“Ta từng được vinh dự đọc tiểu sử của Hải Hoàn lão sư, hắn và vợ cực kỳ ân ái, đã viết không ít bài thơ tình cho vợ mình, bài này còn chưa phải là bài hay nhất đâu
Đề nghị các ngươi tra tìm thử bài Lãng Nhân ấy, ta thấy bài đó còn hay hơn bài này.”
“Rất cảm động!”
“Còn nữa không?”
Người ngâm thơ bắt đầu đọc tới bài thơ thứ hai, cũng đều là danh tác
Sau đó đến lương đình thứ ba, thứ tư, thứ năm…
Mỗi một lương đình có hai người được chọn, có thể nói là văn tài tung bay
Đây là trận cuồng hoan của văn nhân, cũng là cuồng hoan của khán giả
Vô số người yêu thích thi từ đều hưng phấn đến thét gào liên tục
Nhất là lương đình thứ bảy, thơ của Thư Tử Văn được cả sảnh đường ủng hộ, giám khảo An Long thậm chí không nhịn được đứng lên tự mình đọc bài thơ này
“A, Thư Tử Văn đẹp trai quá!”
“Không hổ là nam thần nhà ta!”
“Chẳng trách các văn nhân trong lương đình số bảy lại sùng bái Thư Tử Văn như vậy, hôm nay Thư Tử Văn một trận chiến thành danh rồi, địa vị của hắn trong giới văn đàn cũng sẽ tăng lên vùn vụt.”
“Trước đó ta còn cho là bọn hắn đang thổi phồng lẫn nhau.”
“Không ngờ bọn họ trâu như vậy, Tiện Ngư, bây giờ ngươi đã biết Thư Tử Văn là ai chưa?”
“Một đám đại lão, thần tiên đánh nhau!”
“Có bọn họ, văn đàn Lam Tinh chúng ta sẽ trường thịnh không suy!”
“Sắp đến lương đình thứ mười rồi.”
“Ủa, Hoa Vệ Minh viết bài từ!”
“Là Như Mộng Lệnh!”
“Lúc đầu Hoa Vệ Minh lão sư viết không chỉ một bài Như Mộng Lệnh, hắn rất am hiểu cách viết này, không biết bài này sẽ như thế nào?”
Trong lúc thảo luận, kết quả của lương đình thứ mười đã được công bố
Hoa Vệ Minh giành được hạng nhất không phải bàn cãi, Như Mộng Lệnh của hắn đưa đại hội thi từ lên tới cao trào
Bài từ này được bảy vị giám khảo cùng khen
Tại sao lại là bảy vị
Bởi vì Hà Thanh Hoan có vẻ như chẳng để tâm tới bài thi của các tuyển thủ nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hiện trường vang lên đủ loại cuồng hoan, tiếng vỗ tay lộp bộp không ngớt từng cơn nhưng hắn vẫn thờ ơ không chút động lòng, thậm chí còn có vẻ rất muốn cười
Khán giả không để ý tới Hà Thanh Hoan, các văn nhân cũng thế
Mọi người mơ hồ suy đoán tâm tình Hà Thanh Hoan không được tốt, bởi vì Tiện Ngư là người Tần châu mà Hà Thanh Hoan cũng là người Tần châu
Bây giờ Tần châu mất đi một đại tướng nên danh tiếng của đại hội thi từ gần như tập trung vào Triệu châu
Đám văn nhân và các khán giả hoàn toàn đắm chìm vào Như Mộng Lệnh
“Quả nhiên!!”
“Đại lão cao cấp nhất đều ra sân cuối cùng!”
“Nếu các lương đình tỷ thí với nhau thì Hoa Vệ Minh lão sư có thể đứng thứ nhất, Thư Tử Văn đứng thứ hai!”
“Những người khác cũng không kém.”
“Mỗi lương đình đều có thơ hay!”
“Cho nên mới nói, Tiện Ngư vờ vịt cái gì, hắn quả thật không đủ tư cách làm giám khảo nha!”
“Ngươi nói ta mới nhớ tới Tiện Ngư vẫn còn ở đây
Ha ha ha ha, hẳn là lúc này hắn đang tự kỷ luôn rồi, trong giới văn đàn chẳng ai quan tâm ngươi là khúc phụ, nơi đây phải dùng thi từ để nói chuyện, bây giờ hắn còn dám tự xưng mình là đại bàng nữa không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn dám tự cho rằng mình có thể làm thầy thiên hạ không?!”
Fan của đám văn nhân bắt đầu phản công
Rất nhiều người không ưa Tiện Ngư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn những người thuộc phe trung lập thì chỉ quan tâm tới chất lượng thi từ trong đại hội, không nhắc lại chuyện của Tiện Ngư làm gì
Trong lúc nhất thời, người ủng hộ Tiện Ngư vừa bực bội vừa bi phẫn
Bọn họ không thể không thừa nhận đám văn nhân trong đại hội thi từ đều có trình độ, dù là các giám khảo kén chọn nhất cũng phải công nhận các tác phẩm này
Nhưng bọn họ lại không muốn thừa nhận Tiện Ngư thua
Có fan hâm hộ Tiện Ngư nói: “Những bài thơ này làm sao hay bằng bài thơ lúc nãy Tiện Ngư làm chứ?”
“Năng lực đọc hiểu của ngươi hình như có vấn đề.” Một fan của văn nhân khác cười to: “Đây là làm thơ theo chủ đề, các văn nhân bị giới hạn phạm vi sáng tác, tương đương với việc ngươi phải đeo dây xích để nhảy múa, sao có thể đem ra so sánh với thơ tự do
Hơn nữa ta cho rằng Tiện Ngư đã chuẩn bị sẵn bài thơ kia, đương nhiên hắn biết hôm nay sẽ bị các văn nhân nghi ngờ
Huống chi hắn tự ví mình như đại bangf khí thế nhưng hắn có đủ năng lực để bay lên cửu trùng thiên sao
Nếu không chứng minh được tài năng thì bài thơ kia chỉ tổ khiến hắn càng thêm xấu hổ mất mặt.”
Fan Tiện Ngư nổi giận muốn nổ tung
“Các ngươi không biết sáng tác thơ từ cần có thời gian sao?”
Fan văn nhân khác lập tức móc mỉa: “Ồ, chịu công nhận bài thơ kia là chuẩn bị sẵn rồi sao
Đây là không đánh đã khai?”
Bọn họ cũng rất khó chịu nha
Tiện Ngư khẩu chiến với vô số văn nhân khiến mọi người á khẩu không nói được gì, lúc đó các fan đã rất bực bội, đương nhiên bây giờ phải nhân cơ hội để phát tiết ra ngoài
Trong lúc nhất thời, hiện trường và phòng phát sóng trực tiếp đều sôi sùng sục
Trước đó đám văn nhân bị Tiện Ngư đánh cho một trận, bây giờ lấy thực lực ra chứng minh với mọi người nên bọn hắn rất vui vẻ
Thư Tử Văn ngẩng đầu ưỡn ngực
Hoa Vệ Minh đứng chắp tay sau lưng một cách kiêu ngạo
Mà khi tiếng vỗ tay ở hiện trường dần lắng xuống, giám khảo vừa định tuyên bố vòng thi thứ hai thì Hoa Vệ Minh đột nhiên mở miệng:
“Chờ đã.”
Mọi người bật cười
Trước đó một câu “Chờ đã” của Hoa Vệ Minh đã khiến Tiện Ngư rơi khỏi chức vị giám khảo
Mà giờ khắc này hắn lại kêu lên lần nữa, rất nhiều người đều đoán được dụng ý của hắn, trong lúc nhất thời có vô số ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác nhìn về phía đằng xa
Phía Tiện Ngư đang ngồi viết thơ.