“Mặt trăng treo trên nửa sườn núi,
Soi rọi đồi núi cao
Trông thấy ánh trăng lại nhớ đến tiếng ca của ta
Một trận gió mát thổi lên sườn dốc
Thổi lên sườn dốc
Dốc dốc dốc dốc
Ngươi có thể nghe thấy em gái
Gọi anh trai….”
Phía cánh gà hai bên sân khấu
Có hai người đàn ông ra sức gõ trống, nhạc cụ âm vàng phụ trợ cùng với giọng hát hoài niệm của cô gái
Ngụy Hảo Vận nhắm mắt lại
Mỗi nhịp điệu đều đến từ trái tim, âm thanh sạch sẽ tựa như chiếc lông vũ thiên nga xẹt qua
Kinh diễm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vô cùng kinh diễm
Khiến một nửa khán giả tại trường quay rơi vào say mê
Tựa như tâm hồn được rửa sách và chữa trị, trên mặt mang theo niềm hạnh phúc
Còn nửa khán giả còn lại thì nước mắt tràn mi, vẻ mặt hiện rõ sự bi thương
Thật là khó hiểu
Vậy mà người nghe lại không cảm nhận được xúc cảm giống nhau
…
Khu vực ban giám khảo
Vẻ mặt mấy trọng tài ngày càng nghiêm túc
Thậm chí có phần hơi cứng ngắt
Trong đó có một vị vô thức nín thở
Lần này
Không còn bị tập kích đột ngột nữa
Ngụy Hảo Vận lần nữa ngân nga, thời gian càng lâu tựa như con sông nhỏ chảy mãi không hồi kết
"A ~~~ "
"A ~~~ "
"A ~~~ "
Đây là tiếng gọi tới từ phương xa
Giai điệu phát triển theo âm tiết và tiết tấu
Làn điệu tộc Di ngân cao
Ngọc núi Côn vỡ, tiếng Phượng Hoàng gọi
Tất cả âm cao đó đều đạt đến đỉnh điểm, trạng thái tự do nguyên sinh
Chính Lâm Uyên tự mình dạy Ngụy Hảo Vận kiểu hát này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lần đầu tiên xuất hiện tại Lam Tinh
Trong lòng nhóm Khúc phụ ở tổ huấn luyện các châu đều chấn động mãnh liệt, tựa như vừa mở một quyển sách quý báu ra vậy
“Đây là…”
Đôi mắt một vị trọng tài lập tức mở lớn, dường như không dám tin mà hét lên:
“Kiểu hát mới sao?”
Giọng hát của Ngụy Hảo Vận như trên trời giáng xuống, phá vỡ sự ràng buộc của kiểu hát truyền thống, cao âm tựa như dải lụa bay phấp phới
Trên sân khấu
Ánh trăng trở nên lạnh lẽo
Tựa như mười tám ngã rẽ trên núi đang uốn lượn, cuối cùng tiếng hát của Ngụy Hảo Vận đã đạt đến vị trí cao nhất, giờ phút này sân khấu dường như đang phát sáng vậy
Sự rung động của nhóm Khúc phụ được dâng cao một bậc
Ngay cả tổng phụ trách Trung Châu Abigail cũng phải mở to mắt nhìn
Đây là High D
Là âm cao chót vót
Trọn vẹn hai quãng tám
Theo tiếng ngân nga xuyên thấu trời mây, khiến tất cả người nghe cảm nhận được quãng âm cao vút đã trọn vẹn
Đây là sự rung động không gì sánh bằng, khiến người ngồi bên dưới thi nhau nổi da gà
…
Sự chấn động này
Chính là D6 trong truyền thuyết
Dạng âm cao này rất quen thuộc với người Trung Quốc, còn cao hơn cả cao nguyên Thanh Tạng
Điều quan trọng là:
Ngụy Hảo Vận đã vận dụng giả thanh và kỹ thuật huýt sáo
Phần lớn trường hợp chỉ có giọng nữ cao âm Bel canto mới có thể đạt đến trình độ này
Còn khi Ngụy Hảo Vận sử dụng chỉ đơn thuần là kiểu hát dân tộc
Đừng nói đến phần âm cao bị kéo dài như vậy, là chuyện không người bình thường nào có thể làm được
Có thể ổn định cao độ của tiếng hát còn khiến âm thanh không bị vỡ ra, củng cố sự trong trẻo của tiếng ca, toàn bộ những điều gom lại một chỗ đã đủ để chứng minh thực lực của ca sĩ khủng khiếp đến nhường nào
Kỹ thuật đã luyện đến trình độ bậc thầy
Khi cao âm đạt đến đỉnh điểm, hiệu quả của giọng giả thanh đã được bùng phát không thể kìm chế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bản thân ca khúc đã mang đậm tình cảm kích thích vô hạn khó lòng tưởng tượng nổi
Để biểu đạt được tình cảm này, đoạn ngâm nga phải vô cùng tự nhiên, khiến tư duy của mọi người được tiếng ca kia gột rửa kéo họ đến một nơi vô cùng xa xôi…
Phiêu linh
Trong veo
Từ tiếng hát dịu dàng đến việc rung động tâm can
Cảm xúc của quần chúng hiện trường đều chập chùng theo cao âm của Ngụy Hảo Vận, vượt qua núi cao biển sâu, bay xa đến cả bình nguyên
Có người thấy gió mát thổi nhẹ qua mặt
Có người hai mắt long lanh
Đây không chỉ là nước sông trôi nhẹ, mà tựa như ngàn sao lấp lánh trên ngân hà
…
Quần chúng không hề biết rằng, khi Ngụy Hảo Vận nhận được ca khúc này, đã từng thử giọng cùng với một nghệ sĩ dương cầm, chỉ thử một lần đã không thể hát được
Trong quá trình tập hát đã khiến Ngụy Hảo Vận sụp đổ mấy lần
Bởi vì cao độ của bài hát quá khó, dây thanh quản của nàng không sao bắt kịp được, cũng không sao đạt được đến độ cao như thế
Trừ khi dùng giọng giả thanh
Đây mới chính là điều người hát mà “Sông nhỏ nhẹ trôi” cần đạt đến, nhất định không được dùng giọng mũi
Ngụy Hảo Vận đã luyện tập vô số lần
Nhất là đoạn ngâm nga kia, khiến dây thanh quản bị quá tải vô cùng mệt mỏi, cao âm bị phá vỡ nhiều lần
Còn giờ phút này
Khi nghe tiếng hát của Ngụy Hảo Vận, khoé miệng Lâm Uyên khẽ nhếch lên
Xong rồi
Ngụy Hảo Vận đã tìm được trạng thái tốt nhất, còn tốt hơn bất kỳ lần luyện tập nào trước đây
Tự do
Tự tại
Là thành quả rèn luyện tỉ mỉ
Là sự phát huy âm sắc đến cực hạn
Là tình cảm tạo nên bức tranh thuỷ mặc giá trị liên thành
Nàng dạo chơi trong âm nhạc, sông nhỏ vẫn chảy xuôi, nhỏ giọt tí tách vào lòng người nghe
Trên sân khấu
Phần trình diễn đang tiếp tục, nhạc đệm dần biến mất.