Gần đây Lâm Uyên đã xem rất nhiều video về các thể loại kịch ngắn, tiểu phẩm hài, tạp kỹ, ảo thuật vân vân
Hắn xem để biết ai sẽ phù hợp với các tiết mục của mình nhất
“Còn tiết mục này thì phải đến Triệu châu tìm người…”
“Ảo thuật sân khấu rất khó thực hiện, nhưng ta nghe nói ở Nguỵ châu có một vị ảo thuật đại sư, có lẽ chúng ta có thể mời hắn thử xem…”
“Ngoài ra…”
Lâm Uyên thuộc làu làu danh sách trong lòng bàn tay
Đồng Thư Văn nhìn chằm chằm Lâm Uyên một lúc lâu, đột nhiên nói: “Còn ta thì sao?”
“Hả?”
“Ngươi còn thích hợp làm đạo diễn hơn ta!”
“Không đến mức đó.”
“Hay là ngươi đảm nhiệm làm giám đốc sản xuất của chương trình đi, hoặc tổng giám sát cũng được, ngươi ngồi ngang hàng với ta đi, nếu không ta thật sự không dám làm đạo diễn nữa nha
Trong này có một số tiết mục nhất định cần chúng ta cùng làm, rất nhiều thứ ta không am hiểu, chúng ta lại không có đủ nhân lực, ngoài ngươi ra không còn ai thích hợp hơn!”
Đồng Thư Văn luống cuống rồi
Bây giờ hắn cảm thấy mình rất thiếu cảm giác tồn tại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù là một con heo thì một khi có xấp tài liệu này cũng có thể tạo ra một đêm nhạc cuối năm kinh hãi thế tục
Đối mặt với Trung châu
Dù lúc cầm nhiều tiền tài trợ như vậy trong tay thì Đồng Thư Văn cũng chỉ dám nói mình có thể đối mặt với Trung châu về quy mô sân khấu
Về phần chất lượng tiết mục thì hắn không dám đối đầu
Nhưng bây giờ Đồng Thư Văn cảm nhận được tim mình đang đập cuồng loạn trong lồng ngực, càng ngày càng muốn nổ tung
“Ngươi muốn sao cũng được.” Lâm Uyên thật sự không có vấn đề về việc này, hắn chỉ cần hiệu quả
“Phù.” Đồng Thư Văn thở ra một hơi, sau đó tiếp tục nói: “Vừa rồi những người ngươi nói tới không dễ mời đâu
Chẳng hạn như hai vị đại sư chuyên đóng kịch ngắn của Tề châu, đã hai năm nay bọn họ không tham gia đêm nhạc cuối năm rồi
Năm nay bên Trung châu đã liên lạc nhưng cũng không mời được bọn họ, bởi vì nguyên tắc của bọn họ là không có tiết mục hay thì tuyệt đối sẽ không tham gia.”
Lâm Uyên thẳng thắn đáp: “Vậy có tiết mục hay thì sao?”
Đồng Thư Văn: “
Được, từ ngày mai Đồng Thư Văn ta sẽ rong ruổi khắp Lam Tinh này!”
Không có chuyện gì mà tiền không giải quyết được
Nếu có thì nhất định là vì chưa dùng tiền đủ nhiều
Cái gì
Nghệ thuật gia coi tiền như rác hả
Ta càng thích ngươi như thế
Đừng nóng, mời xem thử tiết mục này của chúng ta…
Thích không
Muốn biểu diễn chưa
Đây là đêm nhạc cuối năm của Tần châu, đương nhiên trên sân khấu không thể thiếu được minh tinh Tần châu biểu diễn
Tuy hôm qua khảo hạch Đồng Thư Văn đã loại toàn bộ tiết mục nhưng có một số nghệ sĩ vẫn rất ưu tú, chỉ là tiết mục của bọn họ không đủ chất lượng mà thôi
Chỉ cần cung cấp cho bọn họ tiết mục tốt thì bọn họ sẽ toả sáng trên sân khấu
Nghĩ vậy, Đồng Thư Văn tìm tới Phí Dương
Phí Dương là một trong những ca vương nổi danh nhất của Tần châu
Hắn cũng tham dự đêm nhạc cuối năm địa phương nhưng bị đưa vào hàng chờ, vì thế thấy Đồng Thư Văn tìm tới mình, Phí Dương thấp thỏm hỏi: “Đạo diễn tìm ta có việc gì thế?”
“Đừng biểu diễn bài hát kia nữa.”
Câu này của Đồng Thư Văn khiến Phí Dương bị đả kích lớn
Đồng Thư Văn lại nói tiếp: “Không phải ngươi hát không tốt mà là bài hát đó của ngươi cũ quá rồi, đêm nhạc cuối năm năm nay chúng ta sẽ ra mắt nhiều bài hát mới nên lần này ngươi hát nhạc mới đi.”
Bài hát mới
Phí Dương ngẩn ra, hắn còn tưởng mình bị loại khỏi đêm nhạc cuối năm, không ngờ Đồng Thư Văn chỉ muốn mình đổi ca khúc
“Bài hát nào?”
“Ngươi xem đi.” Đồng Thư Văn đưa khúc phổ cho Phí Dương
Phí Dương xem một lúc, bài hát này có tên là Ngọn Đuốc Mùa Đông
Thời điểm cuối năm là mùa đông, hát bài này trên sân khấu rất hợp lý, nhưng chất lượng ca khúc mới là quan trọng nhất
Phí Dương hát thử theo điệu nhạc vài câu, sau đó ánh mắt hắn trở nên sáng chói, giọng nói kích động: “Ta sẽ luyện bài hát này thật tốt, xin hỏi đây là tác phẩm của vị lão sư nào thế?!”
“Hắn là người quen cũ của ngươi.”
Đồng Thư Văn biết trò đùa “vạn năm lão nhị” nên cố ý đưa bài hát này cho Phí Dương, điều này chắc chắn sẽ khiến khán giả bật cười
“Nhạc và lời: Tiện Ngư.”
Vẻ mặt Phí Dương trở nên nghiêm túc, tâm tình phức tạp, trong giọng nói có vẻ mong đợi: “Tiện Ngư lão sư viết ca khúc cho ta sao?”
“Không phải.” Đồng Thư Văn không chú ý tới ánh mắt phức tạp của Phí Dương
“Tiện Ngư lão sư nói bài hát này không kén chọn người hát, chỉ cần tìm một ca vương Tần châu hát là được
Ta coi trọng ngươi nhất nên mới cố ý đưa nó cho ngươi.”
“Vậy sao…”
Phí Dương nói với vẻ mất mát
Hoá ra không phải hắn cố ý viết ca khúc cho ta
Đồng Thư Văn không chú ý tới sự mất mát của Phí Dương mà quay đầu nói với trợ lý đứng bên cạnh: “Đoàn xiếc võ thuật Tần châu đang ở đâu?”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này đoàn xiếc võ thuật Tần châu không đang tập luyện vì tiết mục của bọn họ đã kiểm tra xong rồi
Đó là tiết mục tốt nhất mà bọn họ có thể làm được, nếu vẫn không được thông qua vậy năm nay bọn họ không thể lên sân khấu đêm nhạc cuối năm Tần châu được rồi
Đối với người Tần châu thì chương trình này có ý nghĩa không hề tầm thường, trên mặt ai nấy đều có vẻ mất mát, nếu không làm tốt hơn thì bọn họ có thể sẽ bị loại
Lúc này Đồng Thư Văn tới
“Các vị chuẩn bị tiết mục mới tới đâu rồi?”
Đoàn trưởng đoàn xiếc cười khổ nói: “Hôm qua là tiết mục tốt nhất của chúng ta rồi, nếu ngài không hài lòng với nó thì dù chúng ta có đưa ra tiết mục mới ngài cũng sẽ không hài lòng thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Năng lực của chúng ta có hạn, ai cũng chuẩn bị sẵn tinh thần không được lên sân khấu rồi.”