Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1374: Con số đời người (3)






Trên sân khấu
Theo từng tiết tấu của tiếng nhạc, Tôn Diệu Hoả hát:

“006243062 4700

3062 4770

34 20 213942

43 140624…”

Nhao nhao
Hội trường sửng sốt
Ngay cả trọng tài cũng ngạc nhiên ngẩng đầu, liếc Tôn Diệu Hoả
Hát cái gì thế
Chỉ có số là sao
Có người còn cố tình nhìn lên màn hình lớn tìm thông tin ca khúc, chắc chắn sẽ có phụ đề, nhưng phụ đề cũng toàn là số
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thú vị đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một trọng tài chau mày, tiếp tục nghe
Bản nhạc đột nhiên trở nên vui vẻ, tốc độ hát của Tôn Diệu Hoà cũng tăng theo, biểu lộ cảm giác vui tươi:

“3062 4700…”

Những con số như niệm chú, lại không phải tiếng phổ thông, là Tề ngữ sao
Dưới sân khấu cũng có vài tuyển thủ Tề Châu, bọn họ đều nhìn nhau, trên gương mặt hiện rõ sự hoang mang
Chẳng lẽ lời ca đều dùng ngôn ngữ Tề ngữ sao
Tất nhiên không phải
Nương theo con số cuối cùng, tiếng hát của Tôn Diệu Hoả đột nhiên cao vút, yết hầu căng cứng ngân ra một đoạn âm cao:

“Lấp đầy một đời đều là những con số

Ai sẽ hiểu rõ dụng ý là gì

Phiền não một đời toàn vì con số

Thử hỏi ai có thể hoàn toàn nắm giữ

Rõ ràng đáp án 23 vì sao lại là 41

Ai có thể đoán được
4 điểm 34 lại bao thăng thành biến số 10 04

Với dãy số này liền biết được

IQ của người thân ngươi

Toàn bộ linh hồn ngươi

Ngươi cùng với con số có quá nhiều chuyện kỳ lạ

Nhìn xem con số đã giam cầm bao nhiêu người rồi?”

Bây giờ lời ca không còn đơn thuần là con số xuất hiện thì những con số ở đầu bài hát lại có ý nghĩa, thăng hoa chiều sâu của bài hát, giọng hát kia dường như đang mang theo một tâm tình nào đó
Thời khắc này
Có người nghĩ đến xổ số,

Có người nghĩ đến cổ phiếu,

Có người nghĩ đến tiền tài…

Toàn bộ sinh mệnh nhân loại đều có liên quan đến con số, tựa như đời người chính là một trò đùa của con số
Không phải hay sao
Ngày cả cuộc thi này, thứ so sánh không phải là số lượng huy chương các châu giành được và điểm số ban giám khảo đánh giá tuyển thủ ư
Bất ngờ, Tôn Diệu hoả tăng tốc độ hát, con số cứ như màn mưa rơi dày đặc:

"043 404340 23 20 23 2064606460878087801010242..
Âm điệu
Cảm nhận được tiết tấu mãnh liệt
Một đoạn số siêu cấp dài
Không
Nói đó là dãy số, chẳng bằng nói đây là đoạn thanh cao liên tiếp nhanh
Âm vực vừa cao vừa nhanh như vậy cần năng lực khống chế rất mạnh mẽ, đối với việc cắn nhả chữ, khả năng nắm chắc tiết tất phải cực tốt
Không thể so với đọc khẩu lệnh đơn giản được
Trong đó lời hát “Biến số 10 04” có cao độ cần người nắm chắc một trăm phần trăm kỹ thuật mới có thể phát ra âm thành hoàn mỹ
Việc ấy không chỉ đòi hỏi phải có kỹ thuật, mà còn phải có thiên phú
Để làm được điều này, cho dù là ca sĩ khác hay là ca vương khác hát đoạn ca cũng cần một khoảng thời gian nén khí
Ví dụ như hít sâu một hơi
Mà Tôn Diệu hoả lại hát đoạn cao này rất lớn, co duỗi yết hầu đột ngột rồi lập tức phát ra tiếng, càng đạt đến đỉnh cao hoàn hảo hơn
Trong veo
Dữ dội
Khí thế hừng hực
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tinh tế
Đôi mắt các vị giám khảo đều trừng lớn, dường như khiến thức về âm nhạc của họ từ trước đến nay đã chịu sự đả kích vậy


Kênh trực tiếp các châu, mưa bình luận nổ tung
“Trời ơi!”

“Bài hát con số?”

“Là Tiện Ngư viết lời!”

“Càng ngày càng biến thái!”

“Ta nổi da gà!”

“Giọng hát của Tôn Diệu Hoả là trình độ gì thế?”

“Mỗi người thuộc Ngư vương triều đều là nhân tài à, con mẹ nó!”

“Tiện Ngư tài năng, ca sĩ đi theo cũng tài năng, toàn bộ Ngư vương triều chính là một đám tài năng!”

“Đúng là nghe vui tai, cũng rất êm dịu, nhưng loại nhạc này, ban giám khảo có thể cho điểm ư?”

“Ta cảm thấy nên cho!”

“Bài hát rất tuyệt!”



Kênh phát sóng Trung Châu
Hai bình luận viên ngây người
Những bình luận đều là câu hỏi của quần chúng
“Là gì thế?”

“Ai đó nói cho tôi biết là gì vậy?”

“Hát số sao?”

“Ngay cả lời bình thường Tiện Ngư còn chẳng thèm viết rồi à?”

“Sao hắn lại khác lạ như vậy!”

“Trước đó bài “Ngứa” cũng thế, đúng là điên rồi!”

“Bài này không đáng được điểm!”

“Sao ta lại thấy rất trâu bò…”

“Bài này người bình thường có thể hát sao?”

“Đặc sản của Ngư vương triều các ngươi là quái vật à!!”



Kênh phát sóng trực tiếp Tần Châu
Biểu cảm hai bình luận viên rất ngạc nhiên, ngây ngốc nhìn bình luận
“Tôn Diệu Hoả điên rồi à!”

“Má ơi!”

“Hát cái gì thế, chưa từng thấy!”

“Ta không cần biết, dễ nghe là được, quá êm tai, với tiết tấu này, ngay cả khi ta ngồi xe lăn cũng muốn nhún nhảy theo!”

“Hơi thở thật dài!”

“Vô địch hơi thở rồi!”

“Đây là được học kỹ xảo thở cùng Ngư phụ sao?”

“Đúng là cao âm siêu cấp!”

Lục Thịnh có phần không nhịn được cười
Đây là lần đầu tiên hắn nghe bài ca này, lập tức cười thành tiếng
Bài hát gì vậy
Đây là nhạc hội Lam đó
Tiện Ngư có thể làm việc gì bình thường được không
Nhưng sau khi nghe hết, Lục Thịnh liền biết bài này quá khó cũng quá cao
Khó đến nỗi Lục Thịnh hoài nghi rằng có ai hát được không
Kết quả không ngờ là có, má nó, còn không chỉ một người
Phí Dương có thể hát
Tôn Diệu Hoả cũng có thể hát
Tần Châu ẩn giấu nhân tài mà
Về phần đầu bài hát có thể làm hài lòng ban giám khảo không
Lục Thịnh không tin những người có thể làm ban giám khảo của nhạc hội Lam Tinh, thực sự có gan hát một bài có phần đầu toàn số nhàm chán như vậy
Còn phải nói…

Trước đó, khi đám tuyển thủ kia tranh tài, hình như mấy vị giám khảo này rất thích ca sĩ có chất giọng cao lại khoẻ, tất nhiên mấy ca vương kia đều có chất giọng cao khoẻ, cho nên đều được chấm điểm khá cao
Nhưng mà… chất giọng của Tôn Diệu Hoả đã đủ khỏe đủ cao chưa?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.