Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1547: Hắn nổi tiếng rồi




Sáng sớm, tại bảy châu trên Lam Tinh, có vô số người nhốn nháo trước cửa tiệm sách
Tiệm sách càng lớn thì càng đông người tụ tập
Trước tiệm sách Hoa Tân của Tần Châu đã có một hàng người dài hơn hai trăm người xếp hàng chờ mua sách
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con đường lớn bên ngoài cửa tiệm cũng đầy ắp người chờ đợi
Hàng người xếp hàng ồn ào: “Haizz.”

“Đừng có chen lấn.”

“Đứa nào sàm sỡ bà hả?”

“Đến sau thì xếp hàng sau chứ!”

“Lúc trước có kẻ chen hàng, đến bảy giờ mà đòi lên trước.”

“Bảy giờ đã là gì, ta đến từ sáu giờ nè.”

“Tới sớm ghê đó.”

“Ta cũng chẳng muốn tới sớm đâu, nhưng sách của lão tặc rất khó mua, còn dễ đứt hàng
Phải đợi vài ngày mới mua được đó, đây là chuyện trước giờ chưa từng xảy ra.”

“Mẹ nó, kinh khủng vậy sao?”

“Ta xem tuyên truyền nói, lần này Sở Cuồng viết văn học thiếu nhi, đám người các ngươi có ai giống thiếu nhi đâu hả?”

“Mặc kệ hắn viết thể loại gì, sách của lão tặc thì nhất định phải mua, không mua sẽ thấy hối tiếc.”

Có người đi ngang qua nghe được, dừng chân hỏi: “Sở Cuồng phát hành sách mới hả?”

“Ừ, mau xếp hàng đi.” Trong hàng ngũ có một em gái lên tiếng, sau đó oán trách nói: “Lần trước hãng trà sữa nổi tiếng mở cửa hàng mới, ta còn chưa thấy cảnh xếp hàng dài thế này.”

Ánh mắt người qua đường phát sáng, vội vàng chạy ra phía sau xếp hàng, tựa như rất say mê sách của Sở Cuồng vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]


Đột nhiên, cửa tiệm sách mở ra, soạt một tiếng
Đám người đang xếp hàng ùa vào trong, sức lực mạnh mẽ như bác gái tranh hàng giảm giá ở chợ vậy
“Chỗ nào?”

“Sách mới của Sở Cuồng!”

“Ta tìm được rồi!”

“Chính là cuốn này, tính tiền.”

“Ta cũng muốn sách mới của lão tặc.”

“Bán cho ta một quyển “Harry Potter và Hòn đá phù thuỷ.” đi!”

“Ta mua hai quyển.”

“Các ngươi đều lớn hết rồi, vẫn cảm thấy hứng thú với văn học thiếu nhi sao?”

“Ta mua cho con ta.”

“Sách của lão tặc thì ta mua cả.”

“Văn học thiếu nhi của lão tặc nhất định sẽ rất hợp cho trẻ con, ta mua cho con trai ta một bản.”



Trên lầu hai của tiệm sách, người phụ trách thấy cảnh mua bán tấp nập bên dưới, nhịp nhịp chân
“Chậc chậc chậc!”

“Ngươi xem đi, đều do Sở Cuồng mà ra.”

“Doanh thu tháng này đều phải dựa vào “Harry Potter và Hòn đá phù thuỷ" của hắn rồi, hôm nay tất cả khách hàng đều đến vì hắn.”

“Độc giả còn nhiệt tình hơn tưởng tượng của ta.”

“Đây nhất định là sức ảnh hưởng của hạng mười ba toàn thế giới của Sở Cuồng
Tâm lý chung của mọi người nữa, thấy đông thì chạy theo thôi.”

“Không biết phía Trung Châu sao rồi.”

“Bên Trung Châu ấy hả, chắc cũng như thế này thôi.”



Các tiệm sách của Trung Châu, một số khách hàng nhìn thấy áp phích tuyên truyền sách mới của Sở Cuồng thì lập tức bước vào
“Sở Cuồng sao?”

“Là tác giả xếp hạng mười ba Lam Tinh đấy à?”

“Mua sách mới của hắn xem thử đi.”

“Ta chưa từng nghe nói đến người này.”

“Phải xem hắn dựa vào gì mà được xếp hạng cao như thế.”

“Cho ta mua một cuốn “Harry Potter và Hòn đá phù thuỷ" đi.”

“Ta cũng giống vậy.”

“Ta giống họ.”

“Đề tài ma pháp sao?”

“Vừa khéo ta cũng đang thấy hứng thú với loại hình này, xếp hạng của tác giả đó rất biến thái, bán ta một bản đi.”

“Ha ha, còn ta thì cố tình đến mua sách của hắn.”

“Xếp hạng tác giả của Sở Cuồng cao như vậy, chắc chắn tác phẩm phải rất đỉnh.”

Tình hình bán sách ở Trung Châu không tệ, dù không xuất hiện tình huống như ở bảy châu kia, nhưng có không ít người đến mua sách
Dù gì việc xếp hạng tác giả của Sở Cuồng cũng đang bày chễm chệ ở chỗ kia


Ở Trung Châu, bên ngoài biệt thự, có một người đàn ông cầm trên tay hai bộ truyện về nhà
Có hai đứa trẻ chạy ra, bây giờ chúng đang được nghỉ
Cậu bé là anh trai, năm nay mười lăm tuổi
Cô bé là em gái, năm nay mười một tuổi
“Ba ơi!”

“Ba đang cầm gì thế?”

“Sách mới của ba sao?”

“Gần đây ba không viết sách mới, đây là của tác giả khác, ba cố tình mua cho các con đọc.”

“Hả?”

“Harry Potter và Hòn đá phù thuỷ sao?”

Cậu bé đọc tên sách, buộc miệng thốt ra
Em gái cậu vui vẻ: “Em thích nhất ma pháp.”

Người đàn ông mỉm cười đưa quyển sách cho hai đứa trẻ: “Các con thích thì mỗi người cầm một bản đi.”

“Cảm ơn ba.” Hai đứa trẻ rất hiểu chuyện, đồng thành cảm ơn sau đó mang sách vào nhà
Vợ hắn bước ra từ phòng ngủ, thấy sách mới trên tay bọn trẻ: “Anh mua sách mới của Sở Cuồng cho con sao?”

Hắn đáp: “Ử.”

Vợ hắn cười nói: “Cẩn thận không khéo đối thủ sẽ vượt mặt anh.”

Hắn bật cười: “Một quyển sách mà muốn vượt mặt sao, không dễ như thế đâu
Huống chi hắn không chỉ viết một quyển, đây là cả một hệ liệt lận đó.”

Diệp Thông là người Trung Châu, xếp hạng mười hai trong danh sách tác giả Lam Tinh
Am hiểu nhiều thể loại, nhưng thứ hắn giỏi nhất chính là khoa huyễn
Diệp Thông vừa khéo cao hơn một hạng so với Sở Cuồng
Đây cũng là nguyên nhân khiến vợ hắn trêu chọc rằng cẩn thận không thì bị Sở Cuồng vượt mặt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Anh rất tò mò về hắn sao?”

“Tên đó khiến anh hơi sốt ruột, sách mới của anh sắp xuất bản rồi, nếu kéo dài thêm vài tháng chắc sẽ bị hắn vượt mặt mất
Trình độ của hắn không hề tầm thường, anh đã đọc qua khoa huyễn của hắn, rất xuất sắc
Lần đầu viết đã như thế, huống chi đây còn là lĩnh vực hắn am hiểu nhất.”

“Cho nên anh để con xem trước à?”

“Văn học thiếu nhi phải để tụi nhỏ đánh giá mới công tâm nhất, từ nhỏ bọn chúng đã đọc rất nhiều loại sách rồi, cách nhìn của chúng sẽ khác với anh.”

“Đến trưa anh hỏi tụi nó là được.” Vợ hắn nói


Sau bốn tiếng, vợ Diệp Thông đã bày biện xong cơm trưa, gọi Diệp Thông đang xem đá banh trên salon: “Gọi các con ra ăn cơm đi.”

“Mấy đứa ơi, ăn cơm thôi!” Diệp Thông lười di chuyển, thuận miệng hét lớn
Không có ai trả lời hắn
Vợ hắn liếc mắt: “Anh lười chết đi được, đi gọi con cho em.”

“Biết rồi.” Diệp Thông bất đắc dĩ đứng dậy, mở cửa phòng con trai: “Ăn cơm thôi.”

“Con không đói bụng, ba mẹ cứ ăn trước đi.” Cậu bé mười lăm tuổi ngồi trên giường, hai mắt nhìn chăm chú vào cuốn sách trên tay, không ngẩng đầu lên
Diệp Thông ngây người, con trai thấy Diệp Thông vẫn chưa đi, miễn cưỡng rời mắt khỏi trang sách: “Không cần để ý đến con, ba mẹ ăn trước đi mà.”

Diệp Thông lấy lại tinh thần, quay lưng gõ cửa phòng con gái
Cửa phòng con gái chỉ khép hờ, Diệp Thông vừa gõ đã khiến cửa mở bung ra
Trong căn phòng màu hồng chỉ thấy con gái bảo bối mười một tuổi đang nằm gối đầu trên giường
Hai tay cầm quyển sách mà hắn mua cho, đọc lấy đọc để
Con gái không thèm để ý đến ba đứng ở cửa, cũng chẳng nghe thấy tiếng động gì
Đúng lúc này, vợ hắn đang xem điện thoại trong phòng bếp đột nhiên kêu lên: “Hắn nổi tiếng rồi.”

Trái tim Diệp Thông đập thịch một cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.