Buổi biểu diễn kết thúc
Trên khán đài Tô Luyến đứng dậy cúi đầu, sau đó ánh mắt bất ngờ chạm mắt Cổ Linh dưới sân khấu
Sắc mặt Cổ Linh trắng bệch
Trên thực tế
Khi Cổ Linh phát hiện nhạc khúc của Tô Luyến do Tiện Ngư sáng tác, nàng ta đã bất an
Người có tên, cây có bóng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Biểu hiện của Tiện Ngư tại nhạc hội Lam quá đặc sắc, đặc sắc đến nỗi bất kỳ đối thủ nào nhìn thấy tên Ngư phụ xuất hiện đều sẽ vô thức chột dạ
Dường như tất cả mọi người đều đang ở trên một con thuyền nhỏ lênh đênh giữa biển
Tiện Ngư chính là cá mập trắng khổng lồ bơi dưới đáy biển, lâu lâu lại để lộ ra chiếc vây trên lưng khiến mọi người sợ hãi khiếp vía
Nhưng mà
Suy xét đến thành tựu trong lĩnh vực đàn Hồ của Đường Minh lão sư, cuối cùng Cổ Linh vẫn giữ vững bình tĩnh
Tất nhiên Tiện Ngư rất lợi hại, nhưng đối phương vẫn chưa có kinh nghiệm sáng tác đàn Hồ bao giờ
So với Đường Minh lão sư đã đạt đến cấp độ bậc thầy
Thì so thế nào cũng không nghĩ rằng Đường Minh lão sư sẽ thua đâu1
Kết quả…
Khiến mọi người bất ngờ
Tác phẩm đàn Hồ của Tiện Ngư còn xuất sắc hơn Đường Minh lão sư
Cổ Linh đã bị “Ngựa đua” dọa sợ
Lúc này
Tô Luyến nhìn về phía nàng như muốn nói:
Chỗ dựa của ngươi, hình như không trâu bò bằng chỗ dựa của bà đây
Không cần biết Tô Luyến có ý này hay không nhưng Cổ Linh đã cho là vậy
Ầm ầm
Trái tim Cổ Linh đóng băng
Trận này mà thua thì quá oan ức
Nếu tác phẩm của hai người đều cùng một cấp độ, thực lực của nàng và Tố Luyện rõ ràng là ngang bằng nhau
…
Ban giám khảo bắt đầu chấm điểm
Giống như tưởng tượng của mọi người
Tô Luyến dễ dàng áp chế được Cổ Linh
Quần chúng tại hiện trường xôn xao
“Quá mạnh!”
“Đàn Hồ cũng có thể bùng nổ như vậy sao?”
“Không ngờ rằng Tiện Ngư không chỉ viết được nhạc pop, mà sáng tác đàn Hồ cũng lợi hại như vậy!”
“Moá!”
“Trước cuộc tranh tài hôm nay, có người nói năng lực sáng tác cho nhạc cụ của Tiện Ngư không tốt, lần này thì bị vả mặt rồi!”
“Đúng vậy đó.”
“Sáng tác cho nhạc cụ không dễ đâu.”
“Sáng tác đàn Hồ của Tiện Ngư chưa chắc đã hay!”
“Còn Đường Minh lại là đệ nhất sáng tác đàn Hồ đó!”
“Tiện Ngư có thể thắng được người giỏi nhất Lam Tinh sao?”
“Vậy khác nào nói rằng Tiện Ngư mới là đệ nhất đàn Hồ của Lam Tinh?”
…
Tổ huấn luyện các châu
Sắc mặt chấn kinh của đám huấn luyện viên vẫn chưa thể nguôi ngoai
“Cái tên này!”
“Đúng là thổi làn gió mới vào cách sáng tác đàn Hồ!”
“Sao ta chưa từng nghĩ đến việc này nhỉ?”
“Nghĩ không ra là bình thường, đừng thấy Tiện Ngư chỉ biết cải tiến thủ pháp đàn Hồ, nếu như không có đủ khả năng, thì với người bình thường cũng không thể nghĩ ra cách đàn như vậy.”
“Hắn còn rất trẻ mà!”
“Ở đâu ra bản lĩnh thâm sâu như vậy!”
“Nếu dùng khúc nhạc này ở vòng thứ ba có thể lập tức giành được giải quán quân không?”
“Tất nhiên!”
“Khúc nhạc này của hắn đã đạt tiêu chuẩn đoạt giải quán quân, vì sao lại dùng ở vòng thứ hai?”
Bài “Ngựa đua” chính là đại chiêu
Vì sao lại dùng đại chiêu này ở vòng thứ hai
Xét về trình độ của Tô Luyến, vòng thứ hai không cần dùng “ngựa đua” cũng có khả năng tấn cấp rất lớn mà
Chẳng lẽ vòng thứ ba còn có chiêu khác
Khi ý tưởng này xuất hiện trong đầu, trong lòng các Khúc phụ không nhịn được xao động
…
Kênh trực tiếp Trung Châu
Đường Minh im lặng tận hai mươi phút, đã không còn dáng vẻ hăng hái lúc ban đầu bước vào kênh trực tiếp nữa rồi
Đối với quần chúng mà nói, đây là “Khoảng đen hai mươi phút”
Không ai còn kêu la báo thù nữa
Dù gì Cổ Linh và một tuyển thủ Tề Châu cũng vào vòng thứ ba như Tô Luyến
Khả năng khủng bố của Tiện Ngư làm Trung Châu cảm thấy áp lực
“Ngựa đua” đã trực tiếp đánh nát tất cả sự kiêu ngạo trong lĩnh vực đàn Hồ của Trung Châu
Hít một hơi thật sâu
Giọng nói của nam mc có chút cay đắng: “Tiện Ngư đã trở thành nút thắt trong lòng Trung Châu chúng ta.”
“Đường Minh lão sư đã tận lực rồi.”
Nữ mc không kìm được an ủi Đường Minh một câu, sau đó lại có chút hy vọng mà hỏi:
“Đường Minh lão sư, ngài cảm thấy mình còn cơ hội không?”
Đây mới là vòng thứ hai
Tuy vòng này Cổ Linh bại dưới tay Tô Luyến, nhưng vẫn có thể vào vòng thứ ba
Vòng thứ ba còn phải so một lần nữa
Nói không chừng tác phẩm ở vòng ba của Đường Minh lão sư, cũng có thể khiến lòng người rung động thì sao
Nhưng mà
Đường minh chỉ lắc đầu: “Ta không có cơ hội.”
Quần chúng Trung Châu thở dài
Đột nhiên Đường Minh lại tiếp tục nói: “Dù ta không còn cơ hội nhưng điều này không có nghĩa là Trung Châu không còn cơ hội, không ngại nói thẳng, dù sao cũng không làm ảnh hưởng đến cuộc tranh tài, thật ra tác phẩm vòng thứ ba của tổ đàn Hồ không phải sáng tác của ta.”
Hai mc biến sắc: “Nhưng ngài chính là đệ nhất sáng tác đàn Hồ Trung Châu chúng ta!”
Bình luận rất chân thực
Lúc trước còn nói Đường Minh là đệ nhất sáng tác đàn Hồ Lam Tinh
Giờ lại đổi giọng thành đệ nhất sáng tác đàn Hồ Trung Châu
Đường Minh cười khổ nói:
“Cái gọi là đệ nhất đều là hư danh, Trung Châu có rất nhiều Khúc phụ còn lợi hại hơn ta, nếu như bọn họ chấp nhận nghiên cứu, thì thành tựu đạt được ở mảng đàn Hồ còn siêu việt hơn cả ta
Ví dụ như Matsushima Ame lão sư của Trung Châu chúng ta, hai năm nay hắn đều nghiên cứu đàn Hồ, đồng thời viết ra một tác phẩm vô cùng ưu tú, có thể so tài cùng với tác phẩm lúc nãy của Tiện Ngư.”
Cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quần chúng Trung Châu và hai mc đều sửng sốt
Ngay sau đó, trong lòng mọi người đều nổi lên hy vọng: “Chúng ta còn cơ hội sao?”
Đường Minh gật đầu: “Dù “Ngựa đua” rất mạnh, nhưng nhạc khúc này mạnh ở chỗ sáng tạo và kỹ xảo là chủ yếu
Dạng nhạc khúc này xuất hiện một lần trên sân khấu còn có thể thắng, bởi vì rất đặc biệt, nhưng từ lần thứ hai xuất hiện thì đã không còn như vậy nữa, so tài tác phẩm đàn Hồ, suy cho cùng phải xem xét tỉ mỉ.”
…
Trung Châu
Matsushima Ame thiếu kiên nhẫn, mắng liên tục:
“Cái tên kia được xưng là đệ nhất sáng tác đàn Hồ Lam Tinh thua rồi nên liền ném ta ra làm bình phong sao!”
Đường Minh nói không sai
Trận chung kết tổ đàn Hồ, đúng là dùng tác phẩm của Matsushima Ame
Matsushima Ame rất có lòng tin với tác phẩm vòng chung kết của mình
Nhưng sau khi nghe xong ‘ngựa đua”
Lòng tin của Matsushima Ame đã dao động
Trong lòng hắn không hề nắm chắc phần thắng cho Tiện Ngư
Còn lời nói của Đường Minh, chẳng khác nào ném cho Matsushima Ame một túi thuốc nổ cả
“Hắn nói vậy cũng có lý mà.”
Itou Makoto lên tiếng: “Dạng tác phẩm như ‘Ngựa đua’, lần đầu xuất hiện nhất định sẽ khiến toàn hội trường chú ý, nhưng cơ hội này chỉ đến một lần, thi đấu đàn Hồ phải so sánh chất lượng bên trong, tác phẩm đàn Hồ của ngươi làm rất tốt về mặt này, phần thắng cũng rất lớn.”
“Nói là nói vậy.”
Matsushima Ame cắn răng: “Hắn dùng bài ‘ngựa đua’ cho vòng thứ hai mà không phải vòng thứ ba nên khiến ta cảm thấy bất an.”
Dường như tên Ngư phụ này chưa từng sợ cái gì
Itou Makoto không tiếp tục nhắc đến vấn đề này nữa, ánh mắt hơi sáng lên nói
“Màn tranh tài sáo xương bắt đầu rồi kìa.”
Matsushima Ame ngẩn người, sau đó nhìn về phía sân khấu trực tiếp
Quả nhiên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phần thi sáo xuong đã bắt đầu
Hắn yếu ớt nói: “Tên đó quá tà dị, lỡ ta thua mất vị trí quán quân ở vòng thứ ba, chỉ có thể dùng tác phẩm kia của ngươi làm ác chủ bài.”
“Yên tâm đi.”
Itou Makoto lạnh nhạt mở miệng
Itou Makoto không hề giống với Matsushima Ame đang thấp thỏm, hắn chưa từng nghĩ đến chuyện mình sẽ thua.