“Đương nhiên là không thể giống 100%.” Thường An thẳng thắn nói, “Nhưng số lượng phân chia giữa các châu thì phải đồng đều, nhất là bây giờ khi Lam Tinh đang trong quá trình thống nhất
Trung châu chúng ta cũng sắp gia nhập rồi, lãnh đạo càng thêm coi trọng sự cân bằng nên yêu cầu chúng ta phải sắp xếp cho mỗi châu đều có cơ hội biểu diễn.”
Lâm Uyên cau mày
Thường An tiếp tục nói: “Ta biết các vị cảm thấy ấm ức, ta cũng rất lấy làm tiếc nên mới không muốn gạt bỏ tiết mục của các vị mà dùng hình thức khác để giữ lại
Rất mong mọi người lấy đại cục làm trọng, tiết mục của các châu cần phải cân bằng, huống chi ngoại trừ tiết mục của các vị ra thì những tiết mục khác cũng rất thú vị.”
Hắn không ỷ thế hiếp người mà dùng đại nghĩa để thuyết phục
Lâm Uyên không có cách nào nói lời từ chối, chỉ trầm mặc một lát rồi nói: “Để chúng ta suy nghĩ chút đã.”
“Tiện Ngư lão sư đại nghĩa!” Thường An giơ ngón tay cái lên rồi nói thêm, “Năm nay Ngư Vương Triều phát triển tốt vô cùng, không thiếu gì cơ hội lên sân khấu
Mà các huynh đệ tỷ muội ở các châu khác thì không giống vậy, rất nhiều người đã bắt đầu chuẩn bị cho đêm nhạc cuối năm từ mấy tháng trước
Số lượng tiết mục của Tần châu không ít, coi như là giúp đỡ các châu khác một tay vậy, huống chi ta cũng không bỏ tiết mục của Tiện Ngư lão sư, những ca khúc của ngươi nhất định vẫn sẽ nở rộ trên sân khấu đêm nhạc cuối năm!”
Đối với Tiện Ngư thì chuyện này không có khác biệt gì lớn
Nếu hắn vẫn cố tranh thủ để lên sân khấu thì sẽ mang tiếng là không hiểu chuyện
Thường An đứng lên: “Vậy các vị trò chuyện đi, ta thay các huynh đệ tỷ muội các châu khác cảm ơn các vị trước.”
Thường An vẫy tay chào rồi rời đi, phòng họp an tĩnh lại
Mọi người trầm mặc một hồi lâu, đột nhiên Giang Quỳ lên tiếng: “Nếu chỉ có hai tiết mục được chọn, vậy để Trần Chí Vũ và Triệu Doanh Các lên sân khấu đi, ít nhất cũng được hai người lộ diện, mà ta đã là ca hậu, không thiếu cơ hội lên sân khấu lớn.”
“Ta không có ý kiến.” Nguỵ Hảo Vận mỉm cười nói, “Dù sao ta cũng từng tham gia đêm nhạc cuối năm, mà các ngươi thì chưa.”
“Hay là như vầy.” Trần Chí Vũ nói, “Để Tôn Diệu Hoả thay ta hát song ca với Triệu Doanh Các đi, giọng hắn cũng rất phù hợp.”
Hạ Phồn nói: “Các ngươi thảo luận đi, ta không lên sân khấu đâu.”
“Thương hại ta hả
Ai cũng đẩy ta lên là sao?” Triệu Doanh Các hừ một tiếng, ngạo nghễ nói, “Tưởng ta thiếu sân khấu hay gì
Không tham dự đêm nhạc cuối năm Lam Tinh thì ta đi tìm Đồng đạo diễn, lên sân khấu đêm nhạc cuối năm Tần châu thôi!”
“Ngươi không tham gia được.” Lâm Uyên nhìn Triệu Doanh Các
“Trừ phi ngươi rời khỏi bài hát hợp ca của Ngư Vương Triều.”
Nghe vậy Triệu Doanh Các khựng lại
Tôn Diệu Hoả đột nhiên vỗ bàn một cái: “Các ngươi gấp gáp nhường nhau làm cái gì?”
Mọi người sửng sốt nhìn hắn
Tôn Diệu Hoả nhìn về phía cửa phòng
“Không nghe ra vị đạo diễn kia vừa thao túng tâm lý chúng ta sao?”
“Nhưng ta cảm thấy hắn nói rất có lý…” Giang Quỳ nhỏ giọng nói, “Lãnh đạo hẳn là hy vọng các châu có thể cân bằng.”
“Ta không tin hắn.” Tôn Diệu Hoả nhìn Lâm Uyên nói, “Học đệ đừng đồng ý, đợi ta gọi điện thoại đã.”
“Được.” Lâm Uyên cũng cảm thấy chuyện này có vấn đề
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôn Diệu Hoả đứng lên đi tới cửa, bắt đầu ấn điện thoại
Có người bắt máy, Tôn Diệu Hoả cười nói: “Mộc ca vẫn khoẻ chứ?”
“Tiểu Tôn?” Người kia ngẩn ra, “Sao ngươi lại đột nhiên gọi điện cho ta?”
“Muốn hỏi thăm ngươi một chuyện.” Tôn Diệu Hoả mở lời, “Nếu ta nhớ không lầm thì năm ngoái Mộc ca là một trong những nhà tài trợ lớn của đêm nhạc cuối năm Lam Tinh nhỉ
Năm nay ngươi vẫn tài trợ chứ?”
“Ta muốn lắm.” Nam nhân kia tức giận nói, “Nhưng mà vị trí nhà tài trợ phải cạnh tranh quá gay gắt, một đám đại lão đều tranh nhau tài trợ đêm nhạc cuối năm của Lam Tinh, huống chi năm nay lại do Trung châu phụ trách, các nhà tài trợ hầu như đều là người bản xứ Trung châu, không đến lượt ta nhúng tay.”
“Vậy năm nay nhà tài trợ là…?”
“Ngươi hỏi chuyện này làm gì?”
“Năm nay có thể ta sẽ lên sân khấu đêm nhạc cuối năm nên muốn hỏi thăm tình hình một chút.”
“Chậc, suýt chút nữa quên mất ngươi cũng là ca sĩ
Ta nói này, ngươi giàu như vậy còn đi làm minh tinh làm chi…”
Cảm khái vài câu, đối phương lại nói, “Năm nay có mấy nhà tài trợ chính, một người trong số đó là Trương đổng, là người lần trước cùng chúng ta ăn cơm ở Tần châu ấy
Bối cảnh của hắn không đơn giản, là đại phú hào ở Trung châu đó.”
“Được rồi, cảm ơn Mộc ca!”
“Đừng có cảm ơn suông, nhớ giữ phòng ở khách sạn Ngư Vương Triều cho ta đó, tháng sau ta đến Tần châu, ta muốn ở phòng Xuân Thụ Thu Sương Đồ!”
“Biết rồi biết rồi.”
Tôn Diệu Hoả lại gọi mấy cú điện thoại, cuối cùng liên lạc với một người:
“Là Trương đổng sao
Ta là Tôn Diệu Hoả, Tiểu Tôn đây, lần trước chúng ta có ăn cơm với nhau ấy…”
“À, là ngươi à
Ta còn đang nghĩ ai thần thông quảng đại như vậy, lại có được số điện thoại cá nhân của ta
Có việc gì thế?”
“Ta muốn biết danh sách người biểu diễn đêm nhạc cuối năm năm nay.”
“Ta nào có biết đâu, ta chỉ là một trong những nhà tài trợ…”
“Nghe nói Trương đổng rất hứng thú với hoạ tác của Ảnh Tử lão sư…”
“Ngươi có cách?!” Giọng Trương đổng lập tức trở nên nghiêm túc
Tôn Diệu Hoả cười nói: “Ảnh Tử lão sư không bao giờ tuỳ tiện vẽ cho người khác, nhưng ta có thể thử hỏi giúp ngươi.”
“Ta cho ngươi danh sách!” Trương đổng thấp giọng nói, “Mặc kệ ngươi làm cái gì, chuyện này cũng không liên quan tới ta nha.”
“Đương nhiên!”
Rất nhanh Tôn Diệu Hoả đã nhận được bảng danh sách
Vừa xem một chút, hai mắt hắn đã nheo lại:
“Nghệ sĩ Trung châu tham gia hơi bị nhiều rồi đấy, tổ đạo diễn Trung châu không sợ bị mọi người lên án hay sao?”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]