Hai bình luận viên của Trung Châu tái mặt
Phần bình luận trong kênh trực tiếp cũng lập tức sôi trào
“Chết tiệt!”
“Sao lại là con cá đó!”
“Như âm hồn bất tán, ở đâu cũng gặp!”
“Chẳng phải trước đó mc từng nói con cá kia chỉ biết sáng tác nhạc dương cầm, mà tác phẩm dương cầm cũng rất ít sao?”
“Vậy hai vòng của tổ đàn Hồ thì tính sao đây?”
“Ủa, nhạc cụ sáo xương là gì thế?”
“Mc toàn nói xàm, mấy ngày nay bị Tiện Ngư vả mặt bao nhiêu lần, ngoại trừ nhạc pop ra, con cá đó sẽ biết thêm chút nhạc cụ chứ!”
“Điều đáng nói không phải là tên nhạc khúc sao?”
“Cố hương?”
“Phong cảnh?”
“Không thể nói là giống hết, nhưng chắc là cùng chủ đề!”
“Itou Makoto lão sư, làm ơn hãy đồng ý với ta, nhất định phải báo thù cho Trung Châu chúng ta!”
Báo thù
Nhất định phải báo thù
Nếu là hạng mục nhạc pop, nhạc trùng nhạc là bình thường, ngay cả giống chủ đề cũng vậy
Vì hầu như tổ nhạc pop đều là những bản tình ca
Còn ở tổ nhạc cụ, cùng chủ đề rất hiếm gặp, chứ đừng nói đến chuyện hai bài ở vòng chung kết đều đồng thời chọn sáo xương Lam Tinh, mà cả tên nhạc khúc cũng y hệt nha
Thật trùng hợp
Đây là chuyện trùng hợp lớn nhất xuất hiện tại sân khấu của nhạc hội Lam
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đâu chỉ dừng lại ở đó, tổ hợp thi đàn Hồ hôm nay còn vô tình thể hiện được tài hoa ở mảng sáng tác nhạc cụ của Tiện Ngư
Trong bối cảnh này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai nhạc khúc đã tạo ra sự đối lập vô cùng vi diệu
Suy nghĩ báo thù lập tức sôi trào trong đầu quần chúng Trung Châu
Đối với người xem Trung Châu mà nói, mỗi lần gặp Tiện Ngư là một trận chiến báo thù
Trung Châu có nhiều huy chương vàng như vậy, nhưng vẫn không đoạt được huy chương từ con cá đó, đây vốn là tâm bệnh của vô số người Trung Châu
Phương pháp chữa bệnh duy nhất chính là tiêu diệt con cá này
Người xem Trung Châu đã bắt đầu cầu nguyện trong lòng
…
Lên sân khấu
Tuyển thủ Tần Châu Đường Ngôn An không hề phân tâm, chậm rãi nhấc sáo xương Lam Tinh lên
Sáo Lam Tinh màu bạc không khác mấy sáo Ocarina của Trái đất, nhưng âm vực của nó lại cao hơn, vượt trên cả quãng tám
Khi mọi người còn đang ngơ ngác
Tiếng nước chảy thanh thuần chợt vang lên
Tựa như sự yên tĩnh và nhẹ nhàng trong rừng sâu
Từ đoạn nhạc dạo này làm nền cho tiếng sáo phía sau
Các nhạc cụ ở tổ tranh tài đơn đúng là có hạn chế về nhạc đệm nhưng không cấm hoàn toàn
Nếu như chỉ dùng duy nhất một âm thanh của nhạc sẽ không đủ độ bắt tai, gây ảnh hưởng đến sự hoàn hảo của nhạc khúc
Nói chung quy tắc này cực kỳ nhân văn, dù là thi đấu giữa các ca sĩ cũng sẽ có nhạc đệm hỗ trợ
Tiếng nước chảy quanh quẩn trong sơn cốc trống trải
Hai âm thanh này hoà quyện vào nhau, hỗ trợ nhau
Tiếng nhạc âm vang trầm giọng xen lẫn vào trong, cất lên cao vút, dường như đang vẽ ra một con đường ngầm
Tiếng sáo xương Lam Tinh vang lên
Hoà hợp với khung cảnh tự nhiên trước đó
Khiến người nghe thấy thư thái dễ chịu
Lúc này, sắc mặt mọi người đều thay đổi
Trong sự biến hoá đó, tiếng sáo Lam Tinh tựa như len lỏi vào đáy lòng mỗi người, kéo họ trở về quá khứ khi còn nhỏ
Có người khẽ khép mắt lại
Dường như tất cả mọi người đều tiến vào trong mộng cảnh vừa quen thuộc vừa lạ lẫm, suy nghĩ cũng bị thả trôi theo
…
Ký ức ở chỗ sâu nhất sao
Tựa như cơn gió miền núi thổi qua đập vào mặt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên trời xanh có cánh chim chao lượn
Trong rừng trúc có cơn gió thoảng nhẹ nhàng lắc lư
Trong sắc thái xanh um tươi tốt, có xen lẫn mùi hoa thơm và bùn đất
Niềm vui giản dị vĩnh viễn không bao giờ lỗi thời, năm âm giai truyền thống cất lên vẽ ra khung cảnh thiên nhiên phù hợp với tất thảy mọi người, giống như đã làm thức tỉnh ký ức giấu sâu trong lòng:
Tiếng nhạc ung dung
Như núi cao vời vợi
Như vực sâu vạn trượng
Như đám mây quyến luyến đường chân trời
Như khói bếp kéo dài lượn lờ trôi
Mọi người đều bị dẫn dắt mà trở về cố hương:
Thời gian rực rỡ đơn thuần lúc nhỏ, dưới ánh mặt trời là cánh đồng xanh biếc, trong ruộng lúa còn có tiếng ếch kêu, vô cùng quen thuộc
Dùng đôi chân trần, đứa trẻ chạy trong ruộng, tuỳ ý để nước bùn bắn bẩn cả mặt, nương theo bóng cây buồn bã có ve kêu rào rakt
Phía dưới bóng cây, có có suối nhỏ thanh tịnh chậm rãi chảy xuôi, dường như đang chảy về một nơi rất xa vậy
Ánh nắng xuyên qua tán cây loang lỗ dưới đất, tựa như những ngôi sao nhỏ chiếu lên quần áo đã dơ
Du dương như thế
Nhưng cũng bi thương như vậy
Trên đường đời tấp nập
Đi đến nơi trưởng thành
Càng đi lại càng xa
Những ý niệm chân thành nhất sớm đã bị dục niệm đổi thay
Chẳng biết từ lúc nào ánh nắng đã không còn sặc sỡ nữa, chỉ có bóng của bản thân
Mặt trời lên mặt trăng lặn
Lãng tử cô đơn
Là du khách lang thang bên ngoài
Ngoại trừ sự mệt mỏi, còn có tiếng lòng không ngừng gào thét
Dường như chỉ cách một bàn tay, là có thể mơ hồ nhìn thấy phong cảnh cố hương vậy
Áp lực cuộc sống lúc này đã bị dỡ xuống, những ồn ào đô thị, sự nguỵ trang của mọi người, đều bị gỡ bỏ, nụ cười lại xuất hiện trên môi
Núi cao sông sâu
Tiếng côn trùng kêu vang, tiếng ếch con gọi bầy
Căn nhà nhỏ trong thôn xóm nhỏ kia
Chính là cố hương không thuộc về tất cả mọi người, nhưng lại là nơi bọn họ từng có, là cố hương trong tim
…
Tiếng sáo xương Lam Tinh nâng lên một quãng tám
Tương đương với cường độ đột nhiên tăng mạnh của đàn violin
Tâm tư người nghe đều bay theo trời xanh mây trắng, cảm xúc không hề bị gián đoạn bởi âm thanh đang bùng nổ
Khúc cao trào nhất tới vừa đột ngột vừa tự nhiên
Thật giống như nỗi nhớ quê đang tràn ngập lại con người cố gắng đè nén đi
Đây là phong cảnh cố hương nguyên sơ
Cũng là bức tranh sinh hoạt thuỷ mặc
Vui vẻ rong chơi, hồn nhiên đùa nghịch
Khiến mọi người không phân rõ đâu là vui vẻ đâu là khổ sở nữa
Nếu như nói rằng… Itou Makoto là người đã đưa họ về quê nhà
Thì Tiện Ngư lại biến quê nhà trở thành một khái niệm mơ hồ
Có lẽ khi ta nghĩ đến gia đình, quê hương
Sẽ vô thức nhớ đến những hồi ức đẹp tại quê nhà, nhưng bọn họ đã không còn nhớ rõ ràng nữa.