà con có một con tiểu ô quy đó!”

“Rất giỏi, vậy còn con này?”

“Là sa ngư!”

Đứa nhỏ ban nãy khoe mình đã thấy sa ngư lập tức tranh nhau trả lời:

“Thầy vẽ sa ngư đó!”

“Vậy các con xem thử đây là con gì?” Lâm Uyên vừa nói vừa vẽ một con vật lên bảng
“Là cá heo ạ
Ba mẹ có dẫn con đi xem xiếc cá heo rồi!”

“Đúng vậy, đây chính là cá heo, các bạn nhỏ biết rất nhiều nha.”

“Thầy vẽ đẹp quá ạ!” Bé gái trời sinh đã hơi hướng nội, đỏ mặt nói với Lâm Uyên
Lâm Uyên mỉm cười đáp: “Thầy có một người bạn tên là Ảnh Tử, hắn vẽ rất đẹp, chính hắn đã dạy thầy vẽ đó, các con có muốn học không?”

“Dạ muốn!”

“Vậy hôm nay thầy dạy các con vẽ tiểu kim ngư, rất dễ vẽ, học một chút là biết thôi, không tin các con xung phong lên bảng vẽ với thầy.”

“Con ạ
Con ạ!” Bé trai từng xem sa ngư giơ tay tích cực nhất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Uyên gật đầu: “Vậy con lên đây.”

Ừm
Lâm Uyên hoàn toàn không ngờ sẽ có một ngày mình dùng Sư Giả Hào Quang để dạy bé con vẽ tranh thiếu nhi
Đứa bé trai học với Lâm Uyên khoảng ba phút, ba phút sau nó vẽ ra một con tiểu kim ngư khá đáng yêu
Lần này toàn bộ bọn trẻ đều kích động hô lên, ai cũng muốn vẽ được bức tranh đáng yêu như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Con cũng muốn học nữa!”

“Con con!”

“Thầy ơi dạy con!”

Lâm Uyên lặng lẽ hỏi Hệ thống: “Sư Giả Hào Quang chỉ có thể dùng cho một học sinh thôi sao?”

“Có thể đồng thời dạy cho nhiều người nhưng hiệu quả sẽ bị chia đều ra.”

“Vậy là đủ rồi.”

Chỉ là mấy bức tranh đơn giản thôi mà
Thế là Lâm Uyên hướng dẫn bọn nhỏ vẽ tranh
Sau một tiết học, trên vở của đám nhỏ đã xuất hiện mấy con tiểu kim ngư xinh xắn
“Ta vẽ được không?”

“Không đẹp bằng ta!”

“Ta vẽ đẹp nhất!”

Trẻ con 4, 5 tuổi rất thích ganh đua với nhau vì mấy chuyện vặt vãnh, đứa nào đứa nấy đắc ý giơ tập lên khoe khắp lớp, cảm giác thành tựu vô cùng
Cùng lúc đó, thầy giáo Lâm Uyên đã thành công bắt thóp được bọn nhỏ
Ngoài lớp học, hiệu trưởng kinh ngạc vô cùng
Bọn nhỏ không quậy nữa rồi
Bà cười nói: “Không ngờ Tiện Ngư lão sư cũng biết hội hoạ, bọn nhỏ học vẽ xong đều biết điều hơn rất nhiều.”

Đương nhiên đó đều là tranh thiếu nhi nên không ai kinh hãi vì năng lực hội hoạ của Tiện Ngư
Người trưởng thành chỉ cần học một chút là có thể vẽ ra được mấy bức tranh đơn giản này
Đạo diễn Đồng Thư Văn cũng cười theo: “Tiện Ngư lão sư còn là biên kịch kiêm nhà thiết kế trò chơi, biết vẽ cũng là bình thường
Hơn nữa hắn và Ảnh Tử còn là bạn thân của nhau, đi theo người vẽ giỏi như vậy đương nhiên có thể học hỏi được ít nhiều.”

“Trình độ này không thấp.” Hiệu trưởng đánh giá
“Ngang với các thầy tốt nghiệp trường mỹ thuật trong nhà trẻ chúng ta.”

Đồng Thư Văn gật đầu
Thật ra điều hắn kinh ngạc hơn cả là Tiện Ngư có thể dạy bọn nhỏ vẽ ra những tác phẩm xinh xắn như vậy
Nếu đám trẻ con này vẽ không được thì bầu không khí đã chẳng hoà hợp đến thế
Bởi vì tụi nhỏ cảm thấy học vẽ với Tiện Ngư rất tiến bộ, có được cảm giác thành tựu nên mới thích hắn
Thú vị
Xem ra Tiện Ngư lão sư có rất nhiều kỹ năng nha, chẳng trách hắn lại kiêm chức nhiều như vậy, xem ra chương trình phải khai thác thêm nhiều góc độ về Tiện Ngư lão sư mới được
Một chương trình hiệu quả thường đi theo hai hướng: hoặc là người chơi quá mức xuất sắc, dùng thực lực nghiền ép người khác, hoặc là người chơi bị ăn quả đắng, bị tổ chương trình gài bẫy liên tục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.