“May mà ta thi vào trường đại học rồi, thật tiếc thương cho đám học sinh lớp 12 năm nay.”
“Chúng ta là đúng người đúng thời điểm!”
“Năm ngoái khi còn học lớp 12 chúng ta cũng học không ít thơ của Sở Cuồng và Tiện Ngư, nhưng số lượng không bằng số lẻ của ngày hôm nay nha.”
“Chờ đã
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Các ngươi mau lên diễn đàn trường xem!”
Có sinh viên hét lên thất thanh, sau đó mọi người nhìn thấy nhà trường vừa đăng thông báo lên diễn đàn như sau:
“Yêu cầu các sinh viên viết luận văn về một trong những bài thơ trong Tiện Ngư văn tập mà ngươi thích nhất, cần phải nói rõ cảm ngộ và hiểu biết của bản thân về bài thi từ này
Tuy hiệp hội văn nghệ không bắt buộc sinh viên đại học phải học tập những tác phẩm này nhưng nếu các ngươi không học thì sau này nội hàm văn hoá sẽ kém cả học sinh tiểu học!”
Sinh viên: “
?”
Ủa alô
Ta kém học sinh tiểu học thì có sao
Tiện Ngư đây là muốn thành kẻ địch của toàn bộ học sinh trên Lam Tinh sao?
Trên một diễn đàn văn học nào đó
Đám văn nhân không hề gào thét bi thương nhưng còn đau đớn hơn thế nhiều, vô số người ghen tị đến mức mắt đỏ ké lên
Quan phương quảng bá
Bất kỳ văn nhân nào cũng hiểu được ý nghĩa của chuyện này
Đừng nhìn đám học sinh sinh viên suốt ngày than thở kêu khổ mà lầm, ai khi đi học lại chẳng bị các thi nhân cổ hành hạ cho
Nhưng chờ đến khi bọn hắn trưởng thành thì sự than thở khi đó đều sẽ biến thành sùng bái từ trong thâm tâm
Đây là chuyện sẽ ảnh hưởng đến cuộc đời của rất nhiều thế hệ về sau
Giống như Trấn Cổ Tích của Sở Cuồng cũng được quan phương truyền bá, mầm non thế hệ sau đã bắt đầu bị Tiện Ngư và Sở Cuồng ảnh hưởng rồi
“Một quyển văn tập khiến Tiện Ngư phong thần rồi.”
“Không chỉ là sách đọc ngoài giờ, sau này trong sách giáo khoa chắc chắn cũng sẽ lượm lặt ra vài bài xuất sắc để đưa vào chương trình.”
“Ta không thể không thừa nhận, những tác phẩm này quá mức xuất sắc.”
“Nói ra thật là xấu hổ, ta cũng bắt con mình học Tiện Ngư văn tập…”
“Các thế hệ trẻ bây giờ hận chết Tiện Ngư, nhưng vài năm sau khi bọn hắn lớn lên thì sẽ biến thành sùng bái Tiện Ngư, loại ảnh hưởng này sẽ càng lúc càng sâu đậm theo thời gian.”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giống như chúng ta khi còn bé vừa nghe tới Lý Bạch, Đỗ Phủ, Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương… là đã thấy đau đầu, nhưng sau khi lớn lên chỉ còn nể phục và quỳ bái, đây chính là sức ảnh hưởng của quan phương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoa Vệ Minh cầm đầu một đám văn nhân để gây khó dễ với Tiện Ngư chẳng phải cũng vì những lợi ích này đó sao
Nhưng cuối cùng bọn hắn lại khiến mọi chuyện đi ngược lại so với kế hoạch
Tiện Ngư bị lôi ra khỏi ghế giám khảo nhưng lại leo lên đỉnh Thần đàn
Mà đám người Hoa Vệ Minh thì phải trả giá cho hành động của mình
Quan phương chẳng làm gì bọn họ, nhưng từ sau đại hội thi từ thì đám người Hoa Vệ Minh đều cảm nhận đượcc mình bị giới văn hoá xa lánh
“Các ngươi thân với danh đều mất,
Tên tuổi người xưa sống vạn đời.”
Một lời của Tiện Ngư thành sấm, bọn họ thân bại danh liệt hoàn toàn
Cho dù là các văn nhân từng có quan hệ rất tốt với bọn họ thì nay cũng tránh như tránh tà, không muốn tiếp xúc với bọn họ nữa
Chỉ có số ít văn nhân lúc đó đứng ngoài cuộc vây công Tiện Ngư mới may mắn thoát khỏi tình cảnh này
Trùng hợp là, người thắng trận cuối cùng ở đại hội thi từ lại là một vị văn nhân chưa từng vây công Tiện Ngư
Có lẽ không phải vì đối phương có tài năng hay học vấn tốt hơn những người kia, mà đơn thuần vì Hoa Vệ Minh rời khỏi cuộc thi, đám người Thư Tử Văn xấu hổ không biết trốn vào đâu, tâm tình mất thăng bằng thì làm sao mà tĩnh tâm sáng tác được nữa
Chỉ là hạng nhất lần này cũng không nhận được bao nhiêu lời tuyên dương
Quang mang của Tiện Ngư quá lớn, gần như đã che kín hết ánh sáng của đại hội thi từ
Một đại hội thi từ lớn nhất từ trước đến nay lại biến thành cuộc thi chơi bùn của một đám trẻ con
“Đạo thi từ của Triệu châu từ nay không gượng dậy nổi rồi.”
Có người cảm khái một câu, lĩnh vực mà người Triệu châu luôn tự hào nhất lại bị Tiện Ngư đạp vào hố bùn
Ngày 6 tháng 9
Lâm Uyên đến công ty, hắn có thể cảm giác được rõ ràng thái độ của mọi người trong công ty đối với mình vô cùng cung kính
Trước kia mọi người cũng rất nể trọng hắn, chỉ là lần này thái độ càng thêm rõ ràng
Chủ tịch Lý Tụng Hoa tự mình xuống tầng chín gặp hắn, trên tay còn xách theo một hộp trà, trên mặt nở nụ cười ấm áp như gió xuân:
“Tháng 9 đến rồi, nên uống trà hoa mạt lỵ.”
Lâm Uyên cảm ơn rồi nhận hộp trà, lúc này Lý Tụng Hoa mới cười nói: “Tra ra được rồi.”
“Gì ạ?”
“Có người ghim ngươi
Hoa Vệ Minh chỉ là một thanh vũ khí mà bọn hắn dùng để kéo ngươi ra khỏi ghế giám khảo
Đám người kia đến từ Trung châu.”
Lâm Uyên nhíu mày
Kết quả này không khác so với dự đoán của Kim Mộc
Hôm qua khi tới phòng làm việc, Kim Mộc cũng đã phân tích cho Lâm Uyên nghe một lần
Lý Tụng Hoa bất đắc dĩ nói:
“Trung châu làm việc rất bá đạo, trong số bọn hắn có nhiều người đến từ các châu khác nhưng đã mất đi lòng trung thành với cố hương, bọn họ cảm thấy Trung châu mới là quê hương của mình, vừa nhập tịch Trung châu đã tự cho mình tài cao hơn người khác
Chỉ còn một năm nữa là đến lượt Trung châu gia nhập khối thống nhất, bây giờ động tác của bọn hắn rất nhiều, rõ ràng là muốn giương cao ngọn cờ đệ nhất thiên hạ ở Lam Tinh.”
“Xem mình là người trời hay sao?” Lâm Uyên bĩu môi
Lý Tụng Hoa cười một tiếng
“Địa vực phân tranh ở Lam Tinh chưa bao giờ dừng lại, cũng sẽ không dừng lại.”