Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1341: Ngứa (2)





[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]










Âm thanh thật tròn đầy
Mấy giám khảo vốn đang cúi đầu viết viết gì đó đột nhiên đồng thời ngẩng đầu, ánh mắt mang theo sự kinh ngạc nhìn lên
Khi sắc mặt của rất nhiều người thay đổi thì Triệu Doanh Các vẫn hát tiếp, đột nhiên giọng hát trở nên vô cùng quyến rũ, ánh mắt lưu chuyển, phong tình vạn chủng:

“Tới nào

Hạnh phúc nào

Dù sao chúng ta còn rất nhiều thời gian

Tới nào

Hỡi tình yêu

Dù sao chúng ta rất ngông cuồng và si dại

Tới nào

Cùng lưu lạc khắp chân trời góc bể

Tới nào

Cùng tạo tác nên nhiều kỷ niệm đẹp

Ánh dương






.”

Triệu Doanh Các vén tóc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lần này không chỉ sắc mặt của giám khảo và các tuyển thủ biến hóa, lòng người xem cũng bị lay động, vô số ánh mắt tập trung vào sân khấu
“Trời đất ơi trời đất ơi!”

“Bài hát này!”

“Giọng hát này!”

“Không thể tin được!”

Tà mà không ác, sắc mà không dâm
Giống như có một dòng điện đột nhiên giật mọi người tê dại
Tất cả người xem ở hiện trường đều nổi da gà, nghe hát mà ngây ngẩn
Cảm thấy phóng túng
Toàn thân tê dại
Có người cảm giác toàn thân như toàn thân như lên mây, phiêu phiêu bồng bồng








Đây là cái gì!
Trong phòng phát sóng trực tiếp Tần Châu
Bố Đinh há to miệng
Hương Hương mở to hai mắt nhìn
Người trong phòng phát sóng trực tiếp đều thất thần
Chưa từng có người nghĩ tới Triệu Doanh Các còn có thể hát như vậy
Chưa từng có người nghĩ tới thế mà có người có tiếng ca quyến rũ như vậy
Giống như ánh trăng mờ ảo;

Giống như hơi men của rượu gạo;

Mang theo một sự cuốn hút, hấp dẫn
Dopamine phải tràn ra tới
Trên sân khấu, Triệu Doanh Các nhẹ nhàng lay động làm người xem không thể nào dời mắt được, giống như một vị yêu cơ tuyệt mỹ
Giọng nàng mang đến sự thoải mái vô cùng vôi tận, không cảm thấy gồng gánh hay nặng nề, cố sức chút nào, ngược lại mang theo cảm giác lười lười biếng biếng, đầy dư vị
“Biểu tượng tình yêu thoải mái hào phóng

Ngược ngược xuôi xuôi càn rỡ trong giấc mộng

Ta chẳng muốn làm gì cả, chỉ muốn thả mình






.”

Mỗi lần Triệu Doanh Các ngắt nhịp đều như đang trêu chọc người khác, để họ bắt giữ mãi không được rồi đột nhiên dừng lại
Trong phòng phát sóng trực tiếp của Trung Châu, hai người dẫn đều trợn tròn mắt
Có một loại suy nghĩ hiện lên trong đầu bọn họ
Có phải bài hát này hơi phạm quy hay không nha!
Người xem Trung Châu cũng trợn tròn mắt, hiển nhiên lần đầu tiên nghe được ca khúc thế này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi người thậm chí đã quên đây là thi đấu
Cảm giác được nỗi niềm ấp ủ bên trong tiếng ca
Sao mà lại có người viết ra một ca khúc thế này chứ
Lại sao mà có người có thể thể hiện một ca khúc hoàn mỹ thế này
Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp Trung Châu bỗng yên lặng, đây là lần đầu tiên bọn họ không thể nói gì
Từ người giải thích đến tập thể người xem đều yên lặng







Người xem Trung Châu thì yên lặng còn người xem ở phòng phát sóng trực tiếp của các châu khác thì đã trở nên điên cuồng, bình luận của bọn họ hiện lên liên miên không dứt, nhưng không thể khống chế bản thân
“Tà âm






.”

“Thanh âm này hẳn là có thêm thuốc mê đi






.”

“Ta muốn báo cáo!”

“Nghe xong rồi báo cáo






.”

“Ánh mắt này quá mê hoặc đi!!”

“Nàng này mà trở về thời cổ đại chính là yêu nghiệt hại nước hại dân!”

“Làm sao mà có bài hát quyến rũ thế này!”

“Chắc chắn không có ai chịu nổi!”

“Rõ ràng giọng nàng hơi lạnh nhạt chút nhưng vì sao ta cứ cảm giác toàn thân tê dại!”

Bài hát quá đỉnh
Cái gì mà tới nào hạnh phúc







Cái gì mà tới nào cùng tạo tác







Triệu Doanh Các giống như đang quyến rũ, mê hoặc cả sân khấu này
Những đoạn luyến khiến người ta mê mẩn, những câu hát khiến tâm hồn lay động, ánh mắt cùng tiếng ca đều nhuần nhuyễn truyền ra sự quyến rũ, mê hoặc đến tận xương tủy, nhưng mà lại không toát lên một chút dung tục, phản cảm nào








Nhóm huấn luyện viên trưởng của các châu cũng ngây ngốc
Hạnh phúc
Tạo tác
Lưu lạc
Phong cách của Lam nhạc hội đều có vẻ thay đổi khi bài hát này cất lên
Đột nhiên có Khúc phụ dở khóc dở cười nói:

“Đây là cách hát của Ca Hậu Kim Mễ Na bên Ngụy Châu nhưng mà trước nay không ai giúp Kim Mễ Na viết ra một ca khúc như vậy.”

“Không đúng.”

Một huấn luyện viên bên cạnh lắc lắc đầu nói:

“So sánh với cách hát này thì cách hát của Kim Mễ Na vẫn quá mức diễm lệ, Triệu Doanh Các lại ở một mức độ phù hợp.”

“Nàng hát thanh nhã hơn.”

“Không có õng ẹo tạo dáng làm bộ làm tịch nhưng lại hoàn toàn mê hoặc lòng người
“Đây là ca khúc do Tiện Ngư viết ra?”

“Thật sự không ngờ, rất có ý tưởng.”

“Cảm giác diễm lệ nhưng mà không mang theo sự dung tục.”

“Hình như các ngươi đã xem nhẹ một vấn đề, có phải trình độ hát của Triệu Doanh này hơi cao phải không?”

“Hình như chúng ta bị lừa rồi.”

“Trong tổ thi đấu của Tần Châu không chỉ có Giang Quỳ có khả năng uy hiếp!”

Nhóm huấn luyện viên trưởng của các châu đều là Khúc phụ có trình độ cao, ánh mắt của bọn họ quá sắc bén, nháy mắt liền nhận ra Triệu Doanh Các không tầm thường!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.