Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1200: Ta nhận thua!




Phốc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhịp tim Giang Quỳ bắt đầu tăng nhanh
Nàng tuyệt đối không phải động tâm mà là tức giận: “Ta có 45 ký thôi!!!”

“Thật sao?” Giọng Tôn Diệu Hoả bỗng nhẹ đi: “Vậy tại sao trong lòng ta ngươi lại càng lúc càng nặng thế?”

Phụt
Mọi người bật cười như điên: “Được nha!”

Nhịp tim Giang Quỳ lại tăng lên lần nữa, nàng bắt đầu phản kích: “Ngươi đúng là dầu mỡ.”

(Dầu mỡ: kiểu cách mà không cô gái nào thích, vừa cũ xì vừa biến thái.)



.” Tôn Diệu Hoả chỉ bình tĩnh mỉm cười
“Chẳng trách đến bây giờ vẫn là cẩu độc thân.”



.”

Tôn Diệu Hoả không hề bị lay động
Nhịp tim của Giang Quỳ cũng chậm dần lại
Mọi người xung quanh cười ha hả, Đồng Thư Văn cũng vừa cười vừa nhắc nhở: “Còn 10 giây nữa.”

Bắt đầu đếm ngược rồi
Nhịp tim hai người không tính là nhanh
Khi chỉ còn cách vài giây cuối, Giang Quỳ đột nhiên nghiêng đầu hét lên, kỹ thuật diễn phô trương vô cùng: “A đại biểu, ngươi bị làm sao thế?!”

Hả
Ta rất khoẻ nha
Lâm Uyên nghi hoặc nhìn Giang Quỳ chẳng hiểu ra sao
Nhưng Tôn Diệu Hoả lại giật mình quay đầu nhìn về phía Lâm Uyên, nhịp tim của hắn chợt dâng cao
120
130
140
Mọi người cười phun
Diễn dở như vậy mà ngươi cũng bị mắc lừa
Trần Chí Vũ cười đến đau cả cơ bụng: “Chỉ có đại biểu mới làm cho hắn động dung thôi!”

“Moá!” Khi Tôn Diệu Hoả nhận ra mình bị lừa thì đã hết giờ
Hắn thua
Giang Quỳ cười hắc hắc: “Ta được ngồi xe rồi!”

Tôn Diệu Hoả trưng ra vẻ mặt đau khổ
Hạ Phồn vui vẻ nói: “Ta chọn Giản Dịch!”

Nàng trực tiếp chọn người mà mình có lòng tin thắng được nhất
Hai người đã quá quen thuộc, hắn không thể nào khiến tim nàng đập nhanh được
Giản Dịch cũng không sợ: “Đến đây đi.”

Hai người đeo vòng tay đo nhịp tim vào rồi bắt đầu mặt đối mặt
Giản Dịch: “Bấy bì, tối qua ta bị bệnh phải vào bệnh viện truyền dịch đó.”

Hạ Phồn không hề bị lay động: “Nhớ uống nhiều nước ấm.”

Giản Dịch: “

.”

Câu trả lời của thẳng nam trong truyền thuyết mà ngươi cũng biết
Hắn cố gắng khiêu khích: “Ta truyền loại dịch giúp bớt nhớ ngươi.”

Hạ Phồn làm vẻ mặt buồn nôn, ghét bỏ nói: “Ngươi còn dầu mỡ hơn Tôn Diệu Hoả.”

“Ngươi cảm thấy giữa ta và Lâm Uyên ai đẹp trai hơn?”

“Lâm Uyên.”

“Vậy bây giờ thì sao?” Giản Dịch đột nhiên xích lại gần Hạ Phồn, khoé môi cong lên thành một nụ cười xán lạn
Hạ Phồn hoảng hốt, nhịp tim bắt đầu tăng tốc
Đạo diễn đếm ngược
Đột nhiên Hạ Phồn cau mày nói: “Trong kẽ răng của ngươi có dính đồ ăn sáng kìa.”

Má ơi
Giản Dịch vội vàng ngậm miệng lại, thân thể rụt về sau, nhịp tim cũng tăng tốc lên tới 130
“Ngươi tin thật hả?” Hạ Phồn cười to, “Các ngươi thấy chưa, con hàng này sợ nhất là mất mặt!”

Giản Dịch: “...Sở Cuồng lão sư quả nhiên không có gạt ta, nữ nhân càng xinh đẹp thì càng thích gạt người.”

Hắn thua
Nhược điểm của Tôn Diệu Hoả là Tiện Ngư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhược điểm của Giản Dịch là sợ mất mặt
“Ta chọn Trần Chí Vũ!” Nguỵ Hảo Vận nhìn mấy người khác phái còn lại chỉ có Lâm Uyên và Trần Chí Vũ, lập tức giành trước
Hai người này chơi rất tuỳ ý, chẳng buồn làm gì, chỉ mắt to trừng mắt nhỏ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi người đứng xung quanh trêu chọc: “Cao thủ tỷ thí luôn không có tiếng động nha.”

Trận này Trần Chí Vũ thua
Nhịp tim của hai người không xê xích bao nhiêu, Trần Chí Vũ 93, Nguỵ Hảo Vận 92
Chỉ có thể nói đây là vấn đề về sức khoẻ
Trần Chí Vũ dở khóc dở cười: “Hảo Vận tỷ thật trâu.”

“Ba nữ đều thắng!” Giang Quỳ hoan hô: “Triệu Doanh Các, chỉ còn ngươi thôi đó!”

“Ta…”

Triệu Doanh Các trợn tròn mắt
Nàng vốn rất tự tin mình có thể tàn sát bọn hắn, nhưng thế quái nào mà bọn họ lại chừa đại biểu lại cho nàng
Làm sao nàng chịu nổi
Giang Quỳ chú ý thấy Triệu Doanh Các khác thường, lập tức ồn ào lên: “Triệu Doanh Các đỏ mặt kìa!”

Nghe vậy mặt Triệu Doanh Các lại càng thêm đỏ ửng
Đồng Thư Văn cười nói: “Mời đeo vòng tay đo nhịp tim vào.”

Lâm Uyên đeo vào, nhịp tim hắn là 90
Triệu Doanh Các cũng đeo vào, trò chơi còn chưa bắt đầu mà nhịp tim của nàng đã vọt lên tới 150
“Ối!”

“Triệu Doanh Các ngươi không có ý chí tiến thủ gì hết!”

“Không phải ngươi nói mình không sợ gì cả sao?”

Giang Quỳ và Hạ Phồn thay phiên nhau trêu chọc Triệu Doanh Các
Giản Dịch bật cười: “Trước đó ai nói ta là thổ phỉ còn chưa ra tay thì ta đã ngã xuống
Bây giờ Tiện Ngư còn chưa ra tay mà ngươi đã ngã như vậy rồi sao?”

Triệu Doanh Các dùng tay che mặt, len lén xuyên qua kẽ ngón tay nhìn Lâm Uyên
Khoé môi Lâm Uyên cong lên thành một nụ cười, cả người như phát ra ánh sáng, thật giống hoàng tử bước ra từ trong manga
Trần Chí Vũ rút một tờ khăn giấy đưa cho Triệu Doanh Các: “Nè, lau nước miếng đi.”

Triệu Doanh Các: “

.”

Nhịp tim lại vọt lên 160
Nàng rốt cuộc buông súng đầu hàng: “Ta nhận thua!”

Đứng ở bên cạnh, Đồng Thư Văn và Chúc Lôi cười không ngậm miệng lại được
Trò chơi này đúng là thú vị, sao Tiện Ngư nghĩ ra được không biết
Đúng vậy, trò chơi này là do Lâm Uyên thiết kế
Quả nhiên vô cùng mới mẻ, lại thêm màn xé bảng tên phía sau, còn ai dám nói chương trình của chúng ta không có sự sáng tạo?



Lâm Uyên, Giang Quỳ, Nguỵ Hảo Vận và Hạ Phồn ngồi xe lên núi
Còn bốn người Giản Dịch thì đau khổ leo bộ
Vừa đi Giản Dịch vừa than thở: “Phải chi có con ngựa thì tốt rồi.”

Tôn Diệu Hoả: “Ngươi cho rằng đây là Tây Du Ký à
Cho ngươi Bạch Long Mã hả?”

Trần Chí Vũ tìm niềm vui trong nỗi khổ, thuận miệng hát: “Ngươi quai gánh, ta dắt ngựa, cùng nghênh đón mặt trời mọc…”

Bốn người đi cùng nhau đúng là giống như bốn thầy trò Đường Tăng
Trời sinh Giản Dịch đã có năng lực diễn xuất, mấy người còn lại cũng có kinh nghiệm từ kỳ đầu tiên nên ngày càng cởi mở hơn, tuy là đi bộ nhưng cũng có rất nhiều điểm gây cười
Chúc Lôi đi theo bọn hắn, thầm cười trộm không thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.