Sáng hôm sau, phòng tổ chức triển lãm mỹ thuật Trung Châu
Giám đốc bảo tàng Tổ Phong đứng trước cửa phòng triển lãm, thỉnh thoảng đưa mắt nhìn đồng hồ trên điện thoại di động, trên nét mặt không chỉ có sự kích động và thấp thỏm
Đương nhiên ông ấy phải kích động rồi, sắp tới sẽ có một trăm tác phẩm tranh được vận chuyển đến phòng triển lãm của ông
Tất cả đều do ông phụ trách tiến hành sắp xếp triển lãm
Thực ra một trăm bức tranh là rất ít, nhất là đối với mội viện bảo tàng nghệ thuật như Trung Châu
Vấn đề ở đây chính là tác giả của trăm bức hoạ kia chính là Ảnh Tử
Phần lớn các hoạ sĩ đương thời Lam Tinh muốn tổ chức triển lãm, Tổ Phong sẽ không nể mặt đích thân đi đón
Chứ đừng nói là đứng đời trong gió lạnh trước cửa đã hơn nửa tiếng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ gửi thư ký đến tiếp chuyện đã là vinh dự lớn nhất rồi
Đây chính là sự kiêu ngạo của người phụ trách phòng triển lãm đỉnh cấp
Nhưng Ảnh Tử thì không giống như vậy, trong giới hội hoạ đương thời chỉ có mỗi tranh của Ảnh Tử là xứng đáng để Tổ Phong chờ đợi
Tổ Phong từng nhờ vả một số người bạn đại gia của mình, để bước vào được khách sạn Ngư vương triều, chính mắt tận hưởng năm bức tranh hệ liệt Hoạ Hồn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hệ liệt Hoạ Hồn
Đó là những tác phẩm khiến Tổ Phong chấn động tận tâm can dạo gần đây
Đến tận bây giờ Tổ Phong vẫn còn nhớ rất rõ tâm trạng của mình ngày hôm đó
Hệt như bản thân là một hạt bụi nhỏ, không xứng đáng được chiêm ngưỡng tuyệt tác thần kỳ này
Nếu như ông có thể sở hữu năm bức… À không, chỉ cần nắm trong tay một bức là tốt rồi
Dù ông ấy có dùng những bức tranh quý giá cả đời sưu tập ra để trao đổi cũng không thành vấn đề
Đáng tiếc dù Tổ Phong có dùng hết mọi mối quan hệ của mình, thì vẫn chẳng thể chạm tay vào bức tranh quý quá đó
Hệ liệt Hoạ Hồn của Ảnh Tử chính là thứ mà các đại gia top đầu Lam Tinh đều phải tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán còn chưa có được
Tranh của Ảnh Tử là truyền thuyết trong giới thượng lưu
Trong lúc trò chuyện đàm đạo, bọn họ sẽ vô tình hoặc cố ý nhắc đến hệ liệt Hoạ Hồn với Ảnh Tử với sự khao khát mà ái mộ hăng say
Những người này còn không phải là người bình thường
Trong số bọn họ có một số nhân vật nắm quyền sinh sát tại các đại châu, khiến ai nhắc đến tên cũng phải run sợ
Khi Tổ Phong biết được Ảnh Tử muốn tổ chức triển lãm tranh ở viện bảo tàng nghệ thuật Trung Châu
Ông ấy đã hạnh phúc đến mức suýt ngất, điên cuồng gật đầu đồng ý
Hôm nay, Ảnh Tử đã cho người vận chuyển một trăm bức tranh đến triển lãm cảu ông ấy
Tổ Phong là người say mê hệ liệt Hoạ Hồn, làm sao có thể an ổn ngồi trong phòng làm việc được cơ chứ
Chỉ không rõ trong trăm bức tranh kia, có bức nào là hệ liệt Họa Hồn hay không
Đây cũng chính là vấn đề Tổ Phong quan tâm nhất
Có hệ liệt Họa hồn, hay không có hệ liệt Hoạ Hồn là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau
Giang hồ đồn đãi rằng, Ảnh Tử sẽ không dễ dàng vẽ được thêm bức tranh nào thuộc hệ liệt Hoạ Hồn nữa
Tổ Phong cũng đồng tình với quan điểm này, nhưng ông ấy lại cảm thấy trong buổi triển lãm tranh đầu tiên của bản thân, Ảnh Tử nhất định sẽ dùng đến hệ liệt Hoạ Hồn
Nếu không sẽ khiến người ta tiếc nuối, gây ảnh hưởng xấu đến cục diện sau cùng
Nghĩ đến đây, trong lòng Tổ Phong bùng cháy lên ngọn lửa nhiệt huyết, cả cơ thể khẽ run lên
…
Phía sau lưng giám đốc bảo tàng Tổ Phong là các trưởng bộ phận ở viện bảo tàng
Bọn họ đều cảm thấy bực, dù là triển lãm của Ảnh Tử cũng phải đúng giờ giấc một chút
Khiến một nhóm người đợi mình, không phải Ảnh Tử đã quá kiêu ngạo rồi sao
Chỉ vì Ảnh Tử mà giám đốc bảo tàng còn phải tự mình ra đón, lúc trước hoạ sĩ đỉnh cấp Lam Tinh nằm trong top 12 đưa tranh tới để tổ chức triển lãm
Giám đốc chỉ phái thư ký thân cận ra đón tiếp mà thôi
Xếp hạng của Ảnh Tử còn không cao bằng vị kia nữa, thế mà giám đốc phải hứng gió lạnh chờ đợi đến mức toàn thân run rẩy
Giám đốc đứng nơi đầu gió, bọn họ không dám đứng bên trong hưởng ấm áp một mình
Cùng lúc này, phía trước truyền tới tiếng xe, Tổ Phong ngẩng đầu lên, các nhân viên sau lưng cũng đang nhìn chằm chằm vào hai chiếc xe đang chậm chạp đi tới
Xe dừng trước cửa, từ chiếc xe đầu tiên có mấy người bước xuống, tài xế chính là Tôn Diệu Hoả
Hắn nhanh chóng xuống xe, mỉm cười với Tổ Phong: “Khiến giám đốc bảo tàng đợi lâu, bây giờ chúng tôi đưa tranh vào được chưa?”
Nhân viên đứng gần cửa nhất lập tức nhận ra Tôn Diệu Hoả, suýt chút nữa là bật thốt thành tiếng, tranh của Ảnh Tử được Tôn Diệu Hoả mang tới sao
Còn bắt người ta làm tài xế nữa
Người ta chính là đại minh tinh Ngư vương triều đó
Là ca vương lừng lẫy trong giới âm nhạc Lam Tinh
Chẳng lẽ vì quan hệ giữa Ảnh Tử và Tiện Ngư sao, thế nên mới được Tôn Diệu Hoả đích thân làm tài xế lái xe đến đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Chuyển tranh!”
Tổ Phong không để bọn họ chần chừ lâu, vội lên tiếng.