Tại nhà sách Ngân Lam, tổng biên tập Lữ Bắc đang chủ trì cuộc họp với sự tham dự của các trưởng phòng, vừa bước lên đã nói rằng: “Mọi người tắt máy cả đi.”
Cuộc họp bắt đầu được năm phút, đã có tiếng di động vang lên, Lữ Bắt trừng mắt nhìn, quát: “Của ai?”
Bọn họ nhìn nhau, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên bàn: “Hình như là điện thoại của tổng biên tập đấy ạ.”
“Khụ khụ.” Thiệt là xấu hổ quá đi mất
Lữ Bắc khẽ ho mấy tiếng, nhận điện thoại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau hai phút thì cúp máy, ánh mắt Lữ Bắc quét qua toàn bộ hội trường, rồi đột nhiên công bố một tin tức chấn động: “Sở Cuồng đã hoàn thành sách mới.”
Giọng Lữ Bắc vừa dứt thì toàn bộ phòng họp đã lập tức náo nhiệt cả lên
Lão Hùng, trưởng ban biên tập giả tưởng, cặp mắt của lão như sáng bừng lên
Tào Đắc Chí, trưởng ban biên tập trinh thám cũng rục rịch muốn tranh
Lâm Huyên, trưởng ban biên tập thiếu nhi xoa xoa hai tay với nhau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Các trưởng ban còn lại thì liếm môi sốt ruột, hai mắt nhìn chăm chăm vào tổng biên tập đợi kết quả
Lữ Bắc có cảm giác đám người đang ngồi trong phòng họp này đã không còn lại các trưởng ban biên tập nữa mà chính là mấy chú sói đói bụng kêu vang liên hồi
Mà lúc này ánh mắt của những chú sói đó đang khóa chặt vào tổng biên tập là ông đây, giống như chỉ cần ông không cẩn thận sẽ bị nuốt chửng vào bụng vậy
Cũng may Lữ Bắc hiểu rõ, thứ mà mọi người đang hăm he kia chẳng phải mình
Thứ bọn họ đều nhắm đến chính là sách mới của Sở Cuồng
Nhà sách Ngân Lam có một câu danh ngôn kinh điển được lưu truyền rộng rãi trong nội bộ là: “Có Sở Cuồng trong tay, sợ gì không giành được thiên hạ!”
Đây là một công ty xuất bản in ấn, áp lực doanh thu của các bộ phận vô cùng lớn
Ai mà chẳng mong sách mới của Sở Cuồng thuộc về thể loại mà mình đang phụ trách kinh doanh chứ
Lữ Bắc không hề thiên vị ai cả, ông ta hiểu được sự sốt ruột trong lòng mọi người: “Sách mới của Sở Cuồng có đề tài khoa huyễn, vậy nên trưởng ban khoa huyễn Điền Xuân phụ trách đi bàn chuyện.”
“Hả?”
Trưởng ban khoa huyễn Điền Xuân đột ngột bị gọi tên nên bật dậy, dùng toàn bộ sức từ khi cha sinh mẹ đẻ đến giờ mà ngạc nhiên thét lên, trên khuôn mặt đỏ ửng vì xúc động: “Trúng mánh rồi!”
Lữ Bắc bị phản ứng của Điền Xuân làm giật mình, bật cười gật đầu: “Vậy ngươi phải cố lên, Sở Cuồng lão sư không dễ nói chuyện đâu.”
“Ta nhất định sẽ xem hắn như lão tổ tông mà phụng dưỡng!” Điền Xuân vỗ ngực đảm bảo
Lão Hùng thở dài, tại sao Sở Cuồng lão sư không tiếp tục viết tiểu thuyết giả tưởng chứ
Sắc mặt Tào Đắc Chí thất vọng, hắn vẫn luôn mong đợi bộ tiểu thuyết trinh thám mới của Sở Cuồng lão sư
Lâm Huyên cắn răng, nàng còn đang nghiêm túc cân nhắc lý do vì sao em trai Sở Cuồng của mình lại đổi đề tài rồi
Hội nghị nhanh chóng kết thúc, Điền Xuân như ngồi trên lưng ngựa chạy vội vàng trở về phòng khoa huyễn, nhìn theo bóng bận rộn của hắn khiến các trưởng ban khác đỏ mắt ghen tị
Sau hai phát, phòng khoa huyễn phát ra tiếng reo hò rất lớn
“Trúng mánh!”
“Cuối cùng Sở Cuồng đã lấn sân sang thể loại khoa huyễn của chúng chúng ta rồi.”
“Trước đó ta đã nói Sở Cuồng chuẩn bị viết khoa huyễn dài mà, ta vẫn luôn canh chừng động thái của hắn trên blog
Hắn từng bật mí rằng sẽ lấy đề tài sao Hoả làm bối cảnh cho bộ tiểu thuyết mới
Hắn đã viết hai bộ khoa huyễn ngắn để thử nghiệm, giờ cũng nên bắt tay vào truyện dài.”
“Lão tặc mãi mãi là thần!”
“Lão tặc Sở Cuồng là tiên giáng thế cứu vớt chúng ta.”
“Cuối cùng doanh thu quý này của chúng ta có hy vọng rồi.”
“Khoa huyễn Tần Châu không phát triển thì sao chứ, chỉ cần lão tặc viết sách thì không lo độc giả không thèm đọc.”
“Bùng cháy lên mọi người ơi.”
Ban biên tập khoa huyễn như uống nhầm thuốc lắc, tiếng reo hò to đến nổi các ban ngành khác ở sát bên còn nghe được
Sau khi biết được nguyên nhân cụ thể, các phòng ban này chỉ có thể thở dài một tiếng, nhất là những thể loại chưa từng được hợp tác với Sở Cuồng
Khi nào Sở Cuồng mới chịu nhòm ngó đến thể loại của chúng ta chứ
Toàn bộ các ban ngành ở nhà sách Ngân Lam đều có áp lực doanh thu
Bọn họ đều đang cầu mong Sở Cuồng ghé mắt nhìn xem đến thể loại mà họ phụ trách
…
Khó khăn lắm mới bình tĩnh được lại, Điền Xuân lo lắng phập phồng liên lạc với Kim Mộc, đây chính là người đại diện cho Sở Cuồng trong truyền thuyết đấy
“Xin chào ngài, ta là Điền Xuân, trưởng ban biên tập khoa huyễn của nhà sách Ngân Lam!”
“Chào trưởng ban Điền, ta đã gửi bản thảo đến chỗ tổng biên tập của các vị rồi.”
“Ta nhận được rồi.”
“Chuyện là thế này, vừa khéo ta lại muốn nhờ các vị một việc, Sở Cuồng lão sư muốn mang sách mới đến Ngụy Châu, tham gia cuộc thi Tinh Hà.”
“Giải thưởng Tinh Hà sao?”
Điền Xuân sửng sốt vài giây: “Giải thưởng Tinh Hà chính là một trong ba giải thưởng khoa huyễn danh giá nhất Lam Tinh, dù có mở cửa cho toàn bộ các châu nhưng gần như các giải thưởng đều thuộc về nước chủ nhà, rất hiếm khi có giải nào được phát cho các châu khác.”
Thật ra không phải Ngụy Châu thiên vị tác giả nhà mình, tại trình độ khoa huyễn các châu đều thua kém Ngụy Châu quá nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên giải thưởng Tinh Hà đã mang đến cho người ta cảm giác, châu nào tổ chức thì người châu đó lãnh thưởng, có rất ít tác giả châu khác đoạt giải
“Không sao, đưa qua là được.”
“Vâng.” Điền Xuân thuận miệng đồng ý.