Tôn Diệu Hoả ấp úng: “À… ừm… không có gì, chỉ là một người bạn thôi.”
Phương Mặc Khản vừa nghe đã hiểu: “Là đám người Miêu Bách Vương Hâm đúng không
Hay là Xích Bát
Đám hề này, coi ta là đồ ngu hay sao
Mặc kệ bọn hắn ra giá bao nhiêu ta đều trả cao hơn 100 triệu, ngươi thấy thế nào?!”
“Chuyện này… ừm để ta nhận điện thoại của Trương đổng trước đã nha.”
Tôn Diệu Hoả cúp điện thoại, nhếch mép cười
Được lắm, chơi lớn rồi đấy
Cuối cùng sau khi sáu vị phú hào tụ tập trở lại hội sở lần nữa và trợn trừng mắt nhìn nhau, suýt chút nữa là lao vào tẩn một trận, Phương Mặc Khản thành công mua được bức tranh này
Hắn ra giá 3 tỷ 2
Ba tỷ tài trợ cho đêm nhạc cuối năm của Tần châu, còn lại 200 triệu là mua tranh
Chỉ là trong lòng tất cả mọi người đều biết con số đó chỉ là lừa mình dối người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giá trị của bức tranh này không hề dừng lại ở con số 200 triệu
Nếu không có bức tranh họa hồn hệ liệt, bọn hắn tuyệt đối sẽ không điên đến mức đồng ý số tiền tài trợ trên trời như thế
Biết làm sao được, họa hồn hệ liệt quá quý giá, nghe nói đám phú hào Tề châu đều muốn mua, nhưng khổ nỗi lại không cách nào mua được
Nếu không thông qua Tôn Diệu Hoả thì hoàn toàn bít cửa, đây là nguyên nhân mọi người chỉ có thể nhận nhân tình này
Đương nhiên phú hào đều là những kẻ tinh ranh
Tuy bọn họ bỏ ra số tiền tài trợ lớn như thế nhưng kỳ thật cũng đang đánh cược một trận, cược là đêm nhạc cuối năm của Tần châu có thể thu hồi được lợi ích đủ nhiều
Tệ lắm cũng phải hồi chút vốn chứ nhỉ
Dù gì cũng có thương hiệu của ba bạn gay mà, đây là thứ khiến bọn họ yên tâm nhất
Không để ý tới nữ trợ lý đang kinh ngạc há hốc mồm kia, Tôn Diệu Hoả trực tiếp gọi điện thoại cho Lâm Uyên:
“3 tỷ 2, 200 triệu tiền mua tranh, 3 tỷ tiền tài trợ.”
“3 tỷ?” Lâm Uyên mỉm cười, “Làm tốt lắm.”
Tôn Diệu Hoả cũng cười nói: “Ta sẽ dùng thêm danh nghĩa của thương hiệu lẩu Diễm Diễm để đầu tư thêm 2 tỷ
Sân khấu này đủ để toả sáng rồi, chúng ta thích chơi thế nào thì chơi thế nấy.”
“Hình như chưa đủ mà?” Lâm Uyên ngẩn người, “Đồng đạo diễn nói phải hơn 10 tỷ cơ.”
Tôn Diệu Hoả cũng ngẩn ra: “Sao có thể
Sân khấu Trung châu làm cũng chưa đến 10 tỷ mà, học đệ có phải đã hiểu lầm gì rồi không?”
“Ách?”
Lâm Uyên lâm vào trầm tư
Tôn Diệu Hoả bất đắc dĩ cười: “Con số 10 tỷ rất bất hợp lý, nhất định là có chỗ nào nhầm lẫn, ngươi hỏi lại Đồng đạo diễn thử xem.”
“Được.”
Lâm Uyên cũng bắt đầu cảm thấy không đúng lắm, hình như mình hiểu lầm cái gì rồi
Cúp điện thoại, Lâm Uyên gọi cho Đồng Thư Văn, đối phương vừa a lô hắn đã nói thẳng:
“Ta tìm được nhà tài trợ chi 3 tỷ rồi, còn thiếu bao nhiêu nữa?”
Lúc đó Đồng Thư Văn đang ăn cơm, đột nhiên nghe Lâm Uyên nói câu này, hắn bất cẩn phun hết cơm ra khỏi mồm
“Bao nhiêu?!”
“Ba tỷ.” Lâm Uyên nói, “Còn thiếu bảy tỷ, ta sẽ nghĩ biện pháp.”
“Chờ đã chờ đã!”
Giọng Đồng Thư Văn trở nên khủng hoảng: “Sao ngươi tìm được nhà tài trợ nhiều như vậy… Không đúng không đúng, cái ta muốn hỏi là, ai nói với ngươi làm sân khấu này cần tới 10 tỷ?!”
“Không phải ngươi đã nói sao?”
“Đại ca à, ngươi đừng có hù ta nha!”
Đồng Thư Văn lớn hơn Lâm Uyên hai mươi tuổi mà giờ phút này cũng sợ hãi gọi hắn là đại ca
“Ban đầu ta nói 10 tỷ chỉ là kiểu nói khoa trương mà thôi, với lại con số đó là bao gồm toàn bộ các thứ có liên quan từ dụng cụ máy móc đến kỹ thuật ánh sáng, kể cả phí mời minh tinh lên sân khấu
Nhưng trên thực tế chúng ta không cần tiêu nhiều tiền như vậy, tuy Tần châu không bằng Trung châu nhưng sân khấu cơ bản vẫn có đủ, rất nhiều cơ sở vật chất không cần phải mua sắm thêm mà có thể đi thuê mượn, giá sẽ rẻ hơn rất nhiều
Chúng ta cũng không phải bỏ tiền túi ra mời các minh tinh đến từ những châu khác bởi vì đây là đêm nhạc cuối năm của Tần châu…”
Đồng Thư Văn nói bô lô ba la một tràng, hắn thật sự sợ hãi khi Lâm Uyên muốn tìm đủ 10 tỷ tiền tài trợ
Điên rồi á?
Lúc trước Đồng Thư Văn thật sự không ngờ được Lâm Uyên có khả năng tìm được nhiều tiền tài trợ như thế, vừa bắt đầu đã có 3 tỷ
Nếu Lâm Uyên không gọi điện thoại hỏi mình thì chẳng lẽ đêm nhạc cuối năm lần này thật sự phải xài tới 10 tỷ sao?
Trước đó Đồng Thư Văn không tin, còn bây giờ thì… không thể không tin
Lâm Uyên cũng bó tay rồi
“Thế 3 tỷ là đủ rồi à?”
Đồng Thư Văn kích động nói: “Đủ rồi đủ rồi
Quá đủ rồi!”
Vừa rồi Đồng Thư Văn còn xoắn xuýt lo lắng chuyện này, bây giờ đã được Lâm Uyên giải quyết hết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Vậy thì không được.” Lần này đến lượt Lâm Uyên nóng nảy
Tuy chuyện này chỉ là hiểu lầm nhưng hắn không thể để Diệu Hoả học trưởng làm không công được
“Thêm tiền tài trợ đi, chuỗi lẩu Diễm Diễm cũng muốn tham gia tài trợ.”
Lần này Lâm Uyên tung ra rất nhiều hàng tích trữ, hắn cảm thấy đêm nhạc cuối năm của Tần châu nhất định sẽ hot
Diệu Hoả học trưởng mà bỏ qua cơ hội tài trợ lần này sẽ bị thiệt thòi
Lâm Uyên mơ hồ nhớ được kiếp trước ở Trung Quốc từng có một trận chiến kinh điển giữa Wechat và Alipay
Wechat tài trợ và quảng cáo cho đêm nhạc cuối năm, trước đó trong lĩnh vực thanh toán online thì Alipay chiếm nhiều thị phần nhất, nhưng sau khi tài trợ cho đêm nhạc cuối năm, Wechat dần dần vượt qua cả Alipay
Có thể thấy hiệu quả của việc tài trợ cho đêm nhạc cuối năm là lớn cỡ nào
Người nào có hứng thú đều có thể bỏ tiền ra tài trợ đêm nhạc cuối năm để sau đó một bước lên trời
Không chỉ có Wechat mà rất nhiều thương hiệu lớn đều cất cánh bay lên từ đó.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]