Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1477: Bồi dưỡng được ba Khúc phụ (1)




Tháng năm đã qua được một nửa, Lâm Uyên vô cùng nhàn nhã
Hôm nay đến công ty uống chút trà, ngày mai đến phòng làm việc dạo bộ, thực sự không muốn ra ngoài thì ở nhà, triệu hồi thẻ nhân vật Abigail ra học âm nhạc
Thẻ nhân vật Abigail thật sự đã dạy cho Lâm Uyên rất nhiều kiến thức
Sau khi triệu hồi Abigail ra, hắn không hề giấu nghề mà giải thích tường tận cho Lâm Uyên nghe về âm nhạc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tất cả đều là những kiến thức tinh tuý đã được chắt lọc cẩn thận
Thực tế thì nếu không có sự hỗ trợ của hệ thống, ở Lam Tinh có mấy người được nghe đại Khúc phụ như Abigail truyền đạt kiến thức chứ
Chỉ sợ ngay cả con trai của Abigail cũng chưa có được đãi ngộ như vậy
Chí ít con trai Abigail sẽ không muốn nửa đêm bị lôi đầu dậy, để Abigail gào thét giảng dạy bên tai suốt đâu
Nhắc đến việc lên lớp, đột nhiên Lâm Uyên nhớ tới việc mình còn ba người học trò
Tiết Lương, Phong Thạc, Lý Lệ Chất
Hiện nay trình độ sáng tác của ba học trò Lâm Uyên đã vượt rất nhiều nhà soạn nhạc nhận được huy chương vàng
Vì sao Lâm Uyên rất ít khi giảng dạy cho bọn hắn
Là do mỗi lần dạy bọn họ, Lâm Uyên đều phải sử dụng thẻ nhân vật Dương Chung Minh
Sau một thời gian ‘bào mòn’, điều mà thẻ nhân vật Dương Chung Minh có thể dạy bọn họ đã không còn nhiều nữa, số kiến thức chưa dạy thì dù có dạy, bọn họ chưa chắc đã hiểu, vẫn nên tự mình tìm tòi thì hơn
Còn với thẻ Abigail, Lâm Uyên cảm thấy đã vài điều mới có thể dạy được cho bọn họ rồi
Trình độ lão sư như Lâm Uyên đã tương đương với “Dương Chung Minh + Abigail”
Một người thầy có trình độ tổng thể rất cao, chất lượng giáo án cũng rất tốt, đương nhiên là có thể thu hoạch được không ít kiến thức hay rồi
Nghĩ như vậy, Lâm Uyên lần nữa đến công ty, để tiểu Cô Đông gọi ba học trò đến trước mặt mình


Không bao lâu sau ba người học trò đều đến
“Thầy!”

Vẻ mặt bọn họ cực kỳ ngoan ngoãn nhìn Lâm Uyên, Tiểu Cô Đông mang đến ba chiếc ghế nhỏ cho bọn họ
Lâm Uyên lên tiếng: “Cũng rất lâu rồi chúng ta chưa lên lớp, thân làm thầy như ta đúng là chưa hoàn thành tốt trách nhiệm.”

Phong Thạc vội nói: “Không sao ạ.”

Lý Lệ Chất cười bảo: “Dù sao thầy cũng có việc bận mà.”

Tiết Lương gật đầu: “Nhìn thấy ông thầy cụ non tỏa sáng rực rỡ tại nhạc hội Lam, chúng ta cũng được vinh dự lây.”

Ông thầy cụ non
Lâm Uyên không nhịn được bật cười: “Tóm lại, sau này mỗi sáng các ngươi đều phải đến học với ta.”

“Vâng!”

Ba học trò vui như mở hội, bọn họ rất thích lên lớp với Lâm Uyên, không có bài giảng của thầy, tốc độ tiến bộ của bọn hắn trở nên chậm chạp
“Bắt đầu thôi.”

Lâm Uyên đồng thời mở cùng lúc hai thẻ thân vật Dương Chung Minh và Abigail, là hai vị Khúc phụ top 10 Lam Tinh
Ánh mắt Lâm Uyên thay đổi, khí thế sừng sững hiên ngang như núi lớn, tựa như vương giả trong truyền thuyết vậy, lập tức khiến ba người học trò chấn động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tư thế ngồi của bọn họ càng thêm phần nghiêm chỉnh
Khi bài giảng chính thức bắt đầu, ánh mắt của ba người họ cũng thay đổi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc họ quay sang nhìn nhau đều trông thấy sự kinh ngạc trong mắt đối phương
Đây là một cảm giác khó miêu tả thành lời, dường như mỗi lời Lâm Uyên nói ra đều là một chân lý không thể xoay chuyển
Rất nhiều chỗ trước đó bọn họ không hiểu lại được thầy nhẹ nhàng phân tích liền hiểu ra tất cả
Nhạc hội Lam kết thúc, thầy của họ cũng giỏi lên trông thấy
Trong lòng ba người liền bừng tỉnh, thật giống với lần đầu tiên theo thầy lên lớp
Mỗi lời đối phương nói ra đều là châu là ngọc, mang đến ích lợi không hề nhỏ với bọn họ
Khung cảnh này chính là minh chứng rõ ràng nhất cho câu nói: “Nghe vua nói một buổi, hơn hẳn đọc sách mười năm!”



Xong tiết học, Lâm Uyên miệng đắng lưỡi khô, cảm giác hơi mệt
Hai tấm thẻ nhân vật cộng với hào quang nhà giáo cùng lúc mở ra phối hợp giảng bài, khiến hắn bị tiêu hao rất nhiều sức lực
Nhưng từ phản ứng của ba học trò, xem ra hiệu quả không hề tệ chút nào
“Gọi tiểu Cô Đông rót cho ta tách trà.”

“Chuyện nhỏ nhặt này cứ để chúng con làm.”

Tiết Lương ngay lập tức đi nấu nước, Phong Thạc thì đi rửa ly, học muội nhỏ nhắn Lý Lệ Chất phát hiện việc đều bị hai sư huynh giành mất, liền dứt khoát chạy đến sau lưng Lâm Uyên đấm lưng bóp vai cho hắn
Lúc đầu Lâm Uyên còn không thích lắm nhưng thấy Lý Lệ Chất ra sức như vậy nên đành ngồi yên, rất nhanh sau đó chính hắn cũng cảm thấy thoải mái mà hưởng thụ
Ở ngoài cửa, tiểu Cô Đông nghe thấy bên trong không còn tiếng giảng bài, hơn nữa thấy thời gian đã qua lâu rồi nên nhanh chóng bước vào muốn thay trà cho Lâm Uyên, kết quả vừa vào cửa đã trợn mắt há miệng
Khá lắm, hai học trò Tiết Lương và Phong Thạch châm nước pha trà thì thôi đi, ngay cả Lý Lệ Chất là hòn ngọc quý trong tay chủ tịch Tinh Mang, sao nàng ấy lại đang đấm lưng bóp vai cho đại diện chứ
Tiểu Cô Đông nghi ngờ rằng ngài chủ tịch lúc bình thường chưa chắc đã có được đãi ngộ này
Tinh Mang nên sửa thành họ Lâm cho rồi đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.