Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1652: Tranh luận gay gắt




Mạng toàn cầu xuất hiện một tình huống quỷ dị như thế này:

Bên trái là các độc giả khen ngợi Thiên Long Bát Bộ kết lời, xem nó là võ hiệp số một
Bên phải chính là các độc giả tức giận mắng chửi Thiên Long Bát Bộ của Sở Cuồng, xem Sở Cuồng là ô nhục của ngành tác giả Lam Tinh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Điều kỳ lạ hơn chính là, người khen Sở Cuồng hay mắng Sở Cuồng, đều là cùng một nhóm người
Không biết còn tưởng rằng Lỗ đại sư mới là tác giả của Thiên Long Bát Bộ, Sở Cuồng đánh nhau với Lỗ đại sư, kết quả lại người ta đè ép dưới đất
Đây không phải là lần đầu tiên hiện tượng này xuất hiện, sau khi Sở Cuồng hoàn tiểu thuyết thì bộ nào cũng có màn độc đáo này
Sách thì khen hay còn mắng thì mắng tác giả
Dùng một lời độc giả Tần Châu để diễn tả thì Sở Cuồng biết gì về Thiên Long Bát Bộ chứ, hắn chỉ có nhiệm vụ viết ra câu chuyện mà thôi, không hơn không kém, tựa như chiếc bút chỉ có nhiệm vụ lưu lại cốt truyện
Dù mắng Sở Cuồng hay khen Sở Cuồng, trên phần tiểu thuyết của trang Tinh Không, Thiên Long Bát Bộ được chấm 9,3 điểm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bộ cao nhất trong Xạ Điêu tam khúc chỉ có 9,1 điểm mà thôi
Trong khi bình luận, cũng có rất nhiều người để lại đánh giá chân thật của mình

Phần bình luận của Thiên Long Bát Bộ trên trang Tinh Không:

“Mộ Dung Phục không phải là con cháu hoàng tộc lưu lạc, cả đời theo đuổi hoàng vị, còn lạnh nhạt với Vương Ngữ Yên
Đoàn dự lại là người thừa kế chính thống của hoàng vị, lại yêu mỹ nhân đến mức vứt bỏ giang sơn
Kẻ thật sự theo đuổi thì ta lại không cần, ngẫm lại nhân sinh cũng thật hoang đường.”

“Một quyển sách có bối cảnh lớn như vậy, mấy trăm nhân vật hào kiệt, Tiêu Phong vừa xuất hiện thì toàn bộ hào quang đều thuộc về hắn.”

“Có lẽ Đoàn Dự là nhân vật đa tình khiến người ta khinh bỉ nhiều nhất của lão tặc, Vương Ngữ Yên là nữ trung hào kiệt
Cuối cùng hai người lại thành đôi cũng xem như vừa xứng.”

“Lão tặc viết Đoàn Dự khiến tam quan của ta rung động.”

“Cả thiên hạ này đều là huynh muội thất lạc nhiều năm của Đoàn Dự.”

“Đoàn Dự là kẻ đa tình, Hư Trúc là tên ngốc, còn Tiêu Phong là hán tử.”

“Hai tiếng biểu ca được gọi khắp thiên hạ, ngoài ra ta rất thích Mộc Uyển Thanh, ghét Vương Ngữ yên!”

“Biệt danh của sách này chắc không phải là “Mẹ ơi, ba ruột của con đâu đấy nhỉ?”

“Bố ơi, mình đi đâu thế
Còn nữa toàn là người khác dùng cha để bẫy bọn họ, từ Đoàn Dự, Hư Trúc, Mộ Dung Phục, Tiêu Phong
Ai cũng bị lão cha hố hàng, kẻ sau bị hố ác hơn người trước.”

“Lão tặc chính là đỉnh phong của võ hiệp.”

“A Chu chính là A Chu, dù tứ hải có bao nhiêu người con gái, thì cũng chỉ có một A Chu.”



Những bình luận nổi bật trong phần đánh giá chính là:

“Đoàn Dự thích ai người đó cũng là muội muội của hắn
Nhưng mẹ hắn là Đao Bạch Phượng lại nói rằng cha đẻ của hắn là Đoàn Diên Khánh chứ không phải Đoàn Chính Thuần
Hư Trúc trải qua khó khăn trắc trở, đánh bậy đánh bạ mới giải được thế cờ “Kỳ Trân” bí ẩn
Tiêu Viễn Sơn và Mộ Dung Bác kết thù nhiều năm, liều chết phải giết được nhau
Sau khi được lão tăng Vô Danh chỉ điểm, chết đi sống lại bước vào cửa nhà Phật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cưu Ma Trí làm dữ xưng bá, chịu đủ mọi đau khổ, sau này đại ngộ, cũng ăn năn thành Phật
Đoàn Diên Khánh từ hoàng tử lại biến thành ăn mày, lúc muốn giết Đoàn Dự lại phát hiện có một đứa con trai
Đây chính là bĩ cực thái lai, khổ cực mấy cũng có ngày vui vẻ
Kiều Phong làm bang chủ Cái Bang, uy phong lẫm liệt
Sau đó hắn mang theo sự hiểu lầm, hổ thẹn với mọi người, giết nhầm A Chu
Đoàn Chính Thuần đa tình khắp nơi, không ngờ Chính phi Đao Bạch Phượng lại ghen ghét đố kỵ
Thà ngoại tình với tên ăn mày rồi sinh con cho hắn, hoá ra đứa con mình yêu thương bao năm là con của người khác
A Bích thông tuệ thật khiến người ra rung động, cùng với A Chu tinh nghịch, và sự kiện Mộ Dung công tử hoá điên đều khiến ta rơi lệ
Mộ Dung Phục xuất hiện, phong thái như chiến thần
Kết cục lại phát điên, đầu đội mũ quan giấy được trẻ nhỏ bái chào, hoàn thành giấc mộng xưng đế ban ngày
Là do vui quá hoá bi thương
Bộ tiểu thuyết này khiến người ta kinh tâm động phách, người bình thường khó mà tìm hiểu cặn kẽ được, chúng ta chỉ có thể trách tạo hóa trêu ngươi mà thôi.”



Ở một lớp đại học nào đó, giờ học của giáo sư Vương không còn một chỗ trống
Tình cảnh thú vị chính là, tài liệu trước mặt các sinh viên không phải là sách chuyên ngành, mà là Thiên Long Bát Bộ
Bọn họ đã hoàn thành bài tập của giáo sư Vương, đã đọc xong cuốn sách mới của Sở Cuồng
“Giáo sư Vương đánh giá quyển sách này thế nào ạ?” Sinh viên đưa tay hỏi vấn đề khiến mọi người quan tâm nhất
Giáo sư Vương khẽ mỉm cười, quay đầu viết lên bảng đen mười chữ: “Ai cũng mắc oan khiên, có tình đều nghiệt chướng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.