Ba tuyển thủ Trung Châu đều liếc nhìn nhau, đồng thời trông thấy sự bất đắc dĩ và tiếc nuối trong mắt đối phương, phần thi của các nàng sẽ dừng lại ở đây
Kết quả đúng là như vậy
Thi xong vòng thứ hai
Ba người Cố Tịch, Niếp Nhạn, Chương Mai vào trận chung kết, chiếm cả ba vị trí, thậm chí khi biểu diễn trận chung kết cũng là dùng liên khúc Dạ Khúc
Cuối cùng Chương Mai đoạt giải quán quân
Niếp Nhạn được huy chương vàng
Cố Tịch được huy chương đồng
Trận chung kết tổ dương cầm nữ, hoàn toàn trở thành trận nội chiến của Tần Châu
…
Tổ huấn luyện Trung Châu
Chỉ có thể trơ mắt nhìn tình huống phát triển đến mức không thể cứu vãn được, thân thể Abigail run rẩy, tức giận đến mức muốn thổ huyết
“Tiện Ngư!”
Hai chữ này rít qua kẽ răng Abigail
Những huấn luyện viên Trung Châu đứng quanh đó đều muốn an ủi Abigail, nhưng lại không biết phải mở miệng như thế nào, tâm tình của bọn hắn đang sụp đổ
Trước đó có ai từng nghĩ đến chưa
Tổ độc tấu dương cầm cho nữ, từ đầu đến cuối Dương Chung Minh không hề xuất thủ, tác phẩm của Abigail cũng chẳng có cơ hội lên sân khấu
Tất cả đều tại Tiện Ngư
Tất cả đều tại Dạ Khúc
Nhạc hội Lam diễn ra trong mười tám ngày, có tổng cộng một trăm lẻ tám hạng mục, chưa từng có bất kỳ hạng mục nào xuất hiện tình huống này
Tổ độc tấu dương cầm cho nữ
Một mình Tiện Ngư ôm đồm tất cả tác phẩm tranh tài của Tần Châu, toàn bộ ba tuyển thủ cử đi đều vào trận chung kết, đến mức mà hạng mục này biến thành trận so tài của mình Tần Châu
“Bực mình quá!”
“Mẹ nó bực mình quá đi!”
“Tuy cả ba tác phẩm chung kết của Tiện Ngư đạt chất lượng rất cao nhưng tác phẩm “Khải hoàn” của tổng phụ trách còn mạnh hơn so với ba tác phẩm nọ!”
“Nhưng tuyển thủ của chúng ta còn không vào được trận chung kết đó!”
“Vào không được trận chung kết, mới không có cơ hội biểu diễn tác phẩm của tổng phụ trách Abigail!”
“Haizz!”
“Sớm biết vậy vòng hai để tuyển thủ trình diễn “Khải Hoàn” rồi!”
“Không làm gì được đâu!~”
“Nếu vòng hai biểu diễn tác phẩm của tổng phụ trách, vậy thì trận chung kết chúng ta dùng cái gì đây?”
“Đau đầu thật!”
“Bây giờ không phải lúc để tranh cãi vấn đề đó, giờ phải nghĩ xem trận chung kết của tổ dương cầm bên nam thế nào đã
Nhất định Tiện Ngư sẽ lại lấy ra liên khúc Dạ Khúc, hắn có tổng cộng hai mươi mốt bài, đủ để bao trọn hai hạng mục, cho nên chúng ta nhất định phải phá giải chiêu này!”
“Không còn cách nào đâu.”
“Trừ khi Christ phát huy vượt xa mức bình thường, dựa vào thực lực mà mạnh mẽ chen chân vào vòng ba, chất lượng Dạ Khúc quá cao!”
Trong cuộc thảo luận đầy phẫn nộ
Abigail đã dần dần bình phục tâm tình
Hắn hít một hơi thật sâu, sau đó mở miệng nói: “Không thể gửi gắm hy vọng rằng tuyển thủ sẽ phát huy vượt mức bình thường, tổ dương cầm cho nam cứ trực tiếp để Christ diễn “Khải Hoàn” ở vòng hai đi, dù khúc nhạc này hắn chưa luyện tập nhiều, nhưng ta tin tưởng vào thực lực của hắn.”
“Hở!”
“Đúng vậy!”
Đám người đã hiểu ra
Vừa rồi mạch suy nghĩ của mọi người hơi rối một chút
Trước đó Trung Châu chưa từng nghĩ đến việc tuyển thủ bên tổ dương cầm nữ không thể vào trận chung kết
Kịch bản trong tưởng tượng của bọn hắn chính là:
Abigail và Dương Chung Minh sẽ quyết đấu một lần tại tổ nữ rồi sang tổ nam lại quyết đấu thêm lần nữa
Ai mà ngờ rằng cục diện sẽ phát triển đến mức này chứ
Tác phẩm chung kết của tổ nữ được Abigail chuẩn bị không dùng đến, chẳng phải lãng phí lắm sao, để Christ tổ nam dùng làm tác phẩm trình diễn ở vòng thứ hai là hợp lý nhất
Ngoại trừ “Khải Hoàn”
Abigail vốn đã chuẩn bị cho Christ một tác phẩm chung kết khác, nghĩa là trận chung kết Christ vẫn có vốn đề đối chọi với liên khúc “Dạ Khúc”
…
Đương nhiên người ngoài không biết quyết định này của tổ huấn luyện Trung Châu
Khi phần nội chiến tổ dương cầm nữ của Tần Châu kết thúc, trên mạng đã sớm thảo luận banh nóc về vấn đề này
“Trung Châu hết thời rồi!”
“Tần Châu nội chiến rồi ôm cả ba tấm huy chương!”
“Dương phụ vốn chẳng có ý định xuất thủ!”
“Tiện Ngư chiến một trận thật kinh thiên động địa!”
“Các ngươi không cảm thấy cảnh này có chút quen thuộc sao?”
“Ngươi nói gì thế?”
“Lúc trước so tài âm nhạc, Trung Châu đã đại sát tứ phương, ngày đầu tiên đã dành tất cả huy chương vàng, cho dù là tuyển thủ yếu nhất của Trung Châu dự thi, cũng thắng được tuyển thủ mạnh nhất của các châu khác!”
“Ngươi nói kiểu này rất đúng nhé!”
“Ngày đó cả Tần Châu cũng bị Trung Châu vả rơi răng đầy đất!”
“Hôm ấy có thể gọi là chiến trường của Trung Châu, toàn bộ Tần Châu đều rơi vào tuyệt vọng, hoặc là nói tất cả các lục địa đều tuyệt vọng, đường đường là quê hương âm nhạc đứng trước mặt Trung Châu chẳng khác nào lấy trứng chọi đá hoàn toàn không có sức phản kháng.”
“Hôm nay cảnh tượng ấy đã lặp lại.”
“Đúng vậy, giống nhau như đúc.”
“Khác ở chỗ nhân vật chính đã không còn là Trung Châu, vị trí hai bên thay đổi, Trung Châu trải nghiệm cảm giác ngày đó của Tần Châu.”
Đúng thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngày cuối cùng của nhạc hội Lam
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quần chúng quay về giấc mộng ngày đầu
Không chỉ là quần chúng các châu
Nhóm Khúc phụ có mặt tại hiện trường cũng nhớ tới ngày đầu tranh tài của nhạc hội Lam
Ngày đó Trung Châu cũng như Tần Châu hôm nay, thống nhất thiên hạ, bình định giang sơn
Tất cả đều giật nảy mình, ký ức tựa như mới hôm qua
Chẳng qua chủ nhân diễn xuất đã thay người mới
Tần Châu là quê hương của âm nhạc, đang dần dần thay thế địa vị của Trung Châu trong giới âm nhạc Lam Tinh sao?
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]