Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1251: Sở Cuồng viết tiểu phẩm hài?




Lời này khiến tổ đạo diễn lập tức im miệng, ai cũng cảm nhận được Trang Hiền đang rất tức giận
Một vị đạo diễn nhàn nhạt nói: “Lão Lưu, ngươi quá coi trọng Ngư Vương Triều rồi
Bọn hắn rời đi thì mặc kệ bọn hắn, Trung châu đâu cần dựa vào bọn hắn để làm đêm nhạc cuối năm
Loại đêm nhạc cuối năm cấp bậc địa phương kia làm sao so sánh được với chúng ta
Về sau mỗi khi Trung châu chúng ta phụ trách tổ chức đêm nhạc cuối năm thì Ngư Vương Triều bọn hắn đừng hòng có người nào được lên sân khấu!”

“James nói đúng lắm.” Một đạo diễn khác cũng lạnh lùng nói, “Rất nhiều người còn chưa hiểu được, sau khi Lam Tinh thống nhất thì châu nào mới là người dẫn đầu!”

Mọi người rối rít gật đầu
Thiếu gì người muốn được lên sân khấu đêm nhạc cuối năm, Ngư Vương Triều rời đi còn có vô số minh tinh đỉnh cấp chực chờ nhảy vào kìa
Lúc này đột nhiên có người cười như không cười: “Bên trên không phải đang muốn điều chỉnh thời gian phát sóng đêm nhạc cuối năm sao
Nói không chừng lúc đó Tần châu và chúng ta cùng phát sóng một lúc đó.”

“Ha ha ha.”

“Nếu thật là thế thì chúng ta sắp có kịch vui để xem rồi.”

“Bây giờ đêm nhạc cuối năm ở các địa phương đều đang run lẩy bẩy kia kìa, ai cũng sợ bị phát sóng cùng một lúc với chúng ta.”

“Đó là đương nhiên.”

“Năm nay đội chủ nhà đêm nhạc cuối năm là Trung châu, từ hiệu ứng sân khấu đến chất lượng nội dung đều sẽ nghiền ép các châu còn lại.”

“Yên tâm đi, xác suất chúng ta đụng độ Tần châu là rất cao, nếu thật là vậy thì coi như bọn hắn xui xẻo.”



[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Tần châu
Trong một nhà hàng nọ, Đồng Thư Văn trợn mắt há hốc mồm nhìn Lâm Uyên:

“Ngươi nói Ngư Vương Triều đã rời khỏi đêm nhạc cuối năm của Trung châu?!”

Chuyện này không nhỏ đâu
Đồng Thư Văn vừa nhận được điện thoại của Lâm Uyên đã sợ hết hồn, hai người lập tức hẹn ra gặp mặt
“Ừm.”

Lâm Uyên kể lại tình huống ban nãy một lần
Đồng Thư Văn cười khổ, trong nháy mắt đã hiểu ra mọi chuyện
Thật ra chuyện này không có chỗ xấu nào với Lâm Uyên hết, hắn vốn không định tự mình ca hát mà giao hết cho Ngư Vương Triều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói khó nghe thì, nếu những bài hát đó không giao cho Ngư Vương Triều mà giao cho ca vương ca hậu Trung châu thì khúc phụ Tiện Ngư cũng chẳng bị ảnh hưởng gì, thậm chí còn có chỗ tốt
Dù sao đám người kia cũng là Trung châu đó
Chẳng trách Ngư Vương Triều lại đoàn kết và trung thành với Tiện Ngư như vậy
Có một khúc phụ thiên tài luôn che chở mình, đổi lại là hắn cũng nguyện máu chảy đầu rơi vì Tiện Ngư
“Nếu đứng ở góc độ trung lập thì ta sẽ khuyên ngươi bắt tay giảng hoà với Trung châu đi
Nhưng ngươi đã có quyết định của mình thì thôi vậy, huống chi chuyện này còn liên quan đến lợi ích tập thể của Ngư Vương Triều
Mà ta cũng không cách nào đứng ở thế trung lập, bởi vì ngươi muốn đến đêm nhạc cuối năm của Tần châu thì người được lợi lớn nhất là ta rồi
Ta rất hoan nghênh các ngươi gia nhập, bây giờ danh sách tiết mục còn chưa được định ra, các ngươi sẽ có đủ không gian để phát huy
Chậc chậc, ta đúng là nhặt được tiện nghi.”

Đồng Thư Văn không hề che giấu sự vui mừng của mình
Dừng một chút, hắn lại nói: “Lúc nãy trong điện thoại ngươi nói ngoài ca hát ra ngươi còn biết một chút về các loại hình biểu diễn nghệ thuật khác là có ý gì?”

“Không chỉ có ta.”

Lâm Uyên cảm thấy gần đây Tiện Ngư hoạt động quá mạnh mẽ nên muốn thả Sở Cuồng ra để chia sẻ bớt danh tiếng:

“Ta có một người bạn chuyên viết tiểu thuyết cũng có thể tham dự đêm nhạc cuối năm của Tần châu.”

“Sở Cuồng lão tặc?!” Đồng Thư Văn bật thốt lên không hề suy nghĩ
Người bạn chuyên viết tiểu thuyết của Tiện Ngư không phải Sở Cuồng lão tặc thì là ai
Nhưng nói xong Đồng Thư Văn mới nhận ra ở trước mặt Tiện Ngư mà gọi Sở Cuồng là lão tặc thì hơi không phải phép, bèn khụ một tiếng:

“Ý ngươi là sao?”

Ánh mắt hắn trở nên kích động
Chẳng lẽ Tiện Ngư muốn dẫn Sở Cuồng đến tham gia đêm nhạc cuối năm của Tần châu
Quá điên cuồng nha
Sở Cuồng chưa bao giờ lộ mặt trước công chúng
Nếu lần này Sở Cuồng lên sân khấu thì e là vô số người sẽ phát cuồng vì hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Uyên đáp: “Ý của ta là Sở Cuồng không chỉ viết tiểu thuyết và kịch bản, rất nhiều người không biết hắn còn có thể viết cả kịch ngắn và tiểu phẩm hài.”

Ách
Đồng Thư Văn ngơ ngác
Không phải Sở Cuồng muốn lộ diện mà là để Sở Cuồng viết kịch bản truyện ngắn và tiểu phẩm hài cho chương trình
Là ngươi bất ổn hay là ta bất ổn vậy?
Đồng Thư Văn cảm thấy kỳ dị vô cùng
Sở Cuồng mà viết tiểu phẩm hài, viết kịch ngắn?
Hắn có thể khôi hài được không
Nghĩ thế nào cũng thấy hình tượng của Sở Cuồng và tiểu phẩm hài chẳng liên quan gì tới nhau
Đây là tên đại ma đầu giết người không chớp mắt, sở trường của hắn là ngược độc giả chết lên chết xuống, bây giờ là chương trình cuối năm, chúng ta có thể đừng chơi mấy trò kích thích như vậy có được không
Lâm Uyên: “

.”

Lâm Uyên đương nhiên cũng biết phong cách Sở Cuồng không thích hợp với mấy cái này, nhưng hắn không còn biện pháp nào khác
Dù dùng thân phận nào để viết tiểu phẩm hài cũng đều rất kỳ quái
Hơn nữa dạo gần đây Tiện Ngư xuất hiện dưới ống kính quá nhiều lần, bây giờ Lâm Uyên muốn để Sở Cuồng ra mặt gánh bớt danh tiếng, nhân tiện tạo thành hình tượng tương phản đáng yêu cho Sở Cuồng
Để lão tặc làm tiểu phẩm hài chắc chắn sẽ khiến khán giả tò mò
Mà sự tương phản càng lớn thì tỷ lệ khán giả xem chương trình sẽ càng nhiều
Đồng Thư Văn rõ ràng không hiểu được ý tưởng của Lâm Uyên, hắn dè dặt nói:

“À ừm… sáng tác kịch ngắn và tiểu phẩm hài khác với sáng tác tiểu thuyết, ta không có ý hoài nghi năng lực của Sở Cuồng lão… sư, chỉ là…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.