Sau khi ý cười biến mất chính là vẻ chấn kinh và ngạc nhiên
Cùng lúc đó, tuyển thủ các châu tham gia hạng mục dương cầm nam nữ cũng đều đứng dậy hết cả
"Đây là gì thế
"Làm sao có thể
"Ta không nghe lầm chứ
"Không hề thua kém Quang Lâm
"Cũng không tệ hơn Christ
"Bậc thầy
"Kỹ thuật đàn dương cầm của Tiện Ngư là cấp bậc thầy sao
"Má nó
"Giỏi hơn ta nhiều
"Ta chỉ nghĩ Tiện Ngư có giọng hát cấp thế giới, chứ chưa từng nghĩ đến việc trình độ dương cầm của hắn cũng đạt chuẩn thế giới
Nếu như Tiện Ngư dự thi, phần thắng tổ dương cầm chắc chắn thuộc về Tiện Ngư
"Hắn đang khiêm tốn sao
"Nhường đường cho tuyển thủ à
Các tuyển thủ đều không nói gì cứ thả hồn bay theo sự rung động của giai điệu
Ánh mắt nhóm Khúc phụ nhìn về phía Tiện Ngư trở nên vô cùng phức tạp
Bây giờ tất cả bọn họ đã hiểu rõ, chỉ cần Tiện Ngư đồng ý tham gia thi đấu, trình diễn một bản "Sonata Ánh Trăng" trên sân khấu, thì giải quán quân thế giới sẽ chẳng thuộc về Quang Lâm đâu
Tại kênh trực tiếp các châu, có bình luận viên am hiểu lĩnh vực này lên lẩm nhẩm trong miệng:
"Đạt tiêu chuẩn thế giới, kỹ thuật đàn dương cầm cấp độ bậc thầy
"Ta nghĩ
"Đây chính là lý do mà tuyển thủ Tần Châu đều tôn thờ Tiện Ngư
"Ca giỏi hát hay, nhạc cụ cũng tốt
"Tiện Ngư rất có tư cách giành được giải quán quân
"Xin cho phép ta được dùng cách thức cao quý nhất để sùng bái Tiện Ngư
"Khúc phụ như vậy, xưa nay chưa từng có
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Đúng vậy, hắn biết sáng tác, biết hát, cũng biết đánh đàn
Người nghe hết rung động lại chấn động
Dù mọi người đã có ấn tượng rất sâu sắc về Tiện Ngư, nhưng vẫn phải thay đổi cái nhìn về Tiện Ngư một lần nữa
Đây chính là cái gọi là càng hiểu biết sâu rộng về chàng thanh niên ấy thì càng cảm thấy khiếp sợ
Nhạc hội Lam đã kết thúc, nhưng sức ảnh hưởng mà Tiện Ngư đã tạo ra ở Lam Tinh thì còn lâu mới tới hồi kết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên sân khấu, Lâm Uyên đột nhiên ngồi thẳng người dậy, đôi tay lần nữa chạm vào phím đàn, khúc dương cầm đã được thay đổi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lần này đã không đơn giản là trình diễn dương cầm nữa
Môi hắn kề sát micro: "Thời gian có hạn, hai bài Dạ Khúc nữa về sau sẽ được công bố, còn bài hát tiếp theo là dành tặng cho mọi người
Ánh đèn chiếu rọi lên người Lâm Uyên, tựa như hắn chính là trung tâm của thế giới
Hắn vẫn đang đánh đàn nhưng tiếng đàn đã trở nên hùng hồn hơn
Dàn nhạc đệm cũng lập tức hoà tấu, các loại nhạc cụ thay nhau phối hợp
Trong tiếng nhạc đệm xinh đẹp, Lâm Uyên cất cao tiếng hát:
"Ngàn núi vạn sông, trong bao nhiêu đêm tối đều chỉ chờ một ánh trăng sáng
Giấc mộng biên thuỳ gió thổi vô tận, không từ không bỏ chẳng cam lòng
Không thẹn với lòng, là điều tiên quyết nhất, để chúng ta theo đuổi sự tốt đẹp
Ta kiên quyết quay mặt về hướng Bắc, sấm dậy đất bằng
Chuẩn bị sẵn sàng lần này, một khi xuất phát sẽ không rút lui
Khó khăn và nỗ lực luôn đi cùng nhau
Chúng ta có được, cơ hội như nhau
Trong trận đấu chúng ta là đối thủ không ai nhường ai
Sau khi thi xong, chúng ta có thể mỉm cười bắt tay giảng hòa
Chúng ta đều đuổi theo sự tốt đẹp, nhưng có người thắng phải có người thua, dù có đứng nhất hay không chỉ cầu không thẹn với lòng
Có thể ngã xuống nhưng không thể rút lui
Mọi người đều xếp thành một hàng ngang mà bắt đầu chạy, bay theo ước mơ phía xa vời
Trong tiếng hát ngân nga, một cảm xúc khó diễn tả tràn ngập trong lòng người xem
Không ai lên tiếng, chỉ yên lặng nghe bài ca
Lâm Uyên trên sân khấu đã nâng cao âm vực, dường như đang một mình chống lại cả thế giới vậy:
"Ước mơ có cả mồ hôi xương máu
Bạn và tôi xuất hiện giữa thế giới mênh mông rộng lớn
Mang theo hy vọng và ước mơ cùng nhau bay đến phương trời xa
Giành lấy những thành tựu to lớn, không bao giờ biết mệt mỏi
Ước mơ phải có sự hy sinh và trả giá
Chúng ta đều là công dân của Lam Tinh, việc sát nhập là không thể tránh khỏi
Dù thua thì sao chứ
Đợi đó ta sẽ còn tới nữa để giành lấy vinh quang rực rỡ
Lâm Uyên không giỏi giao tiếp, nhưng hắn dùng tiếng lòng để hát ra lời ca
"Vứt bỏ toàn bộ những chuyện xa vời
Vượt qua ngàn núi vạn sông
Bài hát này tên là "Ngàn núi vạn sông"
Khi bài hát này kết thúc, Lâm Uyên đứng trên sân khấu cúi đầu thật sâu, rồi xuống khỏi sân khấu nhường chỗ cho lục địa tiếp theo lên biểu diễn
"Tiện Ngư
Dưới khán đài có vô số người đang gào to tên của hắn
Có người đã khóc, ngay cả các Khúc phụ cũng đang rơi vào trầm tư
Bài hát này của Tiện Ngư dường như đã làm cả nhạc hội Lam đều thăng hoa
Có một đối thủ như vậy, các châu không biết là nên thấy may mắn hay bất hạnh nữa
Nhưng có thể đối đầu với một kẻ địch như thế, vô cùng đáng giá
Dù thắng hay thua thì bọn họ đều đã trút hết tâm sức
Các châu sẽ còn cạnh tranh với nhau, là sự cạnh tranh mãi mãi không bao giờ dừng lại
Cho dù chỉ như một hào quang sáng một lần rồi tắt, hay là ghi tên vào lịch sử trên đầu đội vòng tuế nguyệt, nhưng cuối cùng bọn họ vẫn cùng chung một mục đích
"Đây chính là vận mệnh
Một đại diện cho hiệp hội nghệ thuật vừa cười vừa nói
Tuổi còn trẻ đã có tầm nhìn xa trông rộng, người như vậy rất hiếm gặp
Ca khúc cuối cùng, hắn có thể dốc toàn thực lực, sử dụng kỹ thuật lẫn kỹ xảo để đền bù tiếc nuối hắn không thể lên sân khấu tranh tài
Nhưng cách thức hắn truyền tải bài hát lại thành ra phóng khoáng tự nhiên như vậy
Đó là một bài hát cũng là một chén rượu cay
Chén rượu này đã mời rất đầy đủ, mời Sở, Yến, Hàn, Triệu, Ngụy, cũng mời cả Trung Châu và Tần Châu nữa
Rượu không say lòng người đã say
Bài ca này của Tiện Ngư đã khiến ngàn vạn con dân Lam Tinh say đắm.