Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1229: Không đủ




Không thích hợp làm giám khảo
Không muốn làm tuyển thủ
Lâm Uyên trực tiếp rời khỏi đại hội thi từ
Không ai ngờ được Tiện Ngư sẽ đưa ra quyết định như vậy
Mọi người vốn tưởng hắn sẽ dùng thân phận tuyển thủ để đánh bại những người khác, từ đó chứng minh thực lực của mình
“Hắn không muốn thi?”

Toàn bộ đám văn nhân đều sốt ruột
Con hàng này giả bộ xong lại muốn chạy sao
Mọi người chẳng những không cảm thấy vui vẻ vì Tiện Ngư không làm giám khảo nữa mà lại càng thêm phẫn nộ, rất nhiều người đã xắn tay áo lên chờ được tranh tài với Tiện Ngư, kết quả hắn không thèm chơi?
“Hèn nhát!”

“Chưa chi đã sợ?”

“Không phải tự so mình với đại bàng sao?”

“Sợ làm tuyển thủ không thắng được chúng ta chứ gì?”

“Đại hội thi từ phải bốc thăm đề mục, không ai biết mình sẽ bốc trúng đề gì
Hắn đây là đang sợ gặp phải đề tài không ứng phó nổi sẽ bị các văn nhân khác đánh bại đây mà!”

“Ha ha!”

“Rớt khỏi ghế giám khảo xuống làm tuyển thủ mà còn thua thì quê lắm, hắn làm vậy là thông minh đó, ra vẻ tức giận không muốn thi đấu để che giấu sự chột dạ của bản thân.”

“Tiện Ngư cũng chỉ đến thế thôi!”

Đám văn nhân thi nhau nói móc nói mỉa, thậm chí không thèm nói nhỏ tiếng lại dù đây là chương trình phát sóng trực tiếp
Bọn hắn cố ý muốn cho khán giả biết rõ tại sao Tiện Ngư lại rời khỏi đại hội



Trước màn hình, các khán giả cũng không ngờ mọi người lại trở nên như vậy, Tiện Ngư không muốn chơi nữa
“Đây là kịch bản gì?”

“Tiện Ngư lão sư sao có thể không so được với đám người kia?”

“Với thực lực của hắn căn bản không cần sợ đám văn nhân này nha!”

“Hắn đang tức giận thôi.”

“Hắn khinh thường việc phải đứng cùng sân khấu với đám văn nhân này.”

“Đổi lại là ta thì ta cũng không muốn chơi nữa.”

“Thực lực của Ngư phụ chẳng cần một đại hội thi từ nào để chứng minh.”

Người ủng hộ Lâm Uyên còn rất nhiều, nhưng những tiếng nói không hài hoà kia lại xuất hiện lần nữa:

“Đúng là biết tự dát vàng lên mặt mình.”

“Khinh thường cái gì, đây rõ ràng là sợ bị lật xe.”

“Vừa rồi một vị lão sư đã nói rất rõ ràng đó thôi, Tiện Ngư sợ bốc trúng đề tài mà hắn không thể phát huy nên mới rời khỏi cuộc chơi để tránh mất mặt còn gì.”

“Thực lực của giám khảo đều rất đáng sợ, nếu không đã chẳng xứng để ngồi ở vị trí đó
Nếu Tiện Ngư thi đấu thua thì những màn tranh luận trước đó đều không còn ý nghĩa gì.”

“Tiện Ngư nổ nhiều quá, bây giờ fan hâm mộ của hắn không nghe lọt tai lời ngươi nói đâu.”

Hiện trường có quá nhiều văn nhân, người ủng hộ bọn hắn cũng không phải ít
Vừa rồi Tiện Ngư khẩu chiến quần nho với đám văn nhân nên đã đắc tội các fan này



Ở hiện trường, Hoàng quản lý thở dài một tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng nhìn Lâm Uyên với vẻ áy náy nhưng cũng biết việc đến nước này thì không tiện nói gì nữa, bèn bất đắc dĩ nói:

“Ta gửi lời xin lỗi đến toàn bộ khán giả xem livestream
Tiện Ngư lão sư sẽ rời khỏi vị trí giám khảo, hiện tại chúng ta còn lại tám vị giám khảo chính
Đã trễ nải quá nhiều thời gian của mọi người, tiếp theo trận đấu chính thức xin được bắt đầu.”

Nói xong Hoàng quản lý phất tay, dựa theo chương trình thì kế tiếp đám văn nhân sẽ rút thăm đề tài
Mấy văn nhân tiến lên bốc thăm, không hề che giấu nhìn về phía Lâm Uyên lắc đầu bĩu môi
Những người còn lại không ngừng nghị luận, trên mặt viết đầy vẻ khinh thường, tiếng cười nói đầy móc mỉa liên tiếp vang lên



Lúc này Lâm Uyên đã đến họp mặt với Ngư Vương Triều
Ánh mắt Ngư Vương Triều nhìn Lâm Uyên đầy lo lắng và ân cần
“Không đấu thì không đấu nữa.”

“Chúng ta ngại đứng cùng một chỗ với đám người kia.”

“Đại biểu đừng để ở trong lòng.”

“Vừa rồi đại biểu khẩu chiến với bọn hắn thật là hả giận!”

“Bài thơ kia và bản văn Sư Đạo quá tuyệt vời!”

Mọi người lên tiếng an ủi Lâm Uyên
Lâm Uyên chỉ cười đáp: “Ta không sao.”

Lúc này Hoàng quản lý đi tới nói: “Hiệp hội văn nghệ nhất định sẽ bồi thường cho Tiện Ngư lão sư, hôm nay công việc của ta xảy ra sai lầm, là do ta không phát hiện ra vấn đề từ sớm.”

Lâm Uyên đáp: “Vậy bây giờ bồi thường trước đi.”

Hoàng quản lý ngẩn ra, sau đó hỏi: “Ngươi muốn bồi thường cái gì?”

“Đưa tất cả đề tài làm thơ ngày hôm nay cho ta.”

Hoàng quản lý kinh ngạc nhìn hắn, Ngư Vương Triều cũng tròn mắt không hiểu ra sao
Toàn bộ đề tài
Đột nhiên Hoàng quản lý hiểu ra, nàng đã mơ hồ đoán được ý đồ của Lâm Uyên: “Ngươi muốn tìm đề tài thích hợp để làm thơ chứng minh năng lực bản thân?”

“Ý kiến hay!” Ánh mắt mọi người trong Ngư Vương Triều sáng lên
Lâm Uyên không giải thích nhiều, chỉ nói sơ lược: “Cứ coi là vậy.”

Mãnh hổ đã xổ lồng, không thể tuỳ tiện nhốt lại được
Đám người kia thật sự cho rằng mình rời khỏi đại hội thi từ là xong chuyện rồi
Còn lâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Uyên làm ra quyết định này là muốn để đám người kia khắc sâu ký ức lần này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Được.” Hoàng quản lý cười nói, “Ta đồng ý với ngươi.”

Không bao lâu sau, Hoàng quản lý đã đưa danh sách đề tài cho Lâm Uyên rồi rời đi
Lâm Uyên nhìn lướt qua các đề tài, phát hiện đề tài trong cuộc thi phong phú vô cùng, nào là bốn mùa, phong cảnh, sầu bi, thậm chí cảm ngộ nhân sinh và đối nhân xử thế đều có
“Lấy cho ta bút mực giấy nghiên.” Lâm Uyên vừa nhìn chằm chằm danh sách đề tài vừa nói
Ngư Vương Triều lập tức đi chuẩn bị, không bao lâu sau trước mặt Lâm Uyên đã xuất hiện một trang giấy lớn
“Không đủ.”

“Vậy lấy hai tờ?”

“Không đủ.”

“Ba tờ?”

“Không đủ.”

Mọi người trợn tròn mắt: “Nhưng bàn hết chỗ rồi.”

Lâm Uyên gật đầu: “Vậy viết xong tờ này lấy tờ khác.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.