Tại một nhà sách nào đó, Lỗ Dương bí mật quan sát tình hình tiêu thụ của hai bộ tiểu thuyết
Điều khiến Lỗ Dương buồn rầu là Thuyền đi ngàn dặm được bán rất khá, nhưng vẫn kém hơn bộ võ hiệp của Sở Cuồng
Còn một chuyện khiến Lỗ Dương tức hộc máu, chính là ông đã nhìn thấy fan Sở Cuồng vừa kêu gọi ủng hộ Lỗ Dương nhưng trên tay lại cầm Thiên Long Bát Bộ
Đây mới là việc khiến ông ghét nhất, không mua thì thôi mời đi chỗ khác, ông cũng chẳng cần
Chứ đừng làm ba cái trò thiểu năng trí tuệ đó, miệng kêu gào ủng hộ ông thật ra là đang sỉ nhục ông không bằng
Độc giả ngưỡng mộ ai, đọc sách của ai
Lỗ Dương không có quyền can thiệp, nhưng ít nhất bọn họ cũng phải có chút văn hoá tôn trọng người khác chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lỗ Dương hít một hơi thật sâu, Lỗ Dương khiến bản thân bình tĩnh trở lại: “Lượng tiêu thụ của Sở Cuồng rất lợi hại, nhưng bảng xếp hạng tác giả Lam Tinh không chỉ dựa vào lượng tiêu thụ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái ta muốn giành với hắn chính là danh tiếng, huống chi ta có thừa danh tiếng, ai bảo lượng tiêu thủ không thể vượt qua hắn?”
Lỗ Dương âm thầm mua mười quyển “Thuyền đi ngàn dặm", sau đó một mình rời đi
Sau đó không lâu, đợt tiêu thụ đầu tiên đã có dấu hiệu kết thúc
Số lượng người cũng không đông như ban đầu nữa, bọn họ mua được sách thì lập tức trở về nhà đọc
…
Tiểu thuyết “Thuyền đi ngàn dặm” của Lỗ Dương có văn phong trôi chảy, tiết tấu hoàn mỹ, nội dung sâu sắc, diễn biến thú vị, trình độ sáng tác thượng thừa
Lỗ Dương không hổ danh là tác giả đỉnh cấp Lam Tinh
Độc giả vừa đọc qua mấy chương đã liên tưởng ra toàn bộ thế giới trong truyện
Tựa như đã mở được cánh cửa thế giới mới, độc giả thả mình chìm đắm vào bên trong
Trên diễn đàn các châu: “Lỗ đại sư đúng là tác giả thành danh, mới đọc ba chương đầu đã khiến ta mê mệt.”
“Đây chính là ba chương hoàng kim trong truyền thuyết ư?”
“Cảm giác Lỗ Dương lão sư còn lợi hại hơn trước khi gác bút.”
“Khó trách lại xuất sắc như vậy.”
“Quá mạnh mẽ.”
“Lời thoại của nhân vật chính thật kinh điển, cốt truyện được miêu tả vô cùng tốt.”
“So với nhàn văn trước kia thì vẫn không thích bằng.”
“Sách này đặc biệt ở sự cẩn thận tỉ mỉ.”
“Ngươi cho rằng đang đọc tiểu thuyết võ hiệp của Sở Cuồng sao
Đọc một mạch liền cảm thấy thoải mái, rơi xuống núi cũng học được tuyệt thế thần công à?”
“Hay là Lỗ Dương lão sư viết sảng văn đi!”
“Lỗ Dương lão sư gác bút chính là tổn thất của giới văn học Lam TInh.”
“Cảm thấy quyển sách này rất có khả năng trở thành tác phẩm tiêu biểu của ông ấy.”
…
Độc giả của Sở Cuồng đã mở Thiên Long Bát Bộ ra đọc, điều khiến mọi người bất ngờ chính là chương mở đầu không phải là nội dung cốt truyện mà là một chương dẫn nhập
[Tựa đề Thiên Long bát bộ của tác phẩm là một cái tên có tính chất tượng trưng
Cái tên này mượn từ thuật ngữ Phật học chỉ tám loại “chúng sinh” không phải là người (phi nhân)
Thế giới nhân vật trong Thiên Long bát bộ không hề có thần tiên ma quỷ mà là con người với đủ “thất tình lục dục”.]
Rất giống với vị giáo sư kia đã đoán như vậy, có liên quan đến Phật giáo
Sau đó là những dòng giới thiệu về bối cảnh tiểu thuyết
[Xạ Điêu tam khúc có bối cảnh lịch sử giả tưởng, tức là triều Tống mà mọi người thường gọi
Nước Đại Lý cũng giống như vậy, đều là một đất nước giả tưởng
Đây là một quốc gia Phật giáo, Hoàng đế cũng tin Phật
Nam Đế trong Xạ Điêu anh hùng truyện chính là Hoàng đế của Đại Lý
Tiểu thuyết này cũng được xảy ra ở triều Tống được những chi nhân vật ở Bắc Tống, Triết Tông hỗ trợ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Là thời đại Thiệu Thánh, năm 1094 sau công nguyên.]
Tiểu thuyết có nhắc đến bát bộ chúng của Phật giáo, là thời đại giả tưởng không có thật trong lịch sử
Những người khác viết tiểu thuyết giá không, phần lớn chỉ biết đến danh hiệu
Còn vương triều giả tưởng của Sở Cuồng, luôn khiến người ta cảm thấy rất chân thực, dường như đã từng tồn tại
Chính sự chân thật này đã khiến người ta cảm thấy say mê
Đọc những dòng bổ sung bối cảnh của Sở Cuồng, khiến hứng thú của độc giả đã được khơi dậy
Độc giả lật chương 1:
…
Tiểu thuyết khoảng một triệu năm trăm nghìn chữ, không thể đọc hết trong vòng một ngày
Nhanh thì hai ngày, chậm thì ba ngày, thậm chí là lâu hơn
Thuyền đi ngàn dặm của Lỗ Dương cũng như thế, đó là một cuốn tiểu thuyết một một triệu ba trăm nghìn chữ
Nếu tính theo số trang, thì tác phẩm của hai người chênh lệch không bao nhiêu
Đợi đến buổi tối, độc giả của Lỗ Dương vô cùng hưng phấn
“Sách mới của Lỗ Dương lão sư càng xem càng cảm thấy thú vị.”
“Ta rất thích.”
“Ta đọc rất chậm, mỗi câu đều suy ngẫm thật tỉ mỉ.”
“Hôm qua cảm thấy đây sẽ là tác phẩm tiêu biểu mới nhất của Lỗ Dương lão sư
Nhưng hôm nay mới biết lời đó không sai, phong cách không hề giống trước đây, rất khó để miêu tả.”
“Quá nhiều cảm xúc đọng lại.”
“Nội dung cốt truyện hơi ngược, không khỏi khiến ta khó chịu
Nhưng sức quyến rũ của lời văn lại khiến ta không thể ngừng lại được.”
“Có thể dành cả ngày để đọc tác phẩm.”
“Đúng đó.”
“Có ai biết tình huống bên Thiên Long Bát Bộ thế nào không?”
“Không biết rõ, mặc kệ nó đi.”
“Chúng ta cứ đọc sách của chúng ta, Sở Cuồng nhất định sẽ thua.”
…
Em gái hắn đang đọc sách, Lâm Uyên ngồi cạnh đút nước cho Nam Cực
Em gái hỏi Lâm Uyên: “Sao anh không đọc sách?”
Lâm Uyên nói: “Đã đọc xong lâu rồi.”
Em gái sững sờ, tức giận hỏi: “Vậy anh cảm thấy quyển sách này thế nào?”
Quyển sách này thế nào sao
Lâm Uyên rất muốn nói đây là một bộ võ hiệp chứa đựng toàn bộ kiến thức bác đại tinh thâm của Kim dung
Trước kia Kim Dung rất thích dùng Nho học để giải thích và bình luận võ học
Từ Trần Gia Lạc, Viên Thừa Chí hay Quách Tĩnh, Trương Vô Kỵ đều có thể chủ động hoặc bị động nói ra
Kim Dung rất thích dùng những nhân vật diễn tả nhân sinh quan của mình.