Tất cả mọi người lập tức nhìn về phía Giản Dịch
Giản Dịch bối rối: “Tôn Diệu Hoả ngươi có ý gì
Vừa bắt đầu đã nhằm vào ta, ta rất khó có thể không nghi ngờ ngươi đang cố ý ly gián.”
Tôn Diệu Hoả chế nhạo: “Sao ngươi lại nhắng lên vậy, chúng ta chỉ đang thăm dò nhau thôi mà, mỗi người đều đáng ngờ kể cả ta.”
“Nếu là thăm dò…” Giang Quỳ nói, “Ta cảm thấy Triệu Doanh Các có thể là nội gián.”
Triệu Doanh Các kêu to: “Giang Quỳ ngươi nói gì đó!”
Giang Quỳ hoá thân thành Hercule Poirot: “Bởi vì khi ngươi chơi trò thi đấu nhịp tim đã không có chút sức đề kháng nào đối với đại biểu, cho nên ta hoài nghi đại biểu là nội gián của đội đỏ, mà ngươi chính là nội gián của đội xanh
Ai chả biết ngươi tham luyến thân thể Tiện Ngư lão sư nha.”
“Ngươi suy đoán không có căn cứ gì hết
Nếu suy luận kiểu đó thì ngươi cũng đáng nghi vậy, ngươi là thần tượng của em gái đại biểu còn gì!”
Triệu Doanh Các phản kích, tình đoàn kết của đội xanh chẳng còn sót lại chút nào
Rất nhanh sau đó mỗi người đều bị bịt mắt lại và mang tới những nơi khác nhau
“Thiết lập về nội gián quá thú vị.” Chúc Lôi bật cười
Đồng Thư Văn vui vẻ nói: “Điểm đặc sắc của trò chơi là ở đó
Thật ra trò này chẳng khác gì Ma Sói với một cặp đôi Cupid cả.”
“Không biết cuối cùng nội gián có thắng được không.”
“Cái này phải xem hành động của từng người như thế nào.”
Nói đơn giản thì trò chơi này vừa đấu trí vừa đấu dũng
Trên thực tế, mọi người đã bắt đầu màn biểu diễn của mình
Lâm Uyên tháo bịt mắt xuống, bắt đầu đi tìm đồng đội và đối thủ
Đột nhiên hắn nhìn thấy phía đối diện là Giản Dịch và Giang Quỳ
Một chọi hai, hơi áp lực nha
Lâm Uyên lùi về phía bức tường sau lưng cho đến khi lưng chạm vách
“Ái chà mồi ngon.” Giản Dịch lăm lăm sát khí
Giang Quỳ hưng phấn xoa xoa tay: “Đại biểu, đừng trách ta không nhẹ tay với ngươi nha.”
“Chờ đã!” Lâm Uyên nói, “Các ngươi có tin ta không?”
Hai người nghi hoặc nhìn hắn
Lâm Uyên nói: “Thật ra kẻ đáng sợ nhất trong trò chơi này không phải đối thủ mà chính là đồng đội của chúng ta, bởi vì đối thủ ở ngoài sáng mà nội gián ở trong tối, chúng ta nên giúp nhau tìm ra kẻ nội gián trong hai đội trước đã, đây mới là biện pháp ổn thoả nhất
Ta không phải nội gián, hai người các ngươi nếu không phải nội gián thì hãy hợp tác với ta.”
Ơ
Hai người ngẩn ra
Lâm Uyên đột nhiên hô lên: “Giang Quỳ, cẩn thận!”
Giang Quỳ cả kinh, chợt nhớ ra Giản Dịch vẫn luôn đứng sau lưng mình, nàng lập tức xoay người lại nhìn chằm chằm vào Giản Dịch với vẻ phòng bị
“Hắn nói vậy mà ngươi cũng tin
Hắn đang ly gián chúng ta…”
Giản Dịch đang định giải thích với Giang Quỳ thì đồng tử đột ngột co rụt lại, một khắc sau hắn vọt lên trước, thốt ra lời thoại y hệt Lâm Uyên lúc nãy:
“Giang Quỳ, cẩn thận!”
Giang Quỳ ngẩn ra, vừa định xoay người lại đột nhiên cảm giác được sau lưng truyền tới tiếng xé rách
Soạt
Bảng tên của Giang Quỳ bị xé rồi
Lâm Uyên đang cầm bảng tên của nàng cười đắc ý
“Ngươi thật là ngốc nha Giang Quỳ, ngươi trúng kế của hắn rồi.” Giản Dịch ảo não nhìn Lâm Uyên, “Người này quá gian trá!”
Giang Quỳ cũng buồn rầu vô cùng, “A, đại biểu ngươi thật là xấu xa!”
“Ta không lừa ngươi nha.” Lâm Uyên mỉm cười nói, “Giản Dịch quả thật vẫn luôn đứng sau lưng ngươi, ta không xé bảng tên của ngươi thì hắn cũng có thể sẽ ra tay.”
Quá non nớt
Giang Quỳ quả nhiên là điểm đột phá
Giang Quỳ buồn bực giậm chân, nàng lo lắng bị Giản Dịch xé nên mới theo bản năng xoay người lại phòng bị mà quên mất sau lưng còn có một con sói
Trên loa lớn vang lên thông báo: “Giang Quỳ thuộc đội xanh bị loại!”
Một khi bị đào thải thì không được lên tiếng, mặc kệ nàng đã gặp chuyện gì đều không thể giải thích cho các thành viên trong đội nghe
“Ta liều mạng với ngươi!” Giản Dịch nhìn chằm chằm Lâm Uyên, hai mắt bốc lửa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Uyên ưỡn thẳng ngực lên
Ai nói ta chơi game không được hả
Lần này ta phải chứng minh cho mọi người thấy ——
Ta chơi game là vô địch
Nghe được loa thông báo, tất cả mọi người thuộc đội xanh đều trở nên lo lắng
Tôn Diệu Hoả cạn lời: “Bị loại nhanh như vậy?”
Triệu Doanh Các than thở: “Ta cũng biết Giang Quỳ yếu nhất, lần này đội xanh không dễ chơi rồi.”
“Xem như ngươi lợi hại…” Giang Quỳ bị tổ đạo diễn đưa đi với vẻ mặt đưa đám
Giản Dịch từ từ tỉnh táo lại, hắn quay đầu nhìn chằm chằm Lâm Uyên: “Đội xanh của chúng ta chỉ còn lại ba người, trong đó còn có một nội gián!”
Không có nhắc nhở, chứng tỏ Giang Quỳ là người tốt
Lâm Uyên lại nhìn chằm chằm Giản Dịch: “Ta hoài nghi ngươi đang diễn trò, có thể ngươi chính là nội gián của đội xanh
Vầy đi, ngươi nói cho chúng ta biết nội gián đội đỏ là ai thì ta sẽ tha cho ngươi.”
“Nói cứ như ngươi có thể xé được bảng tên của ta vậy.” Giản Dịch cười hắc hắc, xoa tay nói: “Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết Người Nhện rốt cuộc linh hoạt cỡ nào!”
Lâm Uyên lắc đầu: “Ngươi có phải đã quên rồi không?”
Giản Dịch sửng sốt: “Quên cái gì?”
Lâm Uyên nhàn nhạt nói: “Ta là người sáng tạo ra Người Nhện đó.”
“
.”
Lâm Uyên là biên kịch phim Người Nhện nha
Đáng ghét
Bị hắn nói trúng
“Đến đây đi!” Lâm Uyên nghiêm túc nói, trận đại chiến sắp sửa bùng nổ
Sau một khắc, Lâm Uyên xoay người chạy trốn
Muốn xé bảng tên thì giai đoạn đầu phải giữ gìn thể lực
Bây giờ mới bắt đầu thôi, phải đợi đến khi đại quyết chiến mới lao vào nhau được
Ách
Giản Dịch đen mặt đứng ngây ra tại chỗ, trên không trung dường như có thể nghe được tiếng quạ kêu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lúc chạy trốn, Lâm Uyên vẫn không ngừng tìm cơ hội
Đột nhiên hắn nhìn thấy Tôn Diệu Hoả và Triệu Doanh Các của đội xanh đang vây công Trần Chí Vũ.