Khán giả nhìn thấy trong tay Tiện Ngư cầm đàn violin, bên cạnh hắn còn có ban nhạc
Dưới khán đài, có không ít Khúc phụ nhìn về phía Dương Chung Minh
Ai mà không biết Khúc phụ am hiểu nhất về sáng tác violin chính là Dương Chung Minh
“Tác phẩm của ngươi sao?” Abigail có chút hiếu kỳ
Dương Chung Minh lắc đầu: “Không phải.”
Trong ánh mắt Dương Chung Minh tràn ngập sự tò mò
Dù Lâm Uyên giỏi về nhạc cụ, nhưng Dương Chung Minh chưa từng nghe hắn đánh đàn violin
Trên sân khấu, màn hình lớn xuất hiện thông tin của tác phẩm
Tác phẩm: Không khí giang hồ
Sáng tác: Tiện Ngư
Trình diễn: Tiện Ngư và đoàn nhạc nghệ thuật Tần Châu
Lâm Uyên bắt đầu kéo đàn, dàn nhạc phía sau hợp tấu
Giai điệu nóng nảy, bật lên cao khiến tinh thần mọi người đều phải chấn động
…
Độc tấu đàn violin, “Không khí giang hồ", bài này còn có một biệt danh chính là khúc nhạc của kẻ lang thang
Do nhạc sĩ Pablo de Sarasate người Tây Ban Nha sáng tác, cũng là tác phẩm tiêu biểu của ông ấy
Nó được mệnh danh là khúc độc tấu violin bất hủ
Phim điện ảnh Kung Fu dùng khúc nhạc này để phối, vừa phù hợp vừa bổ trợ lẫn nhau rất tốt
Lâm Uyên trình diễn khúc nhạc này, để cả Lam Tinh được thưởng thức tiếng đàn violin bất hủ
Trình độ hợp tấu mạnh mẽ như dàn nhạc giao hưởng, mỗi ngón tay nhảy múa trên đàn violin khiến linh hồn xôn xao
âm thanh hoa lệ tràn ngập sự nhiệm màu, dàn nhạc phối hợp thật hoàn hảo không hề đè ép đối phương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sự bi thương càng thêm nặng nề, Lâm Uyên tăng tốc độ kéo đàn tạo nên sự vui sướng nhịp nhàng của các âm sắc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Du dương đẹp đẽ đẩy cảm xúc người nghe đến cao trào
Khúc cuối lại đột ngột kết thúc, động tác Lâm Uyên đột ngột dừng lại, tựa như thời gian bị đóng băng
…
Người xem ở hiện trường hoàn toàn yên tĩnh
Bọn họ nghe không hiểu nhưng lại bị chấn động mãnh liệt, sự rung động đến từ tâm can
Đây chính là sự đồng cảm giữa người nghe và khán giả
Rất lâu sau, mọi người mới lấy lại tinh thần, vỗ tay rất to
Trong tiếng vỗ tay, Abigail liếc mắt nhìn Dương Chung Minh thật sâu: “Ngươi già rồi.”
Abigail rất kinh hãi, khán giả chỉ biết khúc nhạc hay còn Khúc phụ lại nhận ra nghệ thuật và tính chuyên nghiệp
“Không khí giang hồ”của Tiện Ngư là một tác phẩm chuyên nghiệp và nghệ thuật đạt đến đỉnh cao
Chỉ riêng về chất lượng thì trình độ của bài này còn sánh ngang với cấp độ của Dương Chung Minh
Trịnh Tinh đổi chỗ ngồi, đến bên cạnh Dương Chung Minh, rồi bảo: “Hoàng tử violin sắp đổi người rồi.”
Dương Chung Minh từng được gọi là “Hoàng tử violin", nhưng với số tuổi của Dương Chung Minh hiện tại, cũng chẳng có cách nào làm hoàng tử gì nữa
“Ít nhất không rơi vào tay người ngoài.”
Dương Chung Minh bình thản nói, trên mặt không hề tỏ ra cảm xúc, nhưng trong lòng lại nổi sóng ngầm
Những khán giả xem live, sau khi nghe xong bài “Không khí giang hồ" thì ồ ạt bình luận
“Tiện Ngư vô địch.”
“Lần trước ta bị đàn violin làm rung động là lúc tác phẩm của Dương phụ vang lên tại nhạc hội Lam.”
“Bài này hay tuyệt vời.”
“Kinh điển, nhất định là kinh điển.”
“Không có gì phải bàn cãi, bài này có thể sánh ngang với Dương phụ tại nhạc hội Lam
Hoàn toàn có thể trở thành một trong những khúc nhạc dành riêng cho việc độc tấu violin.”
“Các châu còn lại thua cũng không oan.”
“Lúc ấy dù không có Dương phụ, thì khúc nhạc này của Tiện Ngư cũng có thể giúp Tần Châu dành được hạng nhất tổ violin.”
“Đây là sáng tác dành cho đàn violin đầu tiên của Ngư phụ sao?”
“Đệ nhất đàn violin, đây chính là đẳng cấp thần tiên đấy.”
“Ta rất muốn xem thử, trên thế giới có loại nhạc cụ nào có thể làm khó được Tiện Ngư không?”
…
Trên sân khấu, An Hoành nói: “Đây là một trong những tác phẩm violin hay nhất mà ta từng được nghe.”
Lâm Uyên lắc đầu nói: “Vẫn còn nhiều thiếu sót.”
Lần này không phải Lâm Uyên khiêm tốn, trình độ biểu diễn của hắn chỉ đạt tiêu chuẩn chuyên nghiệp
Nếu do bậc thầy violin tại nhạc hội Lam trình diễn bài này, thì hiệu quả sẽ càng tốt hơn rất nhiều
An Hoành dở khóc dở cười: “Phần trình diễn của ngài mà vẫn còn thiếu sót sao?”
Lâm Uyên nói: “Mới là tiêu chuẩn chuyên nghiệp thông thường mà thôi.”
An Hoành bái phục, còn khán giả thì cười to
“Ha ha, quả nhiên là cách nói chuyện quen thuộc.”
“Biểu diễn như vậy mà chỉ là tiêu chuẩn bình thường…”
“Hoá ra cấp độ chuyên nghiệp đã là một cấp bậc không đáng nhắc đến nữa.”
“Thật ra chỉ có những người như Lâm Uyên mới dám mở miệng thốt ra những lời này.”
“Có thể trong mắt Ngư phụ, những cấp bậc dưới bậc thầy đều là cỏ rác, bao gồm cả hắn nữa.”
“Mấy nghệ sĩ đàn violin chuyên nghiệp chắc đang khóc ngất ở nhà.”
“Bài này cũng là nhạc phối của Kung Fu sao?”
Trên sân khấu, An Hoành đã hỏi câu này
Lâm Uyên gật đầu: “Đúng là nhạc làm cho Kung Fu.”
An Hoành lại hỏi: “Những tác phẩm dùng cho bộ phim này trình độ tương đối cao
Không biết bản thân bộ phim có hay không?”
Lâm Uyên nói: “Cứ xem thì biết.”