Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1674: Bức thứ tám Hoạ Hồn




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Các nhân viên vội tiến về phía chiếc xe, chuẩn bị chuyển tranh xuống
Tôn Diệu Hoả vội vàng ngăn cản, khoác tay nói: “Người của tôi phụ trách chuyển tranh là được, tranh đều được đặt trong thùng cả, làm phiền mọi người dẫn đường.”

Dù gì cũng không phải người quen, Tôn Diệu Hoả sợ bọn họ có tâm tư khác, đây đều là tâm huyết của đàn em… À là “người bạn” của đàn em
Tổ Phong lập tức gật đầu, thái độ vô cùng nhượng bộ: “Không sao cả.”

Người khác chỉ biết Tôn Diệu Hoả là ca vương Ngư vương triều, là đại minh tinh của giới âm nhạc Lam Tinh
Nhưng Tổ Phong lại biết Tôn Diệu Hoả không đơn giản như vậy, vì hắn quen rất nhiều đại gia hàng đầu
Thông qua những mối quan hệ của mình, Tổ Phong biết Tôn Diệu Hoả cũng là đại gia thuộc top đầu, hơn nữa còn dựa vào Tiện Ngư để tiếp xúc với Ảnh Tử
Nếu không như vậy Tôn Diệu Hảo đâu được cái vinh dự chuyển tranh của Ảnh Tử đến đây


Tôn Diệu Hoả giám sát quá trình di dời tranh, một thùng, hai thùng, ba thùng
Ước chừng có khoảng một trăm bức tranh, được chia thành rất nhiều thùng
Nhưng tranh quá mỏng manh, phải tốn nhiều công sức, cẩn thận tỉ mỉ
Thế là Tôn Diệu Hoả đứng bên cạnh liên tục nhắc nhở: “Nhẹ tay, nhẹ tay!”

“Chậm một chút.”

“Cẩn thận bậc thang.”

“Nâng cao lên chút nào.”

“Phía trước đừng vội, đi chậm tôi.”

“Những bức tranh này cực kỳ quý giá.”

“Đừng để rơi nhé.”

Nhân viên viện bảo tàng toàn cạn lời, rất nhiều hoạ sĩ hàng đầu đưa tác phẩm đến viện bảo tàng nhưng chưa từng thấy ai cẩn thận như Tôn Diệu Hoả cả
Cần phải làm đến mức đó sao
Điều khiến các nhân viên không lường trước đó chính là giám đốc bảo tàng Tổ Phong lại ủng hộ: “Cẩn thận một chút.”

Giám đốc bảo tàng, cũng đồng tình với Tôn Diệu Hoả
Ảnh Tử chỉ là một hoạ sĩ manga, tác phẩm của hắn quý giá như vậy ư
Chỉ có thể nói rằng tranh truyền thống của Ảnh Tử không được nhiều người biết đến
Cứ như vậy, hết thùng này đến thùng khác được đưa vào
Tổ Phong tiến tới bên cạnh Tôn Diệu Hoả, cẩn thận dò hỏi: “Trong số những bức tranh đó, có hệ liệt Hoạ Hồn không?”

Tôn Diệu Hoả lắc đầu khiến Tổ Phong không khỏi thất vọng, nhưng hắn không để ý đến ông ta, quay đầu vào trong xe tự mình cầm ra một thùng
Động tác nhẹ nhàng lại hết sức cẩn thận, tựa như bên trong có cất giấu bảo vật liên thành vậy
Tổ Phong sững sốt: “Đây là…”

Tôn Diệu Hoả biết rõ đối phương muốn hỏi gì: “Đúng thế.”

Tổ Phong giật mình, nháy máy lùi lại, căng thẳng vươn tay ra
Nghiêm túc tự như đang ôm lấy đứa con mới sinh của mình vậy: “Ngươi cẩn thận một chút đi, đừng vội vàng, hai chúng ta cùng mang vào…”

Các nhân viên ở phía sau trừng to mắt nhìn, bọn họ làm việc với Tổ Phong nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy giám đốc bảo tàng tự mình giúp người ta chuyển tranh
Tại sao chứ
Chẳng lẽ giám đốc fan manga của Ảnh Tử
Tuổi tác của giám đốc bảo tàng không còn trẻ nữa, hay là bề ngoài già cỗi nhưng bên trong lại là tâm hồn trẻ con
Sau nửa tiếng, Tôn Diệu Hoả rời đi, bên trong phòng triển lãm Trung Châu
Lúc này Tổ Phong đang đứng trước cái thùng vừa cùng Tôn Diệu Hảo cẩn thận từng chút một bê vào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông đưa mắt nhìn sang những cái thùng bên cạnh, hạ lệnh: “Mở thùng.”

Dù tác phẩm hệ liệt Hoạ Hồn đang ở cạnh ông nhưng chín mươi chín bức tranh còn lại cũng rất đáng giá
Bọn chúng đều là tác phẩm của Ảnh Tử, tuy thứ hạng của Ảnh Tử trong bảng xếp hạng Lam Tinh không cao lắm
Nhưng trong mắt Tổ Phong và vô số đại gia, cái thứ hạng đó chẳng có ý nghĩa gì cả
Các nhân viên của ông nhanh chóng làm việc, trong lòng bọn họ đều cảm thấy tức giận
Ảnh Tử là một hoạ sĩ truyện tranh dựa vào manga để nổi tiếng
Rốt cuộc lấy tư cách gì để tổ chức triển lãm cá nhân tại nơi hoành tráng nhất Trung Châu chứ
Những chiếc thùng được mở ra, bọn họ lấy ra vài bức tranh
Sau khi bỏ đi những miếng bao lót, các bức tranh đó cũng hoàn toàn hiện rõ trước mặt bọn họ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù thùng còn chưa được khui hết, ánh mắt của đám nhân viên đều đông cứng lại, tựa như vừa bị người ta hoá đá


Bọn họ đều là những người làm việc trong giới mỹ thuật lâu năm
Hun đúc được ánh mắt thưởng thức cùng với gu thẩm mỹ không tệ
chưa từng thầy tuyệt tác cũng phải thấy danh tác, kiến thức mỹ thuật và nghệ thuật của bọn họ rất sâu rộng
Dù vậy khi nhìn thấy những tác phẩm tuyệt đẹp của Ảnh Tử, mỗi bức tranh đều phải gọi là cấp bậc đại sư khiến bọn họ choáng váng
“Ta ngất đây.”

“Điều này là bất thường.”

“Đều là tranh của Ảnh Tử sao?”

“Hắn không phải là hoạ sĩ manga à?”

“Thực ra nếu ai chú ý đến Ảnh Tử, đều sẽ biết hắn có vẽ cả tranh truyền thống
Nhưng các người lại chẳng để tâm nhiều, thế nên mới ngạc nhiên
Tuy đây là lần đầu tiên ta tận mắt nhìn thấy tranh truyền thống của hắn, cũng không ngờ rằng lại đẹp đến cỡ này
Tranh truyền thống hoàn toàn khác với manga.”

“Ảnh tử xếp hạng mười tám sao
Thấp quá đi, không xứng với năng lực của hắn.”

“Ta đã hiểu lý do Tôn Diệu Hoả phải cẩn thận từng li từng tí rồi
Ngay cả giám đốc bảo tàng cũng phải tự mình ra đón, chỉ sợ buổi triển lãm cá nhân này sẽ khiến toàn giới hội hoạ Lam Tinh khiếp sợ.”

Bọn họ cảm thấy hô hấp dồn dập, vẻ mặt khó tin
Chất lượng của những bức tranh này đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức về Ảnh Tử trong lòng bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.