Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1181: Thầy giáo kể chuyện cổ tích




Trong một quán cơm
Hạ Phồn đang ngồi lột da mực, nàng đeo khẩu trang và bao tay ni lông, trên đầu cũng đội mũ ni lông
“Tốc độ của ngươi quá chậm.”

“Người khác làm xong ba con mực mà ngươi còn chưa xong lấy một con.”

“Thôi, ngươi đi rửa bát đi, đừng có làm vỡ bát nữa đó, nếu không ta trừ lương ngươi!”

“Về phần cái đĩa ban nãy ngươi làm vỡ ta trừ ngươi 10 đồng.”

Đầu bếp liên tục lắc đầu mắng, chủ quán cơm cũng ngán ngẩm không thôi
Hạ Phồn mặt như đưa đám, mếu máo nói: “Sau này ta sẽ không bao giờ ăn mực nữa huhu, thứ này sao khó làm dữ vậy!”

“Không thì ngươi làm cá nóc đi?” Một bác gái lột da mực cười ghẹo nàng
Hạ Phồn bị doạ sợ vội vàng lắc đầu, nàng mà làm cá nóc chắc có người bị độc chết quá



Trước cửa một siêu thị, Nguỵ Hảo Vận đang phát tờ rơi
“Chào ngài, mời ngài dành ít phút để tìm hiểu về chương trình của chúng ta!”

“Tiệm chúng ta đang giảm giá lên tới 60% lận đó!”

Hầu hết mọi người đều nhận tờ rơi do Nguỵ Hảo Vận đưa, rất nhiều người lấy điện thoại ra quay phim chụp hình
Xét về tính chất công việc thì Nguỵ Hảo Vận là người thoải mái nhất, nàng cười híp mắt nói:

“Mọi người quá phối hợp, khoảng chừng hai giờ nữa là ta có thể hoàn thành nhiệm vụ.”

“Chúng ta có thể chụp chung một tấm được không?” Có người cầm tờ rơi rồi hỏi nàng với vẻ mong đợi
Nguỵ Hảo Vận nhỏ giọng nói: “Được ạ, nhưng mà nhanh lên nhé, đừng để ông chủ của ta phát hiện.”

Lúc này ông chủ của nàng vừa mới rời đi, Hảo Vận tỷ chụp chung với fan hâm mộ một bức ảnh, không bị phát hiện nên không trừ tiền, toàn thân nàng bị bao bọc trong vầng hào quang may mắn

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]


Trở lại nhà trẻ
Lúc này Lâm Uyên đang dỗ bọn nhỏ ngủ trưa
Đám học sinh rất phối hợp, mỗi đứa nằm một giường và giương đôi mắt nhỏ nhìn hắn
Mã Tiểu Khiêu đột nhiên mở miệng: “Thầy Tiện Ngư, thầy biết kể chuyện cổ tích không
Các thầy cô khác đều sẽ kể chuyện để dỗ tụi con ngủ trưa á.”

Kể chuyện
Lâm Uyên cười nói: “Vậy các thầy cô khác thường kể các con nghe chuyện gì?”

“Mấy câu chuyện trong Trấn Cổ Tích ấy ạ!” Đám trẻ con nhao nhao nói:

“Vịt con xấu xí!”

“Công chúa ngủ trong từng!”

“Nàng tiên cá!”

“Công chúa Bạch Tuyết!”

“Shuke và Beita!”

“Bộ quần áo mới của quốc vương!”

“Cô bé bán diêm!”

Lâm Uyên ngẩn ra
Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được sức ảnh hưởng của Trấn Cổ Tích trong thế giới của trẻ em, đột nhiên cảm thấy thoả mãn vô cùng
Lâm Uyên cười nói: “Các con có biết mấy bộ cổ tích này là do ai viết không?”

Bọn nhỏ lắc đầu
Chúng thích xem cổ tích nhưng gần như chẳng hề chú ý tới việc tác giả là ai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng mà đúng lúc này, Mã Tiểu Khiêu lại hưng phấn hô lên:

“Lão tặc ạ!”

Nụ cười trên mặt Lâm Uyên cứng đờ
Cảm giác thoả mãn sụp đổ trong nháy mắt
Ngay cả trẻ con cũng gọi mình là lão tặc
Mã Tiểu Khiêu thấy Lâm Uyên không khen ngợi mình như trước nên bắt đầu tự hoài nghi bản thân:

“Thầy ơi con nói không đúng sao
Ba con nói với con như vậy á, những truyện cổ tích này đều do lão tặc viết.”

“Ừ, con nói đúng lắm, đại sa ngư thật giỏi.” Lâm Uyên cố gắng mỉm cười nói, “Tiếp theo thầy sẽ kể cho các con nghe câu chuyện cổ tích tên là Peter Pan
Những người khác chưa được nghe câu chuyện này đâu, nhưng thầy và lão tặc là bạn thân nên đã được xem trước
Hôm nay thầy lén kể nó cho các con nghe, chịu không nào?”

Nói tới câu cuối cùng, Lâm Uyên bắt chước giọng điệu dụ dỗ trẻ con: “Nếu là người khác thì thầy không có kể đâu nha.”

“Được ạ!” Bọn nhỏ rất vui vẻ, “Thầy kể đi ạ!”

“Rất lâu rất lâu về trước có một đứa trẻ tên là Peter Pan, hắn là đứa trẻ vĩnh viễn cũng không trưởng thành, mọi người trong Trấn Cổ Tích gọi hắn là Peter Pan
Một ngày nọ, Peter Pan bay đến Trấn Cổ Tích, trong lúc vô tình nghe được câu chuyện về hoàng tử và công chúa…”

Lâm Uyên bắt đầu kể chuyện



[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quá trình quay phim không hề dừng lại
Khi Mã Tiểu Khiêu gọi ra cái tên “lão tặc”, tiểu ca quay phim suýt nữa đã phì cười
Ở bên ngoài, Đồng Thư Văn và hiệu trưởng cũng cong môi cười
Thật là, đại danh hung ác của lão tặc đến trẻ con cũng biết
Màn này rất thú vị, trẻ con không biết nói dối, ở ngay trước mặt Tiện Ngư lại gọi “lão tặc” khiến người xem rất buồn cười
Nhưng mà khi Lâm Uyên bắt đầu kể câu chuyện Peter Pan, đám người Đồng Thư Văn lập tức ngây ra, trong nháy mắt ai nấy đều trừng to mắt
Sở Cuồng
Ủa alô
Hình như bọn họ vừa nhân tiện bắt được vàng
Đồng Thư Văn đè nén kích động trong lòng, hỏi nhân viên công tác bên cạnh bằng giọng run run:

“Peter Pan là một nhân vật trong series Trấn Cổ Tích của Sở Cuồng đúng không?”

“Để ta tra thông tin đã.” Nhân viên công tác vội vàng lấy điện thoại di động ra
Hiệu trưởng nhà trẻ đột nhiên lên tiếng: “Không cần tra làm gì, các ngươi chưa từng nghe ca khúc Trấn Cổ Tích sao
Trong đó có một câu ca từ là: Nghe nói Peter Pan vĩnh viễn không lớn.”

Peter Pan vĩnh viễn không lớn
Đồng Thư Văn hồi tưởng lại lời giới thiệu vừa nãy của Lâm Uyên, đôi mắt hắn sáng đến doạ người:

“Sở Cuồng từng nói các nhân vật trong ca từ của hắn đều đối ứng với một câu chuyện cổ tích
Đây là một mảnh ghép của vũ trụ Trấn Cổ Tích, mà Peter Pan này cũng có câu chuyện riêng thuộc về hắn…”

Đúng
Chính là nó rồi
Đây là một mảnh ghép chưa từng được công bố của Trấn Cổ Tích
Nói cách khác, Tiện Ngư đang kể cho bọn nhỏ nghe câu chuyện cổ tích mà Sở Cuồng còn chưa xuất bản
Trời ơi
Trong chương trình show truyền hình Tiện Ngư lại tiết lộ nội dung sách mới chưa xuất bản của Sở Cuồng?
Một màn này mà lên sóng tuyệt đối sẽ bạo nổ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.