Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1185: Nếu bạn cảm thấy vui vẻ thì hãy vỗ tay




Lúc này biên đạo Chúc Lôi lặng lẽ chú ý tình hình ở các bên, nàng không nhịn được mỉm cười
Nói thật, Chúc Lôi rất bất ngờ
Lúc mới bắt đầu nàng cho là chỉ có bên phía Tiện Ngư lão sư mới gây bất ngờ cho nàng, kết quả bên phía các thành viên Ngư Vương Triều cũng xảy ra rất nhiều chuyện ngoài ý muốn
Hố nhau là các ngươi, hỗ trợ nhau cũng là các ngươi
Hay có lẽ nên nói, không hổ là Ngư Vương Triều
Đến 4 rưỡi chiều, cuối cùng Hàn Phi vẫn phải tạm biệt tụi nhỏ để rời đi
Một đám trẻ con không nói lời nào chỉ mở to mắt nhìn Lâm Uyên, Vương Hàm thì nức nở hỏi: “Thầy Tiện Ngư phải đi rồi sao?”

Mã Tiểu Khiêu cũng đỏ hồng hai mắt: “Sau này thầy Tiện Ngư có đến nữa không?”

Đối mặt với sự buồn bã của bọn nhỏ, Lâm Uyên trong lúc nhất thời không biết làm sao mở miệng
“Thầy Tiện Ngư…” Bọn nhỏ gọi tên hắn
Lâm Uyên hít một hơi thật sâu, nói chắc như đinh đóng cột:

“Thầy nhất định sẽ gặp lại các con, đến lúc đó chúng ta cùng nhau ca hát và chơi trò chơi, cho nên sau này các con phải ngoan ngoãn học tập, ăn chơi ngủ nghỉ nghe lời cha mẹ và thầy cô, có được không nào?”

“Vâng ạ!” Bọn nhỏ đồng thanh hô
Lâm Uyên mỉm cười vẫy tay rồi xoay người rời khỏi nhà trẻ
“Thầy Tiện Ngư…”

Nhìn theo bóng lưng Lâm Uyên rời đi, Mã Tiểu Khiêu khóc, Vương Hàm khóc, mấy đứa bé khác cũng khóc theo
Trong camera, Lâm Uyên hơi dừng một chút nhưng không xoay người lại
Nụ cười còn đọng trên mặt hắn nhưng hốc mắt đã đỏ lên, đột nhiên Lâm Uyên cất tiếng hát:

“Nếu bạn cảm thấy vui vẻ thì hãy vỗ tay, nếu bạn cảm thấy vui vẻ thì hãy vỗ tay, nếu bạn cảm thấy vui vẻ và bạn biết điều đó thì hãy vỗ tay…”

Phía sau lưng, bọn nhỏ vừa khóc vừa vỗ tay theo nhịp
Tiếng vỗ tay của hắn hoà cùng một thể với cả lớp, mà lúc này hiệu trưởng nhà trẻ và các nhân viên công tác đều vỗ tay theo



Sáu giờ tối
Ngư Vương Triều rốt cuộc cũng đoàn tụ lại
Mọi người trao đổi cảm nhận về ngày làm việc hôm nay, ai nấy đều cảm khái vô cùng:

“Vốn tưởng đến show truyền hình này là để chơi, kết quả bây giờ mới phát hiện tổ chương trình bắt chúng ta đi lao động khổ sai.”

Nói thì nói vậy nhưng mọi người không bất mãn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hôm nay thật ra bọn hắn đều có thu hoạch hiếm có
Lúc này đạo diễn Đồng Thư Văn xuất hiện
“Các vị, đã đến giờ ăn tối, mời mọi người lấy tiền lương hôm nay ra để quyết định xem bữa tối sẽ là cái gì.”

Mọi người lấy tiền ra, phần lớn đều là hơn 100 đồng, của Nguỵ Hảo Vận thì hơn 200
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lương thấp nhất là Trần Chí Vũ, dù Tôn Diệu Hoả đã giúp hắn nhưng lương ngày của hắn cũng chỉ có 80 đồng
Trần Chí Vũ buồn khổ hỏi: “Có phải tối nay ta không được ăn cơm không?”

Mọi người bật cười: “Đại biểu còn chưa lấy lương ra mà, ngươi vẫn còn hy vọng, nói không chừng hắn còn không bằng ngươi nha.”

“Đại biểu được bao nhiêu tiền?” Trần Chí Vũ hỏi bằng vẻ mặt hy vọng
Nếu Lâm Uyên có lương thấp hơn hắn thì ít ra hắn cũng được ăn cơm
Cái gì
Liếm cẩu Tiện Ngư lão sư hả
Đây là show truyền hình, tất cả mọi người đều là đối thủ, lúc này ai mà để ý tới chuyện liếm cẩu nữa chứ
Không thấy bình thường Tiện Ngư lão sư không bao giờ gạt người mà hôm nay cũng lừa gạt Hạ Phồn để đổi thẻ công việc đó sao
Trong lúc nhất thời, mọi người tập trung nhìn về phía Lâm Uyên
Lâm Uyên lấy trong túi ra tiền lương của ngày hôm nay, trong nháy mắt khiến mọi người sững sờ
Bởi vì hắn cầm tới 300 đồng
Nói cách khác, hôm nay biểu hiện của Lâm Uyên là hoàn mỹ
“Bật hack!”

“Có chống lưng!”

“Ăn gian!”

Đám người ồn ào hô lên, ngay cả Tôn Diệu Hoả cũng tham gia hô hào
Trong show truyền hình mọi người đều thả bay bản thân, không giống như bình thường liếm cẩu đến hoa lệ
Hạ Phồn không phục kêu gào: “Tổ chương trình các ngươi sợ đắc tội đại biểu của chúng ta nên châm chước cho hắn có phải không
Hay là lãnh đạo bên nhà trẻ thật ra là fan của đại biểu?”

Mọi người đều không tin
Tổ chương trình này quá đen tối, nghĩ mọi cách để trừ tiền lương của bọn hắn
Dưới tình huống như vậy sao có người có thể lấy toàn bộ tiền lương được chứ
“Các ngươi phải tin tưởng, chương trình rất công bằng nha.” Đạo diễn Đồng Thư Văn cười nói, “Tóm lại hôm nay chúng ta dựa theo quy tắc để phân phát bữa tối.”

Bữa ăn tối của Lâm Uyên rất ngon lành, có thịt có cá có canh có rau
Cứ thế mà suy ra, Hạ Phồn đứng thứ hai từ dưới lên chỉ được ăn cơm hộp, mà Trần Chí Vũ mới thảm nhất, trong chén của hắn chỉ có một nhúm đất sét
Chính là: cạp đất mà ăn
Đương nhiên sẽ không bắt hắn ăn thật, đây chỉ là màn khôi hài của chương trình mà thôi
Sau bữa tối còn có chương trình phỏng vấn cá nhân để tổng kết lại cảm nhận của ngày hôm nay
Đến phiên Lâm Uyên được phỏng vấn, Chúc Lôi hỏi hắn: “Những bài hát thiếu nhi đó đều do Tiện Ngư lão sư sáng tác sao?”

“Ừm.”

“Lâm thời sáng tác?”

“Phần lớn là lúc trước ta viết để đùa chơi.”

Chúc Lôi tò mò hỏi: “Câu chuyện về Peter Pan mà ngài kể cho các bé nghe là sách mới chưa phát hành của Sở Cuồng lão sư?”

“Ừ.”

“Hôm nay ngài cảm thấy như thế nào?”

Lâm Uyên không trả lời, chỉ nhè nhẹ vỗ tay theo nhịp
Chúc Lôi hơi sững ra, sau đó hiểu ý cười một tiếng
Nếu bạn cảm thấy vui vẻ thì hãy vỗ tay, đây chính là câu trả lời của Tiện Ngư



Sau khi tiết mục kết thúc, Đồng Thư Văn liên lạc với Lâm Uyên:

“Chúng ta bắt đầu làm biên tập hậu kỳ, bài hát If You Happy And You Know It Clap Your Hands có thể dùng làm ca khúc phối nhạc được không?”

“Được.”

“Ngư Vương Triều cùng thu âm?”

“Ta muốn thu âm cùng bọn nhỏ nữa, thu hết các bài hát thiếu nhi kia.”

“Các học sinh nhà trẻ Bắc Hải trở thành tiểu Ngư Vương Triều rồi?” Đồng Thư Văn không nhịn được trêu ghẹo một câu.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.