Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1290: Tương thân tương ái




Trung châu
Trang Hiền cau mày: “Tần châu cũng đang có tiết mục tiểu phẩm hài?”

Thường An cười lạnh: “Lần này bọn hắn phỏng tay rồi, cùng một tiết mục sẽ dễ bị so sánh nhất, khán giả xem tiết mục của chúng ta sẽ lập tức cảm thấy tiết mục của bọn hắn không bằng
Ngài nhìn thử phản ứng của khán giả xem!”

Trên sâu khấu Trung châu, anh em nhà họ Lưu đang biểu diễn rất xuất sắc, khán giả dưới đài thỉnh thoảng lại vỗ tay khen ngợi
Không có chút sai lầm nào, bọn hắn vẫn hài hước như trước đây, chất lượng tiết mục cũng rất tốt nên hàng năm đêm nhạc cuối năm Lam Tinh đều sẽ mời tới để trấn ải
Nhưng Trang Hiền vẫn cảm thấy bất an
Hắn đột nhiên tìm đến một góc khuất, lấy máy tính bảng ra mở kênh Tần châu để xem tiết mục tấu hài
Trên sân khấu Tần châu, ngũ quan vẫn còn đang cãi nhau
Mũi: “Ngươi rõ ràng là thiên vị miệng!”

Đầu: “Ta thiên vị hắn ở chỗ nào?”

Mũi: “Hừ, bao nhiêu đồ ăn ngon đồ uống ngon như gà vịt thịt cá, sơn hào hải vị, nước cam nước ngọt kem tươi trà sữa… ngươi đều nhét hết vào miệng cơ mà!”

Đầu: “Thế ta nhét vào lỗ mũi nhà ngươi thì ngươi tiêu hoá được không
Hử?!”

Miệng: “Thôi đi mũi ơi, thức ăn ngon đồ uống ngon còn chưa tới miệng ta thì ngươi đã ngửi được trước tiên rồi còn gì!”

Mũi: “Hửm
Ta ngửi được mùi vị trước thế mắc gì ngươi chảy nước miếng?”

Miệng: “Nói nhảm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc ngươi bị cảm không thở được ta còn phải thở thay ngươi đây!”

Mắt: “Các ngươi đừng có mà được nước làm tới
Hai ngươi thì sướng rồi, chỉ có ta là phải giương mắt nhìn các ngươi hết hít hà rồi lại ăn!”

Tai: “Đúng vậy
Ta thậm chí còn chẳng nhìn được cái moẹ gì đây này!”

Đầu: “Thôi thôi
Chuyện này vốn không liên quan đến hai ngươi.”

Mũi: “Ta cũng có được gì đâu, toàn bộ đồ ngon đều rơi vào miệng hết á!”

Miệng: “Thôi đi
Các ngươi chỉ thấy mỗi lúc ta được ăn no uống say thôi sao
Khi các ngươi sinh bệnh hay gặp vấn đề gì, thuốc đắng đều do ta uống này
Ta có trách móc tiếng nào không
Nói đâu xa, mỗi khi mũi chảy nước mũi thì đều chảy cả vào miệng ta, ta thành chỗ thải của ngươi đúng không?”

Tai: “Đúng rồi, ta còn bị ngoáy tai nữa nè!”

Miệng: “Đúng đúng, ngươi ngoáy tai đau thì ta phải nhe răng nhếch mép đây.”

Mắt: “Chuẩn, ngươi nhe răng nhếch mép còn ta thì đau chảy cả nước mắt.”

Mũi: “Thì ta cũng bị cay xè chứ có tốt hơn đâu
Ta cũng là nạn nhân thôi
Mắt ngươi đừng tưởng là ta không biết, cái màn hình LCD một trăm inch kia là mua cho ngươi xem chứ ai!”




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trang Hiền dù là nhảy vào xem từ giữa đoạn nhưng chỉ xem một xíu đã hiểu được nội dung tiểu phẩm hài, mà yếu tố gây hài được cài cắm xuyên suốt cả tiểu phẩm, từng câu nói từng hành động của ngũ quan đều khiến khán giả cười nắc nẻ
Hắn quay đầu nhìn lên sân khấu Trung châu
Tiếng vỗ tay của khán giả tuy không ít nhưng Trang Hiền luôn cảm thấy quá mức thưa thớt, nhất là sau khi nhìn thấy vô số bình luận của cư dân mạng trên kênh Tần châu
“Ha ha ha!”

“Cười chết ta rồi!!”

“Không ngờ Sở Cuồng lão tặc lại biết tấu hài như vậy!”

“Lão tặc quá xịn, loại kịch bản hài hước như vậy mà cũng nghĩ ra được!”

“Mấy vị lão sư biểu diễn rất tốt, năm người cùng tấu hài nhưng không loạn chút nào!”

“Quá hài rồi!”

“Trước đây ta vẫn cảm thấy kịch ngắn thú vị hơn tiểu phẩm hài, nhưng đây là lần đầu tiên ta nhận ra tiểu phẩm hài có thể đặc sắc tới vậy!”

“Thật là mới mẻ
Một đám người cùng tấu hài trên sân khấu!”

“Toàn bộ tiết mục của đài Tần châu không có cái nào là không hay!”

“Nếu anh em nhà họ Lưu vẫn giữ trình độ như mọi khi thì ta cảm thấy tiết mục của bọn hắn không so được với Ngũ Quan Tranh Công!”

Từ ý tưởng đến miếng hài đến ngụ ý bên trong đều vô cùng xuất sắc, những gì cần có ở tiểu phẩm hài thì Ngũ Quan Tranh Công đều có, mà đây còn là tiết mục kéo dài tới hai mươi phút
Nhưng trong hai mươi phút đó lại không có khán giả nào là không ngoác miệng ra cười



Toàn bộ internet đều là tiếng khen ngợi
Chương trình của Tần châu và Trung châu được mọi người đặt ở vị trí ngang hàng nhau
“Anh em nhà họ Lưu tấu hài vẫn xuất sắc như vậy, dù sao bọn hắn đã ở bên nhau từ nhỏ tới lớn, độ ăn ý thì khỏi phải bàn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng màn tấu hài của Tần châu lại khai sáng một phong cách mới, có lẽ vì nó quá mới mẻ và thú vị nên ta thấy năm người tấu hài vui hơn hẳn hai người!”

“Kịch bản của Sở Cuồng quá xịn!”

“Lần đầu tiên ta thấy anh em nhà họ Lưu tấu hài không bằng người ta.”

“Không thể trách bọn họ được, đây rõ ràng là hai đánh năm, ha ha ha!”

“Rõ ràng là hai đánh sáu
Kịch bản của Sở Cuồng trâu thật sự!”

“Người của giới tiểu thuyết mau đến xem lão tặc nhà các ngươi thể hiện này!”

“Bây giờ hắn đã không còn thoả mãn với tiểu thuyết trinh thám, huyền huyễn, võ hiệp hay cổ tích nữa rồi
Con hàng này đam mê viết kịch ngắn và tiểu phẩm hài nha!”

“Tự dưng cảm động hà.”

“Đêm nhạc cuối năm Tần châu khiến ta tìm về được cảm giác khi còn bé xem chương trình đêm nhạc cuối năm.”

“Mấy năm gần đây chất lượng của đêm nhạc cuối năm càng lúc càng kém, nhưng năm nay ai mà dám nói đài Tần châu kém thì ta liều mạng với hắn
Dù các tiết mục sau có không bằng bây giờ thì ta cũng sẽ xem tới cuối!”

“Bên đài Trung châu thế nào rồi?”

“Chắc là ngang tay nhỉ
Tuy ta cảm thấy đài Tần châu đặc sắc hơn nhưng anh em nhà họ Lưu vẫn rất có sức hấp dẫn, nhiều người chuyển kênh sang bên đó lắm nên không biết được bên này đang thú vị thế nào.”

Ngũ Quan Tranh Công sắp kết thúc rồi
Quách Lăng đóng vai đầu cười nói với khán giả bên dưới: “Ta rốt cuộc cũng hiểu rõ, ngũ quan cũng giống như người một nhà, chỉ khi tương thân tương ái đồng lòng giúp đỡ nhau thì chúng ta mới cùng có được hạnh phúc!”

Ngũ quan: “Đúng vậy nha!”

Tai: “Các ngươi nghe kìa!”

Ngũ quan: “Chúng ta làm gì có tai mà nghe!”

Tai: “Vậy các vị khán giả có nghe được không?”

Khán giả ngẩn ra, mà đúng lúc này bên tai mọi người đột nhiên vang lên tiếng hát, đó là bài hợp ca Người Một Nhà Tương Thân Tương Ái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.