Sau mấy phút giao lưu, Lâm Uyên ngồi trước nhạc cụ
Lần này hắn trình diễn tỳ bà, trên màn hình lớn xuất hiện thông tin tác phẩm
Tác phẩm: Thập Diện Mai Phục
Sáng tác: Tiện Ngư
Biểu diễn: Tiện Ngư
Hiện trường yên tĩnh lại, Khúc phụ dưới đài cũng tập trung tinh thần
Hai nhạc khúc mãnh liệt được trình diễn liên tục khiến toàn bộ khán giả đã nâng cao trình độ thưởng thức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng biết tác phẩm thứ ba này, có tạo được bất ngờ nữa không
Lâm Uyên trực tiếp biểu diễn, “Thập diện mai phục" là một trong mười thủ khúc truyền thống của Trung Quốc
Dù đã được thay đổi cấu trúc, nhưng nhịp điệu đều thống nhất
Lâm Uyên có phiên bản của chúng mình, những ngón tay múa trên dây đàn tỳ bà
Tựa như tiếng vạn quân đang ra trận, trên màn hình lớn xuất hiện hai chữ: Dàn trận
Cùng với sự thay đổi của âm nhạc, những chữ trên màn hình cũng thay đổi theo: “Điểm tướng, bố trận, mai phục, tụ hội, tăng tốc, thắng bại…”
Mỗi đoạn văn đều trùng khớp với tiếng nhạc, khí thế sát phạt trên chiến trường như đập vào mặt khán giả
Thiết kỵ gõ móng xuống sa trường, tiếng hô ra trận rung chuyển trời đất
Không khí chiến tranh nhuốm màu tinh tế, tỳ bà bắt chước tiếng đốc thúc ra trận, tiếng kèn xen lẫn tựa như tiếng hành quân
Tiết tấu tiến lùi đúng lúc, phối hợp chặt chẽ với nhau
Khi đến khúc “mai phục" âm nhạc khẩn trương, tạo nên bầu không khí căng thẳng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Màn đêm dần bao trùm chiến trường, binh tướng bốn phương đều tấn công
Tốc độ gảy đàn của Lâm Uyên càng lúc càng tăng nhanh, nhịp điệu trên cao đã đi vào khuôn mẫu
Uy lực của đàn tỳ bà đã được phát huy đến cực điểm
Thắng bại như thế nào, không ai có thể phân rõ được
Trong âm nhạc không có một giới hạn rõ ràng, càng không có câu trả lời chính xác
Khi Lâm Uyên trình diễn xong phần cao trào, cực kỳ giống với phương thức xử lý giai điệu “Không khí giang hồ"
Nhưng người nghe vẫn chưa dứt ra được ra được khỏi bầu cảm xúc đó, chưa đủ thoả mãn
…
Lâm Uyên không biết, phần trình diễn của hắn hoàn toàn hớp hồn khán giả
Khiến bọn họ đắm chìm vào bên trong, không muốn thoát ra ngoài
Trên màn hình live, Lâm Uyên được quay cận cảnh
Từ khuôn mặt tuấn tú xuất thần, đến thần thái gảy đàn nhập tâm
Rồi chuyển cảnh đền khán giả và các Khúc phụ dưới đài
Khúc phụ các châu không khép miệng được, thậm chí có người còn đứng lên nhưng ý thức được điều không ổn lại ngồi xuống
Nhưng cả cơ thể như lắc lư theo điệu nhạc, bị âm thanh da diết của nó dày vò
Cơ thể Abigail đổ về phía trước, trong đôi mắt là thứ ánh sáng bùng nổ không sao che giấu được tâm tình đang cuộn trào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dường như hắn đã nghe thấy giới hạn cực độ cả tỳ bà
Dương Chung Minh thì run rẩy, đôi mắt nhìn chằm chằm lên sân khấu, tựa như cả thế giới chỉ còn lại mình người trẻ tuổi kia
Tráng lệ, huy hoàng, tĩnh lặng
Khi âm thanh cuối cùng của “Thập diện mai phục" kết thúc, phần im lặng sau màn trình diễn còn lâu hơn “Không khí giang hồ"
Không chỉ có các Khúc phụ, tất cả mọi người đều cảm nhận được ý cảnh và nội dung của nhạc khúc này
Bình luận bùng nổ trong kênh live
“Quỳ, đừng nói là đây cũng dành cho phim điện ảnh đấy nhé!”
“Còn bản nhạc nào dành cho điện ảnh hay hơn bản dành cho Kung Fu không?”
“Là đàn tỳ bà nhưng ta lại nhìn thấy hình ảnh quân đội giao chiến.”
“Đây là võ khúc.”
“Giống với phong cách của “Ngựa đu", cũng là âm thanh chiến trường, thật khiến người ta hồi hộp thấp thỏm.”
“Uy lực của tỳ bà đã đạt đến giới hạn rồi.”
“Đây mới là bản free thôi à?”
“Phải bỏ tiền ra xem Kung Fu mới được.”
…
Các Khúc phụ bừng tĩnh, mọi người trố mắt nhìn nhau, cảm thán: “Top 10 Khúc phụ Lam Tinh nhất định có một chỗ cho Tiện Ngư.”
“Ta có cảm giác bây giờ hắn còn đáng sợ hơn lúc ở nhạc hội Lam.”
“Khó trách lại mời nhiều Khúc phụ đến vậy, quả là muốn mọi người đánh giá tác phẩm của hắn.”
“E rằng mấy nhạc khúc kia sẽ trở thành danh bất hư truyền.”
“Đúng vậy, dù chất lượng bộ phim này thế nào
Chỉ dựa vào những bản phối kia thì đều không thể thất bại được.”
“Đoạn tỳ bà ấn tượng thật đó, tựa như tiếng pháo nổ, đạn bay, vô cùng chân thật
Chỉ có thiên tài mới nghĩ ra được, tỳ bà đã bị hắn trêu đùa thảm thương rồi.”
“Đâu chỉ có mỗi tỳ bà.”
“Kèn xô-na và đàn violon đều bị hắn chơi đùa trong lòng bàn tay.”
“Thâp diện mai phục sẽ trở thành tác phẩm kinh điển, bao gồm cả những kỹ xảo hắn trình diễn bằng tỳ bà, cũng sẽ trở nên phổ biến rộng rãi.”
“Sẽ có nhiều người học theo cho coi.”
“Không ngờ, thời buổi này còn có người viết ra được tác phẩm có tểh sánh bằng cổ nhân….”
“Ta đợi hắn mở hoà nhạc.”
“Ta cũng mong thế, hắn biết quá nhiều nhạc cụ, khi phối khí sẽ tạo ra tác phẩm siêu đẳng.”
Bọn họ đã quên mất đây là buổi họp báo ra mắt điện ảnh, chỉ đăm đăm chú ý đến những tác phẩm của Tiện Ngư.