Ha ha ha
Đây là Tiện Ngư đang hố Sở Cuồng có phải không
Tiểu thuyết của người ta còn chưa phát hành mà ngươi lại tiết lộ hết nội dung cốt truyện trong chương trình rồi
Về phần Tiện Ngư nói đã được đọc trước tác phẩm này của Sở Cuồng thì không ai nghi ngờ
Với quan hệ thân mật của ba bạn gay, Sở Cuồng để Tiện Ngư đọc trước toàn bộ tác phẩm mới cũng không có gì lạ
Giống như Tiện Ngư đã tuyên bố mình từng học vẽ với Ảnh Tử vậy
Tất cả mọi người đều tin tưởng không hề nghi ngờ
Còn việc Tiện Ngư tiết lộ nội dung sách mới của Sở Cuồng có phải là hành vi không tốt hay không thì không cần phải lo
Thứ nhất, Tiện Ngư kể rất sơ lược, không hề nói rõ các tình tiết
Thứ hai, cổ tích không giống như phim điện ảnh hay truyền hình, có tiết lộ nội dung trước cũng chẳng hề ảnh hưởng tới lượng tiêu thụ
Thứ ba, hai người này có quan hệ tốt như vậy, Sở Cuồng sao có thể tức giận với Tiện Ngư vì chút chuyện này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thứ tư, tổ chương trình khi biên tập video cũng sẽ tự động cắt bỏ phần sau câu chuyện, không để khán giả nghe được hết
Mà ngược lại, cách làm này còn giúp Sở Cuồng tuyên truyền quyển sách mới
Một pha quảng cáo rất hoàn mỹ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đôi bên cùng có lợi
Đồng Thư Văn vốn là muốn nhờ Tiện Ngư cọ chút nhiệt độ của Sở Cuồng và Ảnh Tử, bây giờ thì tốt rồi, hắn cọ sạch sẽ
Trước đó Tiện Ngư dạy vẽ nhắc tới Ảnh Tử, bây giờ kể chuyện cổ tích của Sở Cuồng, vô cùng hợp ý hắn
Đồng Thư Văn đoán không sai
Lâm Uyên đúng là có ý định quảng cáo sách mới cho Sở Cuồng
Hiện tại hắn kể câu chuyện Peter Pan xong có thể thuận lý thành chương phát hành luôn quyển cổ tích này, nhất cử lưỡng tiện
Đương nhiên phần lớn vẫn là Lâm Uyên muốn làm cho bọn nhỏ vui vẻ
Trên thực tế, câu chuyện này quả thật đã khiến bọn nhỏ nghe đến mê mẩn, đứa nào đứa nấy mở mắt sáng quắc nhìn Lâm Uyên, tập trung lắng nghe
Thỉnh thoảng có đứa không kềm được nói:
“Peter Pan thật lợi hại!”
“Hắn còn biết bay!”
“Vì sao hắn vĩnh viễn cũng không trưởng thành?”
“Ta thích Tinker Bell!”
“Thuyền trưởng hải tặc thật xấu xa, Peter Pan nhất định sẽ trừng phạt hắn!”
“Ta cũng muốn được Peter Pan dạy ta bay!”
“Sau đó thì sao ạ?”
Nhân vật chính trong câu chuyện là Peter Pan, mở đầu câu chuyện hắn dạy cho ba đứa trẻ khác cách bay lượn
Thừa dịp cha mẹ chúng không có nhà, Peter Pan dẫn bọn nhỏ bay ra khỏi cửa sổ và đến vùng đất Neverland
Nơi này có dã thú hung mãnh, có bộ lạc nguyên thuỷ, còn có hải tặc đáng sợ, đương nhiên có cả tiên nữ và mỹ nhân ngư
Tóm lại những thứ trong mộng ảo của trẻ con đều có trên vùng đất này
Bọn nhỏ không bị người lớn kềm hãm, trở nên tự do bay nhảy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dưới sự dẫn dắt của Peter Pan, các cô bé cậu bé tự mình giải quyết vấn đề, tận tình chơi đùa và cùng nhau trải qua các loại nguy hiểm
Ngụ ý trong quyển sách bắt đầu xuất hiện
Trong mắt trẻ con, không có bố mẹ bên cạnh thì bọn chúng vẫn có thể chơi rất vui vẻ
Chỉ có bố mẹ mới cho là trẻ con không thể sống thiếu họ
Sau đó
Những đứa trẻ bỏ nhà đi này bắt đầu nhớ mẹ rồi
Bọn chúng tạm biệt vùng đất Neverland xinh đẹp huyền ảo để trở về nhà
Về sau chúng đều trở thành người lớn, chỉ có Peter Pan là mãi mãi cũng không lớn lên, cũng mãi mãi không trở về nhà
Hắn vẫn bay nhảy tự do ở khắp nơi, đưa hết đứa trẻ này đến đứa trẻ khác đi chu du đến vùng đất huyền áo để chúng hưởng thụ sự tự do sung sướng
Câu cuối cùng trong tác phẩm viết rằng:
Chỉ cần bọn trẻ sống vui vẻ ngây thơ, không buồn không lo thì sẽ có thể bay tới vùng đất huyền ảo Neverland
Đừng nói tụi nhỏ nghe tới mê mẩn, ngay cả đám người Đồng Thư Văn cũng chăm chú lắng nghe
Nhưng Lâm Uyên không kể hết toàn bộ câu chuyện
Nếu hắn nói tiếp thì bọn nhỏ không cách nào ngủ trưa được nữa
Vì vậy Lâm Uyên nói: “Nội dung còn lại đến buổi chiều thầy sẽ kể tiếp
Các con ngủ ngoan nhé, nếu ai không ngủ thì thầy sẽ tức giận, không kể chuyện nữa đâu.”
“A…”
“Vâng ạ.”
Tuy bọn trẻ còn chưa thoả mãn nhưng để buổi chiều được nghe phần tiếp theo, chúng vẫn ngoan ngoãn nhắm mắt lại
Nhiệm vụ dỗ trẻ đi ngủ hoàn thành
Căn phòng dần trở nên yên tĩnh, Lâm Uyên thở phào nhẹ nhõm sau đó mỉm cười một cái, không biết là hắn đang cười cái gì
2 giờ rưỡi chiều
Các học sinh ngủ dậy không lâu đã vây quanh Lâm Uyên đòi hắn kể chuyện:
“Tụi con đã ngủ như lời thầy dặn, thầy cũng phải giữ lời nha, thầy kể tiếp Peter Pan cho tụi con nghe đi.”
“Peter Pan!”
“Peter Pan!”
Lâm Uyên mỉm cười: “Được, vậy chúng ta nghe tiếp phần sau câu chuyện nhé
Đến đoạn nhóm bạn Peter Pan gặp thuyền trưởng hải tặc Hook…”
Lâm Uyên rút gọn rất nhiều chi tiết, dùng cách kể chuyện đơn giản nhất nên chỉ mười lăm phút sau đã kể xong
“Câu chuyện Peter Pan đến đây là kết thúc, các con cần phải hiểu một điều, ở bên cha mẹ mới là nơi an toàn nhất.”
Sau khi giáo dục xong, Lâm Uyên nhìn đồng hồ rồi nói: “Đến giờ ăn xế rồi.”
“Yeah ăn xế--”
Bọn nhỏ thoả mãn vô cùng, vui vẻ ăn xế
“Lòng đỏ trứng bơ ăn thiệt ngon!”
Lâm Uyên: “
.”
Bụng hắn cũng hơi đói nha, nhà trẻ làm lòng đỏ trứng bơ khiến hắn động tâm hết sức, đáng tiếc không có phần cho thầy giáo
Đợi bọn nhỏ ăn xong, Lâm Uyên dựa theo thời khoá biểu cho bọn nhỏ ra sân chơi và phơi nắng nhẹ
Lúc này đã gần 4 giờ chiều, chỉ còn nửa tiếng nữa là đến giờ tan học
Lâm Uyên lau mồ hôi trán, mệt đến ngất ngư
Tuy thân thể mỏi mệt nhưng tinh thần hắn rất vui vẻ, ở cùng trẻ con là việc cực nhọc nhưng linh hồn sẽ được gột rửa một phen
Nhìn bọn nhỏ nô đùa với nhau, ánh mắt Lâm Uyên dần trở nên ôn hoà.