Khán giả giống Dương Chung Minh và Trịnh Tinh có rất nhiều, bọn họ vốn ngay từ đầu đã chọn xem đêm nhạc cuối năm của Tần châu
Nhưng kiểu gia đình như tiểu Chung lại càng nhiều hơn, vì một số nguyên nhân mà nửa đường đổi kênh, sau đó mới dừng lại ở đài Tần châu
Đám người này thuộc loại chỗ nào hay thì xem chỗ đó
Nếu phần sau Tần châu làm tiết mục khó coi thì bọn họ có thể đổi kênh bất cứ lúc nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhất là những người xem đêm nhạc cuối năm một mình
Xem một mình không cần phải nghĩ tới cảm nhận của người khác, càng không cần được sự cho phép của người nhà, thích đổi kênh lúc nào là đổi
Chẳng hạn như một nữ nhân đang phải làm việc ở xa quê
Cuối năm nàng xem đêm nhạc cuối năm một mình, cảm giác cô độc thường ngày sẽ bị phóng đại lên vô số lần
Lúc này nàng từ kênh Trung châu đổi sang kênh của đài Tần châu
Ca khúc Ngọt Ngào vừa mới kết thúc
Giang Quỳ đi xuống, Hạ Phồn bước lên sân khấu, ca khúc nàng thể hiện là Thường Xuyên Về Thăm Nhà Một Chút
Giống như hai bài hát trước, nhạc và lời của ca khúc này đều do Tiện Ngư sáng tác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng nữ nhân này không hề biết chuyện đó, thậm chí còn không chú ý tới Giang Quỳ vừa mới xuống sân khấu
Nàng chỉ đổi kênh theo bản năng thôi
Đột nhiên trong tivi truyền tới tiếng hát:
“Tìm chút rảnh rỗi, dành chút thời gian, dẫn theo con trẻ thường xuyên về thăm nhà một chút
Mang theo nụ cười, mang theo lời chúc phúc, vợ chồng thường xuyên cùng nhau về thăm nhà một chút
Mẹ đã chuẩn bị một ít càm ràm, ba đã lo liệu một bàn cơm ngon…”
Trong thoáng chốc hốc mắt nữ nhân đỏ ửng lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Mẹ…”
“Là Anh Tử sao?”
“Mẹ, là con đây
Mẹ ăn tối chưa?”
“Rồi, mẹ mới ăn sủi cảo với cha con, còn làm món sủi cảo tôm con thích nhất, đáng tiếc năm nay con không thể trở về…”
“Mẹ, con…”
“Mẹ hiểu mà
Con bận việc nên không về được, không sao, công việc quan trọng hơn, ở bên ngoài phải chú ý giữ gìn sức khoẻ đó, đừng có ăn đồ ăn ngoài mãi.”
“Mẹ, con nhớ nhà.”
“Hả?”
“Ngày mai con sẽ về.”
Khi nói ra câu này, trong lòng nữ nhân cảm thấy như vừa trút được gánh nặng
Chuyện công việc kiếm thêm được vài đồng tiền hay ít đi vài đồng cũng không làm nàng bận lòng nữa
Mà trên tivi, Hạ Phồn vẫn còn đang biểu diễn: “Những phiền não trong cuộc sống cứ kể cho mẹ nghe, phiền muộn trong công việc cứ than thở với ba…”
Trên thực tế, có vô số gia đình đang thưởng thức đêm nhạc cuối năm Tần châu khi nghe được bài hát này, dù là người làm cha làm mẹ hay làm con cái thì đều xúc động muốn rơi lệ
“Thường xuyên về thăm nhà một chút, về thăm nhà một chút thôi, dù chỉ là giúp mẹ xếp lại đôi đũa hay rửa một cái bát.”
“Cha mẹ sẽ chẳng bao giờ tính toán với con cái xem chúng nó đóng góp được cho gia đình bao nhiêu, cả một đời chẳng dễ dàng gì để cả nhà được đoàn tụ bên nhau…”
(Link bài hát: youtube.com/watch?v=-n0vMQuiA9s)
Kỹ thuật hát của Hạ Phồn không tính là vượt trội trong nhóm Ngư Vương Triều, nhưng nàng học được từ mọi người cách vận dụng tình cảm vào tiếng hát
Trong ca hát, tình cảm chân thành rất quan trọng
Nhất là khi hát những ca khúc không có tính khảo nghiệm kỹ thuật thì cảm tình chính là thứ trực tiếp quyết định xem ca khúc đó thành hay bại
Cái gì
Hát nhép á hả
Nếu chương trình do Lâm Uyên vạch ra mà còn cần phải hát nhép thì cái gọi là khúc phụ rất đáng chê cười
Ca hát là việc nghiêm túc, chỉ cần Lâm Uyên có thể khống chế sân khấu thì không có một ca sĩ nào có thể hát nhép ở đây
Trên các diễn đàn lớn, những cuộc thảo luận đang hot như dầu sôi lửa bỏng
“Chương trình của Triệu châu thật là thú vị.”
“Ta thấy Trung châu hay nhất, lười đổi kênh.”
“Trung châu đúng là không tệ, ta cũng không xem của mấy đài khác.”
“Thật ra Nguỵ châu cũng làm rất ổn.”
“Không không không, đó là vì các ngươi chưa xem đêm nhạc cuối năm của Tần châu!”
“Tần châu mới là đặc sắc nhất!”
“Đồng ý!”
“Mấy bài hát này quá êm tai rồi!”
“Đã ba ca khúc liên tục, ta cảm thấy nên đổi loại hình rồi.”
“Đúng vậy
Tuy bài nào cũng rất hay nhưng đêm nhạc cuối năm không phải là đại nhạc hội, nếu toàn bộ đều là âm nhạc thì chán quá.”
“Ta thì thấy không sao cả, nhạc không ta cũng thích rồi.”
Có người cẩn thận quan sát sẽ phát hiện lời thảo luận về Tần châu đã nhiều hơn hẳn lúc trước
Tiết mục ca hát rất nhiều, nhưng phải sắp xếp xen kẽ với các loại hình khác
Sau ba ca khúc liên tục, Đồng Thư Văn và Lâm Uyên đưa mắt nhìn nhau, sau đó Đồng Thư Văn ra hiệu lệnh: “Bảo các cô gái chuẩn bị đi.”
“Ba, hai, một, bắt đầu!”
Bởi vì bài múa này là do một tay Lâm Uyên dạy ra nên hắn trở thành người phụ trách
Lâm Uyên vừa dứt lời, trên sân khấu đột nhiên xuất hiện đài cao, trên đài có bảy mỹ nhân mặc đồ cổ trang đang đứng
Xung quanh tiên khí lượn lờ, không phải do băng khô mà là do kỹ xảo hiệu ứng đỉnh cấp trên Lam Tinh tạo ra, như thể sân khấu đang nằm trên đỉnh mây mù
Dưới camera đặc tả, bảy mỹ nhân tuyệt sắc tạo dáng đứng tươi đẹp vô cùng
Vũ đạo: Phi Thiên Vũ
Biên đạo múa: Tiện Ngư
Trang phục: Tiện Ngư
Phối nhạc: Tiện Ngư
Ý tưởng: Sở Cuồng
Biểu diễn: đội số 1 – vũ đoàn ca múa nhạc Tần châu
Đám cư dân mạng chú ý tới phần tin tức bên góc trái trước tiên
“Ủa alô?”
“Những tiết mục này đều là do Tiện Ngư thiết kế
Từ màn múa mở đầu với mấy ca khúc, bây giờ lại tới vũ đạo, Ngư phụ trực tiếp bao thầu toàn bộ tiết mục à?”
“Kỹ xảo quá đẹp!”
“Chờ đã, ý tưởng là của Sở Cuồng?”
“Bảy mỹ nhân ăn mặc như tiên nữ này chẳng lẽ chính là Thất Tiên Nữ trong Tây Du Ký?!”
“Ngươi không nói ta còn không nghĩ tới, ý tưởng của Sở Cuồng, phối nhạc lại cổ điển như vậy, còn mang theo tiên khí lượn lờ!”