Phương Mặc Khản kinh ngạc nhìn sang vợ: “Em biết việc anh đầu tư chương trình này à?”
Vợ hắn cười nói: “Trước đó thì không biết, chẳng qua là em và con gái đều cảm thấy chương trình của Tần châu hay nhất nên mới xem
Ban nãy thấy quảng cáo của hãng rượu Nữ Nhi Hồng nhà chúng ta mới biết là anh tài trợ.”
“Ừ.”
Phương Mặc Khản gật đầu, sau đó hiếu kỳ xem chương trình
Vừa rồi vợ hắn nói chương trình đêm nhạc cuối năm của Tần châu là hay nhất
Tuy Phương Mặc Khản bỏ ra một số tiền khổng lồ để tài trợ đêm nhạc cuối năm Tần châu nhưng thật ra chỉ để lấy được bức tranh họa hồn hệ liệt của Ảnh Tử mà thôi
Trong lòng hắn thật sự không hy vọng chương trình có thể mang lại danh tiếng cho hãng rượu nhà hắn
Mà lời này của vợ ngược lại khiến hắn rung động một phen
Chẳng lẽ đêm nhạc cuối năm của Tần châu còn có thể giúp hắn thu hồi lại chút máu hay sao
Nghĩ vậy, Phương Mặc Khản chú ý tới tiết mục đang biểu diễn trên màn hình tivi
Mà lúc này hắn cũng đã nhận ra giọng ca sĩ kia rất quen
Nhìn kỹ lại… Đây không phải chính là Tôn Diệu Hoả đã bán tranh cho mình sao
Trong tivi, Tôn Diệu Hoả ôm quyền hát vang: “Tôi chúc các cô gái trong thiên hạ đều tìm được tấm chồng tốt, nụ cười nở mãi trên môi, cùng đối phương bên nhau trọn đời
Tôi chúc trẻ em trong thiên hạ đều thông minh hơn tú tài, trí khôn cao ngất ngưởng
“Tôi chúc các bà các cô chạy thi 36 vòng vẫn giữ nhịp hơi thở mặt không đổi sắc
Tôi chúc các chú các bác làm ăn buôn bán phát đạt, tài vận thuận lợi chảy thẳng vào nhà!”
“Nghênh ngang vui vẻ đuổi tai hoạ đi, chúc mọi người phát tài, tiếng hô vang thật hào hứng!”
Phương Mặc Khản ngây người
Dường như hắn đã hiểu được lý do vì sao rõ ràng Tôn Diệu Hoả có nhiều tiền như vậy vẫn cứ kiên trì theo đuổi sự nghiệp ca sĩ
Ca sĩ Tôn Diệu Hoả
Thương gia Tôn Diệu Hoả
Tuy là một người nhưng lại giống như hai người khác biệt
Tôn Diệu Hoả đứng trên sân khấu toả sáng lấp lánh như có mị lực đánh vào lòng người
Hát rất êm tai, phong thái rất hài hước
Tôn Diệu Hoả hẳn là ca sĩ có tiền nhất trong giới giải trí này nhỉ
Phương Mặc Khản không nhịn được nhếch môi cười
Người như Tôn Diệu Hoả đứng trên sân khấu hát bài Cung Hỷ Phát Tài thật sự là vô cùng phù hợp, không ai thích hợp hát ca khúc này hơn hắn
Thật thú vị
Thế là Phương Mặc Khản cùng người nhà ngồi xem đêm nhạc cuối năm của Tần châu
Trên internet
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngày càng nhiều người tham gia thảo luận về chương trình của Tần châu
Đám fan hâm mộ Tiện Ngư càng thêm hăng say ra sức:
“Quả nhiên ca khúc trong chương trình đều là tác phẩm của Ngư phụ!”
“Đã liên tục ra mắt sáu ca khúc mới rồi, mà chất lượng bài nào cũng rất tốt!”
“Ta có dự cảm sáu ca khúc không phải là điểm cuối, phía sau chắc chắn vẫn còn hàng!”
“Cho dù có cũng không thể hay bằng sáu bài vừa rồi được, mà sau ba bài hát liên tục hẳn là sẽ chuyển sang tiết mục khác, nếu không khán giả sẽ mau chán lắm.”
“Cũng đúng.”
“Có kịch ngắn nữa không nhỉ?”
“Nói không chừng là biểu diễn ảo thuật nha, năm nay các châu đều có tiết mục xiếc ảo thuật mà.”
“Đúng là năm nào cũng có ảo thuật, nhưng ta cảm thấy không có gì mới mẻ, biết rõ là lừa người nên khi xem không có bất ngờ gì.”
“Ôi chao, Tần châu cũng có ảo thuật kìa?”
“Ấy, ta đột nhiên cảm thấy chắc là ảo thuật cũng thú vị lắm…”
Không nói tới đám fan tiêu chuẩn kép, sau khi màn biểu diễn âm nhạc thứ hai kết thúc, các MC lại lên sân khấu và chuyển đề tài tới ảo thuật
Trên sân khấu, Bối Trí nói: “Được rồi, vũ đạo, ca khúc, tiểu phẩm, mọi người đều đã thưởng thức hết
Vậy tiếp theo chúng ta thay đổi cách chơi, ta xin giới thiệu với các vị một ảo thuật gia tới từ Nguỵ châu, Đường Chính tiên sinh với màn biểu diễn ảo thuật cận cảnh!”
Khu bình luận lập tức náo nhiệt lên
“Ảo thuật thì ta hiểu, nhưng ảo thuật cận cảnh là cái gì?”
“Cận cảnh là gần cỡ nào?”
“Một kiểu ảo thuật mới sao?”
“Mới thì có ích gì, ta cảm thấy ảo thuật không thú vị bằng ca hát, vũ đạo và kịch ngắn đâu.”
“Bài hát Cung Hỷ Phát Tài vừa rồi dễ thương biết bao nhiêu!”
“Ha ha, ta cũng thích ca khúc vừa rồi của Tôn Diệu Hoả
Cha ta còn bảo ta cài thành nhạc chuông cho cha kìa!”
“Đường Chính là người Nguỵ châu, ha ha.”
“Đêm nhạc cuối năm của Tần châu toàn mời khách quý đến từ khắp các châu, hoàn toàn đủ tiêu chuẩn của đêm nhạc cuối năm Lam Tinh!”
“Ta thích nhất điểm này đó!”
Mọi người không thảo luận nhiều về ảo thuật mà lại lái sang chủ đề khác nhiều hơn
Trên sân khấu, Đường Chính ngồi trước bàn biểu diễn, hít sâu một hơi rồi cười nói:
“Chào các vị khán giả, ta là Đường Chính, một ảo thuật gia cận cảnh
Cái gọi là ảo thuật cận cảnh tức là biểu diễn ảo thuật ở khoảng cách gần, ta tin là mọi người rất ít khi được xem ảo thuật như thế.”
Giọng hắn hạ thấp xuống, camera cũng tiến lại gần hơn, chỉ cách Đường Chính chưa tới một mét
Điều này rất khác biệt so với ấn tượng của khán giả về ảo thuật, bởi vì hàng năm khi đêm nhạc cuối năm biểu diễn ảo thuật đều chỉ làm ở khoảng cách rất xa, dù là biến ra chim bồ câu hay biến ra người sống cũng thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khán giả lập tức nảy sinh lòng tò mò, có người nhẹ giọng trao đổi: “Quay gần như vậy không sợ bị lộ kỹ xảo à?”
“Mời mọi người nhìn, trên bàn ta có một đồng tiền xu.” Đường Chính chú ý tới bầu không khí đang dần biến hoá, tâm tình cũng bình tĩnh lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ở đây có hai cái ly.”
Một ly lớn, một ly nhỏ
Đường Chính cười nói: “Ly thuỷ tinh nằm xa như vậy hẳn là không thể bỏ đồng xu vào được nhỉ?”
Bối Trí ngạc nhiên: “Ý ngươi là muốn bỏ đồng xu vào ly thuỷ tinh?”