Trận chung kết đàn violin sắp bắt đầu
Có người chú ý đến kênh phát sóng, các tổ huấn luyện viên chính các châu tại hiện trường đột nhiên chụm đầu ghé tai
“Gã kia sắp ra tay.”
“Lúc cuộc thi đàn violin bắt đầu thì ta đã biết.”
“Nhiều năm giữ vững tác phong khiêm tốn như vậy, tác phẩm mà hắn mang đến rất đáng chờ mong.”
“Dù sao năm đó người ta cũng dám từ chối Trung Châu.”
“Abigail sẽ rất kích động.”
“Ha ha, Abigail luôn xem Dương Chung Minh là kẻ địch số một.”
“Nếu không ngươi nghĩ vì sao lần này Trung Châu lại không để người khác huấn luyện đội mà lại để Abigail làm chứ.”
…
Trung Châu
Tổ huấn luyện viên chính
Huấn luyện viên thứ nhất ngồi ngay ngắn, nhẹ giọng lên tiếng: “Đàn violin được vinh danh là hoàng tử trong các nhạc cụ đấy!”
“Hoàng tử?”
Abigail rất ít khi nói chuyện bất ngờ cười mỉa mai
Đàn violin không chỉ đơn giản là hoàng tử của các nhạc cụ như vậy
Trong đội hoà âm, đàn violin là trái tim
Mà Dương Chung Minh được xưng tụng là “Vua của đàn violin” trong giới Khúc phụ
Đáng tiếc lần này ta không sáng tác cho đàn violin, nếu có nhất định sẽ mượn cơ hội này giao đấu cùng hắn
Đầu lông mày hơi nhướng lên
Abigail quay đầu nhìn về phía tổ huấn luyện chính của Trung Châu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
…
Trong sự cổ vũ của các châu
Cuộc tranh tài bắt đầu
Trải qua tranh đấu khốc liệt, ba vị tuyển thủ đã trổ hết tài năng
Ba người này theo thứ tự là tuyển chủ Hàn Châu, tuyển thủ Trung Châu và tuyển thủ Tần Châu
Vòng cuối cùng
Tuyển thủ Hàn Châu trình diễn đầu tiên
Tuyển thủ số một diễn xong, toàn hội trường vang lên tiếng vỗ tay
Kênh phát sóng Hàn Châu
Bình luận viên đều đứng lên: “Màn trình diễn vô cùng xuất sắc!”
Nữ mc kích động nhìn người bên cạnh: “Huấn luyện viên Trương đánh giá thế nào ạ?”
Huấn luyện viên là khách mời của kênh Hàn Châu tên là Trương Minh, lúc này đã đứng lên, khuôn mặt tràn ngập sự xúc động:
“ âm thanh của trời!”
Đây là đánh giá của hắn đối với tuyển thủ bản châu: “Phương Nghệ đã tập luyện bản nhạc này vô số lần, ngay cả khi đang nghỉ ngơi, hắn đều sẽ làm động tác như đang kéo đàn
Nhưng trong rất nhiều lần luyện tập đó, chưa từng có lần nào đạt được hiệu quả như vừa rồi…”
“Sắp thắng rồi?”
Người xem kênh phát sóng Hàn Châu đều hưng phấn
Trong lúc bên này đang bình luận say sưa thì tuyển thủ Trung Châu đã bắt đầu trình diễn
Người ta mới diễn được một nửa, huấn luyện chính của Hàn Châu là Trương Minh đã ngồi về vị trí, sắc mặt tái nhợt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Huấn luyện viên!”
Hai vị bình luận đều luống cuống
Bờ môi Trương Minh khẽ run: “Chúng ta thua rồi, không chỉ là phần biểu diễn, mà cả bản nhạc cũng thua…”
Trung Châu, thật đáng sợ
…
Kênh phát sóng Tần Châu
Lâm Uyên thở dài nói: “Nếu nói tuyển thủ đàn violin của Hàn Châu đạt đến chín mươi chín điểm thì phần biểu diễn của tuyển thủ của Trung Châu phải được tận một trăm điểm, là trình độ đàn violin cấp đại chuyên gia.”
“Cấp đại chuyên gia?”
An Hoành chấn động: “Ta nghe nói số người có thể đạt đến trình độ đại chuyên gia ở bất kỳ nhạc cụ nào chỉ đếm trên đầu ngón tay…”
“Phải.”
Lâm Uyên gật đầu: “Trong số các nhạc cụ, đàn violin chính là trái, cũng có người xưng tụng nó là hoàng tử của các nhạc cụ
Bất luận là tác phẩm có phong cách nào, phần lớn đều phải nhờ nhạc cụ này hỗ trợ
Nhưng người thật sự đạt đến tiêu chuẩn đại chuyên gia, theo ta biết thì toàn bộ Lam Tinh chỉ có bốn người, hai người ở Trung Châu.”
“Còn hai người nữa đâu?”
Tiểu Mễ vội vàng hỏi một câu
Lâm Uyên nhìn về phía trên khán đài: “Vị thứ ba đang ngồi ở khu huấn luyện của chúng ta, tổng phụ trách Tần Châu, Dương Chung Minh lão sư.”
Dương Chung Minh!
Hắn không phải là Khúc phụ sao!
Tin tức này người ngoài không hề biết, Dương Chung Minh quá khiêm tốn rồi
“Vị thứ tư đâu?”
Nhịp tim An Hoành đập hơi nhanh
Lâm Uyên nhìn về khán đài: “Vị thứ tư chính là tuyển thủ Tần Châu của chúng ta, Lý Dần, tiếng riêng trình độ biểu diễn, hắn không kém hơn vị Trung Châu là bao.”
“Vì thế…”
An Hoành chớp mắt: “Nếu trình độ biểu diễn giữa tuyển thủ ngang bằng, vậy thứ quyết định thắng bại vòng này chính là bản nhạc diễn tấu sao?”
“Phải, chúng ta thắng.”
Lâm Uyên chợt cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm
Toàn bộ kênh phát sóng đều ngây người, sao lại kiêu ngạo như vậy, ngươi còn không lập tức mở champagne chúc mừng đi, tuyển thủ Tần Châu còn chưa bắt đầu biểu diễn mà ngươi đã nói hắn thắng sao
“Tại sao?”
Tiểu Mễ hỏi trong vô thức
Lâm Uyên cảm thấy hình như câu hỏi của đối phương rất dư thừa: “Trước đó ta đã nói rằng tổng phụ trách của chúng ta sắp ra tay.”
Tiểu Mễ: “...”
Câu trước câu sau có liên quan gì đâu
Dương Chung Minh ra tay, có nghĩa là thắng chắc à
Làm fan nhà Tiện Ngư, Tiểu Mễ biết trước đây mỗi lần Dương Chung Minh đánh giá Tiện Ngư đều không tiếc lời ca ngợi hắn, tới nay nàng không ngờ rằng lại đến phiên Tiện Ngư tán thưởng Dương Chung Minh, càng thêm phóng đại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
…
Trung Châu
Bên này mới thật sự gọi là mở champagne chúc mừng
Nam bình luận cười nói: “Biểu hiện của tuyển thủ Hàn Châu đúng là khiến ta vã mồ hôi đấy, cũng may Trung Châu chúng ta cao hơn một bậc!”
“Không chỉ cao hơn một bậc!”
Nữ mc bên cạnh cười dịu dàng: “Mấy trọng tài đều đứng dậy vỗ tay, đây không phải là đãi ngộ bình thường đâu.”
Quần chúng:
“Nay thi đấu ổn rồi!”
“Chúng ta có lợi thế!”
“Xem ra chúng ta sắp có thêm một huy chương vàng.”
“Không chắc đâu, lỡ tuyển thủ Tần Châu lấy bản nhạc từ Tiện Ngư thì sao?”
“Tiện Ngư cũng không cứu được hắn, ta cam đoan!”
“Ha ha, những bản nhạc tham gia tranh tài, hình như không xuất hiện tác phẩm của Tiện Ngư, hắn cũng chẳng giỏi về sáng tác dành riêng cho nhạc cụ thì phải.”
“Trung Châu chúng ta cũng mau mau mời huấn luyện viên chính đến làm khách mời đi, giống như kênh phát sóng của Tần Châu có Tiện Ngư trấn thủ ấy, hai bình luận viên này kém quá, kiến thức chuyên môn cũng là tay mơ.”
Lúc này, tuyển thủ Tần Châu lên sân khấu biểu diễn
Người sáng tác nhạc khúc đích thực không phải là Tiện Ngư, mà là Dương Chung Minh
Bản nhạc có tên là “Hồi ức”
“Dương Chung Minh?”
Sắc mặt nữ mc thay đổi
Nam mc cũng chau mày: “Đây là bản nhạc của Dương Chung Minh à, Dương Chung Minh là tổng phụ trách của Tần Châu, đây là lần đầu tiên tác phẩm của hắn xuất hiện tại nhạc hội Lam năm nay, nhưng mà tuyển thủ của chúng ta…”