“Các ngươi có biết thiên tài là gì không?”
“Thiên tài thì thường không giống với chúng ta, các người dùng ánh mắt của kẻ bình thường đi phỏng đoán năng lực thượng thừa của thiên tài.”
“Trước khi nhạc hội Lam diễn ra, ai có thể ngờ rằng Tiện Ngư đánh bại Abigail?”
“Khoảng thời gian trước, đâu ai nghĩ tới việc Sở Cuồng nhận được giải thưởng Tinh Hà chứ?”
“Tiện Ngư và Sở Cuồng nổi tiếng là thiên tài, tất nhiên sẽ có những năng lực mà chúng ta không nhìn thấy được.”
Kim Mộc càng nói càng kích động, nói xong lời cuối cùng thì ngay cả bản thân hắn cũng bị thuyết phục
Ảnh Tử có thể trở thành đạo diễn anime
Chẳng vì lý do gì đặc biệt cả, chỉ cần hắn là Lâm Uyên thì sẽ được thôi
Là chuyện mà Lâm Uyên muốn làm, nhất định sẽ làm được
Các vị trưởng bộ phận đều trầm mặc, thật ra những lời của Kim Mộc không hề đủ sức thuyết phục
Mọi thứ hắn nói đều dựa trên giả định rằng Ảnh Tử chính là một thiên tài
Nhưng trong lòng mọi người đã bắt đầu dao động, thậm chí còn có người nghĩ rằng, có lẽ Ảnh Tử sẽ làm được chăng
Đương nhiên, quyết định cuối cùng vẫn thuộc về Kim Mộc: “Đừng quên rằng Ảnh Tử chính là ông chủ của chúng ta.”
Hãng phim Dreamworks thuộc về Ảnh Tử, Ảnh Tử muốn làm gì thì làm
Còn nếu ngươi không phục, viết đơn từ chức đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đương nhiên là lời này Kim Mộc làm sao nói ra được, khiêu khích quá đáng như thế sẽ khiến người ta giận quá hoá liều đó
Khi vẻ mặt mọi người bắt đầu nghiêm túc lên, Kim Mộc lại cười nói: “Ông chủ chỉ muốn thử xem, vậy cứ để hắn thử đi
Thấy khó sẽ tự khắc mà lui thôi, nếu như hắn không làm được thì ta sẽ thuyết phục hắn từ bỏ suy nghĩ này.”
Kim Mộc thành công trấn an tâm tình của tất cả mọi người
Tất cả trưởng phòng đều lần lượt đứng dậy: “Chúng tôi đi chuẩn bị phương án làm việc.”
Không cần tốn nhiều lời, bọn họ muốn để Ảnh Tử trải nghiệm rồi biết khó là lui
…
Lâm Uyên không biết trận ‘giao tranh’ nảy lửa trong cuộc họp chiều nay
Sau khi bàn với Kim Mộc xong, Lâm Uyên bắt đầu chuẩn bị cho mình
Đến hai giờ chiều ngày hôm sau, đột nhiên các trưởng bộ phần đều gọi đến chỗ Kim Mộc: “Chúng tôi muốn gặp Ảnh Tử lão sư, rất nhiều chuyện cần tổng đạo diễn quyết định.”
Kim Mộc cảm thấy khó xử, vấn đề mới đã xuất hiện rồi đây
Lâm Uyên đã muốn làm tổng đạo diễn thì không thể cứ mãi giấu mặt được
Một khi Lâm Uyên lộ mặt thì mọi người liền biết Ảnh Tử cũng chính là Tiện Ngư
Khuôn mặt của Tiện Ngư, gần như toàn thế giới ai cũng nhận ra cả
Sau khi trấn an bọn họ xong, Kim Mộc lập tức gọi điện cho Lâm Uyên: “Nếu không thì bỏ đi, Ảnh Tử muốn làm tổng đạo diễn phải tiếp xúc với họ
Chỉ cần ngươi gặp họ thì thân phận Ảnh Tử lập tức bị công khai
Bây giờ bọn họ nhất quyết đòi gặp ngươi cho bằng được kìa.”
“Chuyện này ta đã đoán từ trước.”
Lâm Uyên không hoảng chút nào: “Ngươi cứ sắp xếp để bọn họ đến gặp ta là được.”
Kim Mộc cau mày: “Trực tiếp gặp ngươi sao?”
Lâm Uyên cười nói: “Ngươi còn nhớ Lan Lăng vương không?”
Lan Lăng vương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kim Mộc ngạc nhiên
Hắn suy tư đôi chút rồi hồi phục tinh thần hỏi: “Ngươi định đeo mặt nạ tiếp xúc với bọn họ sao?”
Lâm Uyên đáp: “Đây là biện pháp duy nhất.”
Kim Mộc cười khổ: “Tuy hơi kỳ quái nhưng cũng chẳng sao cả, nhưng giọng nói thì sao đây
Giọng nói của Tiện Ngư được rất nhiều người biết đến, ai bảo ngươi nổi tiếng như vậy làm gì chứ.”
Lâm Uyên nói: “Ta có thể đổi giọng.”
Kim Mộc nhớ đến khả năng biến đổi giọng thần sầu của Lâm Uyên thì đã thôi lo lắng: “Vậy ngươi chuẩn bị đi, lần đầu tiên Ảnh Tử xuất hiện trực tiếp sẽ diễn ra.”
“Được.”
Sau năm phút, Lâm Uyên đeo mặt nạ tiến vào công ty
Mặt nạ màu đen này do Lâm Uyên thiết kế, bao bọc lấy mọi góc cạnh của gương mặt, trông vô cùng đáng sợ
Điểm duy nhất không ổn chính là đeo mặt nạ tiếp xúc với người khác thì thật không bình thường chút nào
Nhưng Lâm Uyên cũng đã nói, đây là cách giải quyết duy nhất, một bên khác Kim Mộc dẫn theo người bước qua cổng công ty
Vẻ mặt trưởng các bộ phần đều tràn ngập sự hiếu kỳ
Dù Ảnh Tử có nổi tiếng ra sao thì cũng chưa từng lộ mặt
Vậy mà sắp tới đây bọn họ lại được trông thấy khuôn mặt thật của Ảnh Tử
Nếu nói không tò mò thì là giả, Ảnh Tử là thần manga, truyền kỳ của giới hoạ sĩ truyện tranh
Người trong giới anime nghe thấy tên hắn cứ như sét đánh ngang trời
“Ông chủ!” Kim Mộc gấp gáp gõ cửa
Bên trong truyền ra một giọng nói xa lạ khiến Kim Mộc hơi bối rối: “Vào đi.”
Giọng nói này là của đàn ông nhưng lại chẳng nghe ra được tuổi tác, tóm lại rất có sức hút, còn mang theo vài phần lười biếng tuỳ tiện
Tiếp xúc với nhau bao năm, Kim Mộc chưa bao giờ nghe qua giọng nói này của Lâm Uyên, thậm chí hắn nghi ngờ rằng người đang ngồi bên trong có phải là Lâm Uyên hay không nữa
Két, cánh cửa bị đẩy ra, trong phòng có một bóng dáng lười biếng ngồi trên ghế
Trên tay cầm theo một chiếc chút, lắc lư cơ thể, trên mặt còn đeo một chiếc mặt nạ màu đen tuyền
Móa nó, khoé miệng Kim Mộc co giật
Hắn nhìn thấy chiếc mặt nạ quen thuộc, lại không dám chắc người đó có phải là Lâm Uyên
Đổi giọng, che mặt, thì khí chất toàn thân cũng thay đổi luôn sao
Cảm giác lười biếng tuỳ tiện này khác hoàn toàn so với ấn tượng về Lâm Uyên trong lòng Kim Mộc, nhưng lại rất phù hợp với nhân dạng của Ảnh Tử nếu xuất hiện trong hiện thực
Nói đi cũng phải nói lại, nếu như Ảnh Tử là người thật thì sẽ có hình tượng như vậy đó
Không hiểu sao, trong đầu Kim Mộc lại nảy ra suy nghĩ như vậy đó
Sau lưng Kim Mộc, là các trưởng bộ phận đang tò mò về dáng vẻ của Ảnh Tử
Sau khi nhìn thấy Ảnh Tử đeo mặt nạ thì không hẹn mà gặp cùng tỏ vẻ ngạc nhiên
Cái gì thế này, mang mặt nạ ư
Là hành động nghệ thuật à
Có người thử lên tiếng: “Ảnh Tử lão sư?”
Ảnh Tử ngồi ngay ngắn, hơi ngẩng đầu, cây bút xoay trong giữa những ngón tay của hắn: “Xin chào các vị, ta là Ảnh Tử”
Cả văn phòng rơi vào bầu không khí trầm mặc quỷ dị
Trong bầu không khí quái đản đó, Lâm Uyên nhướng mày bên dưới lớp mặt nạ
Chết sững hết rồi à
Đúng là hơi xấu hổ nhỉ
Rõ ràng lúc tham gia “Ca vương giấu mặt”, mang mặt nạ cũng đâu có sao, chẳng lẽ lần này hắn làm hơi lố rồi ư
Không đâu, bây giờ hắn đã toàn tâm toàn ý nhập vai hóa thân thành Ảnh Tử, cả tính cách và thói quen cũng dựa theo Ảnh Tử mà làm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn là Ảnh Tử, hắn là Ảnh Tử, hắn chính là Ảnh Tử
Lâm Uyên không ngừng nhắc nhở bản thân, không biết hai tay đã đan vào nhau từ lúc nào, tựa như đang chờ bọn họ lên tiếng.