Tại hiện trường Quang Lâm bước lên sân khấu Lúc đi ngang qua Christ Christ đột nhiên nói: "Khi nào trở về A Quang có thể hỏi Tiện Ngư lão sư giúp ta, ta có thể diễn tấu liên khúc Dạ Khúc của hắn tại hội diễn tuần sau không nhé "Được chứ Quang Lâm mỉm cười gật đầu Christ bất ngờ khi thấy Quang Lâm bình tĩnh như vậy Đây không phải là lần đầu hai người đối chiến, cũng được xem là bạn lâu năm Trong ấn tượng của Christ, trạng thái của người bạn cũ này luôn bất ổn, vì sao tâm tình hôm nay lại vui vẻ như vậy Trong sự nghi hoặc của Christ, Quang Lâm ngồi xuống đàn dương cầm Cử động ngón tay đôi chút, Quang Lâm gật nhẹ đầu với nhân viên công tác Ánh đèn mờ chiếu xuống Dưới ánh đèn mờ ảo này, trên màn hình lớn xuất hiện thông tin tác phẩm Tác phẩm: Bản Sonata Ánh Trăng Sáng tác: Tiện Ngư Trình diễn: Quang Lâm
Kênh trực tiếp các châu xôn xao chấn động Khán giả dưới đài cũng bất ngờ Tổ huấn luyện các châu đều phải chú ý đến Bản Sonata Ánh Trăng sao Hình như bài này không thuộc liên khúc Dạ Khúc thì phải
Không để mọi người chờ đợi lâu Phần trình diễn của Quang Lâm đã bắt đầu Giai điệu nhu hoà, chậm rãi vang lên trên sân khấu của nhạc hội Lam Trong bản nhạc kéo dài Tràn ngập hơi thở trữ tình và hoài niệm Trong giai điệu xuất hiện một sự thương cảm nhàn nhạt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tựa như ánh trăng lấp lánh trên mặt hồ, đong đưa như con thuyền nhỏ Dần dà, giai điệu nhanh lên một chút Tiếng đàn linh động mỏng manh vô cùng êm tai, hình thành sự chênh lệch rõ ràng với chương nhạc đầu tiên Vẻ mặt của người xem dần thay đổi Mà quần chúng không hề chú ý đến, phản ứng của các Khúc phụ Ở phía bên Trung Châu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Chẳng biết nụ cười của các huấn luyện viên chính đã biến mất từ lúc nào Ngay cả Abigail là tổng phụ trách cũng bắt đầu cảm thấy đầu óc quay cuồng Những châu khác Có người toàn thân hơi run rẩy Có người siết chặt nắm đấm Có người hai mắt trừng to thể hiện sự ngạc nhiên Có người há hốc miệng thật to, không sao khép lại được Ngay cả ban giám khảo cũng ngừng thở Tựa như sợ làm phiền đến phần trình diễn vậy Toàn thế giới, im lặng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bản Sonata piano số mười bốn ở giọng Đô thăng thứ Nói như thế mọi người sẽ không hiểu được nên đành phải lấy một cái tên rõ ràng hơn chính là "Bản Sonata Ánh Trăng Cũng sẽ có người gọi đây là "Khúc nhạc Ánh Trăng" Tác giả:
Ludwig van Beethoven Cuối cùng Lâm Uyên vẫn phải mời Beethoven ra Người bình thường không thể nào đánh giá được bản nhạc này Nhưng đối với các Khúc phụ đỉnh cấp, chắc chắn sẽ tranh luận không ngớt Khi giới âm nhạc Trái đất trải qua biết bao biến cố thăng trầm, chỉ có vài cái tên là không thể bị lu mờ Trong những cái tên đó, ngay cả Chopin khiến người ta ngưỡng mộ tài năng còn bị quên lãng Chỉ có duy nhất Beethoven là còn sống mãi trong lòng người, lưu danh ngàn năm Trong lòng một số người, thậm chí Beethoven đã trở thành một đại danh từ Ở cuộc thi dương cầm tại nhạc hội Lam, tất cả mọi người đều chơi nhạc cổ điển Mà ở Trái đất, Beethoven chính là người đã khiến chủ nghĩa âm nhạc cổ điển được đẩy lên cao trào Hậu thế khen ngợi hắn là:
Thánh nhạc Ông hoàng giao hưởng Bây giờ vị thánh nhạc đã đến với Lam Tinh Có rất nhiều Khúc phụ có mặt tại đây đều cảm nhận được sự uy hiếp khủng khiếp của hắn Christ không kìm lòng được mà lùi về sau nửa bước Trong nháy mắt vô cùng ngạc nhiên
Trên sân khấu Dường như Quang Lâm đã quên đi mọi thứ xung quanh Tựa như cuộc thi này không hề liên quan đến hắn Phần thi biến thành màn trình diễn, âm nhạc dung nhập vào huyết mạch, giai điệu viết thành bài thơ Âm nhạc đẹp đẽ phiêu đãng giữa sân khấu nhạc hội Lam Chẳng biết từ lúc nào, kỹ xảo trong nhạc khúc càng ngày càng trở nên phức tạp Giai điệu như vũ bão, cảm xúc phẫn uất lôi cuốn đến đỉnh cao, không ngừng đánh thẳng vào tinh thần mọi người Abigail không kìm được Hốc mắt hắn hơi đỏ lên, hơi thở dồn dập Cùng lúc đó Toàn bộ Khúc phụ ở đây đều như vậy Có người không biết phải nói thế nào Lời đến miệng lại chẳng thể thốt ra Giai điệu vẫn còn vang vọng bên tai Đây là một tác phẩm kéo dài mười lăm phút Ba chương nhạc, ánh sáng chói lóa tựa như đang xuyên qua hai thời không Nhưng người nghe lại chẳng thấy dài dòng Ba chương nhạc chặt chẽ nối liền một mạch, lan tỏa cảm xúc sôi nổi không thể ngăn cản, tựa như cuồng nộ mãnh liệt, lại nhẹ nhàng tựa tiếng mưa rơi Trong không gian xuất hiện liên tục tám âm phù Là tiết tấu mạnh mẽ như vũ bão Đây là chương nhạc phức tạp cuối cùng, giai điệu ngưng tụ trở thành cao trào, thực hiện trận tập kích sau cùng Cuồng phong như mưa rào Chưa kịp cảm nhận Mãi cho đến khi nốt nhạc hạ màn kết thúc, hiện trường vẫn im lặng đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi Dường như không gian thời gian đều bị bản nhạc khoá chặt Đột nhiên xuất hiện tiếng vỗ tay, khiến kim đồng hồ có thể tiếp tục quay
Bốp bốp bốp Tiếng vỗ tay lan ra như thuỷ triều, bao phủ tổ huấn luyện các châu "Ánh Trăng "Khúc nhạc "Có phải ta đã già rồi không "Cuối cùng gã thanh niên đó có bao nhiêu tài năng vậy "Quá hay "Một khúc dương cầm cổ điển phóng khoáng "Chương nhạc thứ ba, như muốn ép chết ta vậy "Cuối cùng ta đã hiểu vì sao Dương Chung Minh không ra tay rồi "Có con cá kia, cần gì phải ra tay nữa?"