Ca sĩ hát chính
Giọng hát của Phí Dương vang lên
Hắn đứng giữa ánh đèn sân khấu mà hát:
“Có lẽ tay chân ta chậm chạp, nhưng trái tim không chịu từ bỏ, giành tất cả tuổi thanh xuân mà chẳng luyến tiếc…”
Câu hát cuối cùng vang lên cao
Nhịp trống như tiếng mưa rơi
Gõ tích tích vào đáy lòng người ta
Ánh sáng trên sân khấu thật chói mắt
Trên màn hình lớn, dường như đã thay đổi đoạn phim chiếu
Có người vung vẩy hai tay, tựa hồ đang ăn mừng thắng lợi
Có người lệ nóng tràn mi, cùng đồng đội kích động ôm nhau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có người nâng cao cúp, nghênh đón hoa tươi đầy trời cùng tiếng chúc mừng
Giờ khắc này
Phí Dương đứng dưới chùm sáng mà ngẩng đầu lên, cất cao giọng hát khỏe khoắn hết sức lực, đến mức cả gân xanh cũng nổi rõ:
"Cứ chạy về phía trước
Im lặng đón chờ sự chế giễu
Cuộc đời rộng lớn nếu không trải qua gặp trắc trở sao có thể nào cảm thấy
Vận mệnh bất lực không thể khiến chúng ta quỳ xuống xin thua
Cho dù
Máu tươi có chảy thành dòng
..
Chùm sáng phân tách
Màu sắc phân tán khắp bầu trời
Tất cả quần chúng có mặt tại hiện trường đều đỏ mắt, nổi da gà trong tiếng nhạc
Sau một phút
Đoàn hợp xướng Tần Châu cùng nhau hoà giọng, mọi người ra sức hát lớn, như là tiếng sấm vang rền kinh thiên:
"Tiếp tục chạy
Mang theo sự kiêu ngạo ngây thơ
Sinh mệnh rực rỡ, nếu không kiên trì tới cùng sao có thể nào nhìn thấy
Cùng nó kéo dài hơi tàn chẳng bằng thoả thích bùng cháy lên đi
Có một ngày hạt giống sẽ nảy mầm
..
Một người
Một nhóm
Một đám đông
Quần chúng đứng lên
Nhiệt huyết toàn thân đều đang sôi trào
Có người hát theo tiếng nhạc
Trên sân khấu
Tiếng ca dừng lại
Có người há miệng thở dốc
Âm nhạc bỗng nhiên trở nên vô cùng bi thương
Màn hình trên sân khấu vẫn đang tiếp tục chiếu, mọi người có thể nhìn thấy rất nhiều tuyển thủ trong đó, có quen thuộc hoặc xa lạ
Tần Châu
Tề Châu
Sở Châu
Yến Châu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hàn Châu
Triệu Châu
Ngụy Châu
Còn có Trung Châu
Tất cả đều là tuyển thủ bị loại của các châu, bọn hắn đều rơi nước mắt trên sân khấu, khơi gợi lại tất cả ký ức về cuộc thi từ ngày đầu đến nay trong lòng mọi người
Tổ hợp xướng
Đám tuyển thủ đang hát phần bè
Chỉ có một giọng ca duy nhất xen lẫn trong phần hát bè đó:
"Tương lai mê hoặc rực rỡ sẽ đến với ta, dù chỉ có gian khổ làm bạn cũng hãy dũng cảm tiến tới.”
…
Trên ghế trọng tài
Một vị trọng tài đã khóc
..
"Ta muốn giăng buồm ra biển lớn xanh thẳm, không cần biết mình có trở về được hay không.”
Tổ huấn luyện viên
Một Khúc phụ đang lau nước mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
..
Lời ca còn gây rung động lòng người hơn cả giai điệu được nhạc cụ diễn tấu
"Sau thất bại là sầu não buồn phiền
Chính là biểu hiện của hèn nhát
Chỉ cần một hơi thở xin nắm chặt đôi tay
….”
Trên màn hình lớn đó
Lần này xuất hiện hình bóng tuyển thủ Trung Châu, Tô Quyên, rất nhiều người có ấn tượng, lúc ấy nàng vừa bại bởi Giang Quỳ, trên mặt mất đi sức sống vốn có
"Trước khi hừng đông đến
Chúng ta phải càng thêm dũng cảm
Chờ đợi lúc mặt trời mọc chói mắt nhất
Vẫn là giọng hát của Phí Dương vẽ nên khung cảnh đoạn điệp khúc
Ai nói rằng Phí Dương chưa từng thất bại, bọn họ chỉ thấy hắn bá đạo ở nhạc hội Lam, lại không có mấy ai nhớ đến thất bại của hắn
Có lẽ Phí Dương cũng nghĩ đến rất nhiều chuyện
Hắn bắt đầu hát lớn gằn giọng, hoà cùng với những tuyển thủ khác, tựa như muốn trút bỏ toàn bộ sự cô đơn thất bại ra khỏi lồng ngực vậy:
"Tiếp tục chạy
Mang theo sự kiêu ngạo ngây thơ
Sinh mệnh rực rỡ, nếu không kiên trì tới cùng sao có thể nào nhìn thấy
Vận mệnh bất lực không thể khiến chúng ta quỳ xuống từ bỏ
Dẫu cho máu tươi chảy thành dòng
..
Sân khấu nổ tung
Âm nhạc không còn bi thương nữa, mà phảng phất nhiệt huyết vô tận và sự kích động đang nở rộ ầm ầm, đèn công suất lớn trên sân khấu xoay tròn, tựa như muốn khiến người xem phải chóng mặt choáng váng
Lần này có mấy vị giám khảo đứng lên
Các Khúc phụ trong tổ huấn luyện các châu cũng đứng lên
Ánh mắt của đám tuyển thủ ánh mắt, kiên định nhìn dưới khán đài, thấy quần chúng đang điên cuồng, có lẽ tiếng gào của họ còn điên cuồng hơn quần chúng:
“Tiếp tục chạy
Mang theo sự kiêu ngạo ngây thơ
Sinh mệnh rực rỡ, nếu không kiên trì tới cùng sao có thể nào nhìn thấy
Cùng nó kéo dài hơi tàn chẳng bằng
Thoả
Thích
Bùng
Cháy
Lên
Đi
Có một ngày hạt giống sẽ nảy mầm
..
Khi tất cả thanh âm tụ hợp cùng một chỗ, dưới sân khấu có một đám tuyển thủ bị loại chưa rời đi đã khóc như mưa, tựa như muốn dùng nước mắt nhấn chìm sân khấu vậy
Rất nhiều người nghe thấy trong tiếng hát kia là bản thân mình
Rất nhiều người nhìn thấy hình ảnh mình trên màn hình
Bài hát này không chỉ dành cho hợp xướng Tần Châu, không chỉ hát vì Tần Châu, mà còn vì Tần Tề Sở Yến Hàn Triệu Ngụy thậm chí Trung Châu, hát cho một đám người đã liều mạng hết lòng theo đuổi đam mê tại nhạc hội Lam
Hu hu hu
Tất cả mọi người đều khóc
Không chỉ có tuyển thủ
Còn bao gồm quần chúng
Còn bao gồm Khúc phụ các châu
Thậm chí là mấy vị giám khảo mặt lạnh
Cũng chỉ duy nhất một lần này, mọi nguời mới quên đi thắng thua phân tranh, toàn tâm toàn ý hưởng thụ cuộc tranh tài, thoả thích chìm đắm trong cảm xúc bài hát mang lại
Giờ phút này
Các mc tại các kênh trực tiếp đã nghẹn ngào, đây là một ca khúc dốc hết lòng, tựa như vừa thả một quả bom cay nặng trăm cân xuống sân khấu:
“Rất gian nan…”
"Rất đau khổ..
"Thật đáng tiếc..
"Nhưng đây chính là tranh tài
"Đây chính là nhạc hội Lam
"Không chỉ là đau đớn và nước mắt, còn có thắng lợi reo hò cùng vui sướng
"Chúng ta không sợ thua, điều chúng ta sợ chính là không vực dậy nổi
"Mỗi người đã dốc cạn tâm can phấn đấu hết mình tại nhạc hội Lam đều là công thần!”
"Từ giờ khắc này..
"Nhạc hội Lam nhạc sẽ có “Tinh thần nhạc Lam.".”
Vừa đúng lúc này
Ca từ cuối cùng vang lên
Vẫn là Phí Dương dẫn đầu tất cả mọi người cùng hợp xướng, thanh âm không còn gào thét sục sôi, nhưng vẫn có lực vạn quân:
"Vì ước mơ trong lòng..
"Không thỏa hiệp mãi cho đến khi già..."