Đồng Thư Văn vốn định nhìn Lâm Uyên thất bại ở nhà trẻ, ai ngờ mới tiết học đầu tiên hắn đã hoàn thành công việc, thậm chí còn làm tốt hơn một số giáo viên nhà trẻ khác
Điều này nằm ngoài dự liệu của Đồng Thư Văn nhưng vừa hay lại rất thú vị
Bên phía Tiện Ngư thì nghiền ép, bên phía các thành viên khác thì ăn quả đắng, như vậy mới tạo thành đối lập cực mạnh
Có điều…
Đây chỉ mới là tiết học đầu tiên
Trẻ con không dễ dạy đâu nha, ai có con nhỏ cũng biết điều này, còn phải chờ xem sau đó Tiện Ngư chống đỡ như thế nào
Nghĩ đoạn, Đồng Thư Văn quay sang hỏi hiệu trưởng:
“Tiết sau bọn trẻ học cái gì?”
“Ra chơi.”
“Nhà trẻ không phải là để chơi à
Cụ thể là bọn nhỏ chơi cái gì?”
“Chơi đùa ở ngoài trời ấy.”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói là ngoài trời nhưng thật ra là bọn nhỏ sẽ chơi trong sân trường
Lâm Uyên dẫn các học sinh xuống sân, ngay sau đó bọn nhỏ lập tức nô đùa chạy giỡn khắp nơi
“Các con đừng chạy loạn!”
Hiếu động là thiên tính của trẻ con, mới đến tiết học thứ hai bọn nhỏ đã hiện nguyên hình, vui chơi đến quên cả trời đất, trong đó có hai đứa nhỏ đã bị té
“Cẩn thận một chút!”
“Ui da!”
“Đại sa ngư, sao ngươi lại kéo bím tóc bạn nữ thế!”
“Thầy ơi, con không phải tên đại sa ngư, con là Mã Tiểu Khiêu mà!”
Vậy sao ngươi nhảy nhót liên tục thế
Lâm Uyên cảm thấy mình giống như bà mẹ già không ngừng lải nhải:
“Vậy bạn học Mã Tiểu Khiêu, con có thể chơi trò chơi tập thể với mọi người không?”
“Con không thích chơi trò chơi.” Mã Tiểu Khiêu lắc đầu, “Lần nào cũng có mấy trò chơi đi chơi lại, chán muốn chết.”
“Ví dụ như?”
“Ném cầu tuyết nè.”
“Chơi năm mười nè.”
“Chơi diều hâu bắt gà nè…”
Một đám trẻ con mồm năm miệng mười trả lời, bọn nó đều đã chán mấy trò này lắm rồi
Vậy thì không được nha, Lâm Uyên còn phải kiếm tiền lương, nếu để tụi nhỏ chơi loạn thì sẽ bị đánh giá là không hoàn thành nhiệm vụ
Thế là Lâm Uyên lại gọi: “Mã Tiểu Khiêu.”
Mã Tiểu Khiêu lên tiếng: “Thầy ơi, hay thầy cứ gọi con là đại sa ngư đi, con cảm thấy cái tên đó ngầu hơn.”
Lâm Uyên lắc đầu: “Người nào chơi trò chơi lợi hại nhất mới được gọi là đại sa ngư.”
Mã Tiểu Khiêu nóng nảy: “Con chơi trò chơi giỏi lắm đó!”
Lâm Uyên dẫn dắt thằng bé: “Vậy con chơi trò Đổi Chỗ có giỏi không?”
“Trò Đổi Chỗ nào cơ?”
Tuy Lam Tinh và Địa Cầu rất giống nhau nhưng thế giới này vẫn không có trò chơi Đổi Chỗ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Uyên nghiêm túc nói: “Là trò chơi do thầy sáng tạo ra, thú vị hơn mấy trò các con hay chơi
Có muốn chơi thử không?”
“Chơi ạ
Nếu thắng thì con chính là đại sa ngư!”
Mã Tiểu Khiêu là nhân vật trung tâm trong lớp học, nó muốn chơi gì là mọi người đều chơi theo nó
“Rất tốt.”
Lâm Uyên bày cho bọn nhỏ ngồi thành một vòng tròn
“Trong lúc chơi, mọi người sẽ cùng hát một bài hát.”
“Hát cái gì ạ?”
“Ca khúc do thầy viết, bây giờ thầy sẽ dạy các con hát…”
Lâm Uyên sử dụng Sư Giả Hào Quang, bắt đầu hát:
“Đổi chỗ, đổi chỗ, nhẹ nhàng đổi chỗ cho nhau, đừng nói cho bạn ấy biết, nhanh lên nhanh lên, chúng ta sẽ bắt được hắn…”
Bài hát rất ngắn chỉ có ba bốn câu, cộng thêm Sư Giả Hào Quang của Lâm Uyên nên bọn nhỏ học tập rất nhanh
Kết quả trò chơi còn chưa bắt đầu, một đám con nít đã đồng thanh hát lên
Đối với trẻ con thì học được một bài hát mới là chuyện rất thành công, có đứa còn quyết định: tối nay về nhà nhất định sẽ khoe với cha mẹ rằng mình tự vẽ được tiểu kim ngư, còn học thêm một bài hát mới
Lần này ánh mắt bọn trẻ nhìn về phía Lâm Uyên càng thêm yêu thích
Thầy giáo này dạy thật vui
Lúc này Lâm Uyên đang phổ cập cách chơi:
“Được rồi, cả lớp ngồi thành một vòng tròn rồi nhắm mắt lại
Mã Tiểu Khiêu, con cầm chiếc khăn tay này đi vòng quanh, trên đường đi con có thể lén lút nhét khăn tay vào phía sau lưng một bạn nào đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Những bạn khác nhớ kiểm tra sau lưng mình, nếu phát hiện có khăn tay thì phải lập tức nhặt lên và đuổi theo Mã Tiểu Khiêu, đuổi kịp thì trả khăn tay lại
Mã Tiểu Khiêu con phải cố gắng chạy thật nhanh và vòng trở lại chỗ người bị ném khăn, ngồi vào chỗ của người đó để thay thế
Nếu con bị người đó bắt lại thì xem như thua…”
Một bài hát thiếu nhi và một trò chơi thiếu nhi chưa từng có trên Lam Tinh
Rất nhanh bọn nhỏ đều hưng phấn lên, đây là trò chơi rất thú vị, dù toàn bộ hành trình chỉ ngồi một chỗ thì các bé cũng không cảm thấy buồn chán vì đều có cảm giác được tham dự vào
Trong tiết học ngoài trời này, tiếng cười quanh quẩn khắp không trung
Ở đằng xa, Đồng Thư Văn lại sững sờ thêm lần nữa
Hiệu trưởng nhà trẻ cũng nhìn chằm chằm, bọn họ vốn tưởng tiết học này sẽ làm khó Lâm Uyên, kết quả nằm ngoài dự đoán của mọi người
Tiện Ngư có quá nhiều kỹ năng đi
Tụi nhỏ không thích chơi trò chơi cũ, hắn liền sáng tạo ra một trò mới
Để tăng sự hứng thú cho tụi nhỏ, hắn viết luôn một ca khúc thiếu nhi ngay tại chỗ
Thật ra đối với Tiện Ngư thì mấy chuyện này không có gì ghê gớm, hắn là khúc phụ mà, viết nhạc thiếu nhi chẳng phải dễ như bỡn sao
Hắn còn là nhà thiết kế game, tạo ra một trò chơi cho trẻ em là chuyện nhỏ thôi
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ hôm nay Lâm Uyên mới nhận được nhiệm vụ thôi
Vì sao người ta lâm trận gặp sự cố còn hắn lâm trận lại phát huy tốt như vậy
Tổ chương trình muốn quay cảnh Tiện Ngư lúng túng bất lực trước mặt đám trẻ con, kết quả hắn vẫn luôn đang khoe tài
Như thể nhiệm vụ này chẳng làm khó được hắn chút nào
Đồng Thư Văn có thể thấy rõ ràng hiệu trưởng vô cùng hài lòng với biểu hiện của Tiện Ngư
Cũng may tuy Tiện Ngư làm ngược với dự tính của tổ làm chương trình nhưng hiệu quả tiết mục lại càng thêm đặc sắc.