Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1676: Trước thềm triển lãm




Triệu Châu, hai người cao tuổi đang thưởng thức trà
Một người đột nhiên nói: “Tôi dự định đến Trung Châu xem tranh, anh Lý có muốn đi với tôi không?”

Ông lão họ Lý sửng sốt: “Cậu tính đến Trung Châu làm gì?”

Ông cụ Quyền đáp: “Anh còn nhớ tôi từng nhắc đến hệ liệt Hoạ Hồn của Ảnh Tử không
Anh Lý vẫn không chịu tin rằng trên đời này thật sự có tác phẩm thần kỳ như thế, vừa khéo Ảnh Tử sắp tổ chức triển lãm tranh tại Trung Châu
Có lẽ sẽ xuất hiện một bức tranh thuộc hệ liệt Hoạ Hồn
Đến lúc đó anh sẽ biết là tôi không nói xạo.”

Ông cụ Lý ngẩn người, năm ngoái người bạn thân của ông kích động tuyên bố, ông ấy đã nhìn thấy bức tranh truyền thống đạt đến cấp bậc thần tích, tên là hệ liệt Hoạ Hồn của tác giả Ảnh Tử
Ông cụ Lý không tin, nếu Ảnh Tử có kỹ thuật hội hoạ cấp bậc thầy như thế, tại sao không sớm nổi danh
Bây giờ Trung Châu lại có một bức Hoạ Hồn, điều này không khỏi khiến ông cụ Lý nảy sinh hứng thú
Ông đáp: “Được.”

Ông cụ Quyền thấy bạn mình đồng ý, nở một nụ cười hài lòng: “Xếp hạng của tôi với anh nằm trong top 10 Lam Tinh, nhưng tôi tin chắc sau buổi triển lãm tranh này Ảnh Tử sẽ sớm gặp chúng ta trong top 10 thôi.”

“Mấy người khác có hứng thú không?”

“Tất nhiên là có, thứ họ theo đuổi cũng là sự hoàn mỹ trong truyền thuyết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dĩ nhiên là rất thưởng thức hệ liệt Hoạ Hồn của Ảnh Tử, còn từng thức trắng đêm tranh luận với tôi
Chỉ do anh không quan tâm đến chuyện bên ngoài nên không biết, ngay cả lời tôi nói cũng chẳng tin.”

Trong thiên hạ không có bức tường nào kín gió
Hệ liệt Hoạ Hồn không chỉ có sức ảnh hưởng phi phàm trong giới đại gia top đầu của Lam Tinh
Trong giới hội họa truyền thống Lam Tinh có một số đại sư top đầu, đã thông qua tin tức giới thượng lưu mà tiếp xúc với những bức hoạ đó, nhất là những vị xếp trong top mười
Khi Hoạ Hồn lần nữa xuất thế, bọn họ mới là những người mong đợi nhất


Giới thượng lưu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu hỏi rằng ai là người luôn chú ý đến động tĩnh của Ảnh Tử thì chính là tầng lớp tinh hoa này
“Ảnh Tử tổ chức triển lãm tranh truyền thống hả?”

“Ngày 20 tháng 12 sao?”

“Huỷ bỏ toàn bộ lịch trình ngày hôm đó cho ta, ta phải bay đến Trung Châu xem triển lãm.”

“Liên lạc giám đốc bảo tàng mỹ thuật Trung Châu cho ta, ta muốn đích thân nói chuyện với hắn.”

“Nhận được tin rồi à?”

“Ảnh Tử lão sư đã đăng tin công khai rồi, còn nói rằng sẽ trưng bày tác phẩm mà hắn hài lòng nhất, ám chỉ còn chưa đủ rõ ràng sao?”

“Cần gì phải phiền phức như thế?”

“Ta đã liên hệ với Tổ Phong rồi, đúng là có một tác phẩm hệ liệt Hoạ Hồn.”

“Quả nhiên.”

“Có thể khiến Ảnh Tử hài lòng, chỉ có thể là một trong bảy bức Hoạ Hồn.”

“Bảy bức hệ liệt Hoạ Hồn thì có đến năm bức trong cách khách sạn của Ngư vương triều do Tôn Diệu Hoả quản lý
Một bức nữa trong tay chủ tịch Lý Tụng Hoa công ty giải trí Tinh Mang, một bức còn lại thì đang được Phương Mặc Khản, tỷ phú số một Tần Châu.”

“Tên Phương Mặc Khản này thật biết cách tranh thủ.”

“Ban đầu, hắn phải mất cả 3 tỷ 2 để tài trợ cho xuân vãn Tần Châu thì mới có được bức Hoạ Hồn thứ bảy
Ai ngờ xuân vãn Tần Châu thành công rực rỡ, áp đảo cả Trung Châu, khiến hắn càng được lời
Hai năm nay sự nghiệp tăng tiến không ít, mới đó đã trở thành tỷ phú sổ một Tần Châu rồi
Ta nghĩ rằng bức tranh kia đã mang đến tiền tài phú quý cho hắn, lúc trước có người bạn muốn bỏ một khoảng tiền lớn ra mua lại, còn bị hắn thẳng thừng từ chối.”

“Bức ở Trung Châu chắc là bức thứ tám.”

“Bây giờ ta muốn biết bức tranh kia có bán không?”

“Có bán hay không thì trước hết phải đến Trung Châu cái đã.”

“Không cần ngươi nói, sợ rằng cả giới thượng lưu khắp Lam Tinh đều sẽ đến
Bọn họ sớm đã điên đảo thần hồn vì hệ liệt Hoạ Hồn rồi, chỉ còn chờ cơ hội xem mà thôi
Đến ngày hôm đó, khung cảnh chắc sẽ rất náo nhiệt.”


Lúc này trởi đã tối, trong viện bảo tàng mỹ thuật Trung Châu có một căn phòng luôn khị khoá trái cửa
Hai trưởng bộ phận đứng trước cửa trố mắt nhìn nhau: “Giám đốc ở trong đó bao lâu rồi?”

“Từ sáng đến giờ đó, lúc trưa có ra ngoài ăn cơm, cũng không cho ai vào văn phòng.”

“Tình huống gì thế này?”

“Có ai biết giám đốc làm gì ở trong không?”

“Hỏi xem thử đi.”

“Vậy ngươi cẩn thận chút, đừng có làm ổng tức giận sẽ bị mắng đấy.”

Một người đến gõ cửa phòng, bên trong truyền ra tiếng Tổ Phong: “Ai đó?”

“Lão Chu ạ.”

“Có chuyện gì?”

“Đã tới giờ tan ca rồi ạ.”

Cửa bật mở, Tổ Phong ngăn cản tầm mắt của hai người: “Hôm nay ta tăng ca.”

Hai trưởng bộ phận cười khổ: “Hôm nay cũng chẳng còn việc gì cả.”

Tổ Phong không nhịn được khoát tay: “Hình như các ngươi làm việc không nhiệt tình nhỉ
Nhưng ta lại không giống vậy, hôm nay nhất định phải thức trắng đêm làm thêm giờ.”

Tuy đã nhìn “Non sông nghìn dặm" cả ngày, cả đôi mắt cũng bắt đầu ê ẩm
Nhưng vẫn không biết tại sao, Tổ Phòng lại thấy mình ngắm chưa đủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hệ liệt Hoạ Hồn có ở khách sạn Ngư vương triều
Giá một đêm là hết năm trăm ngàn
Bây giờ Tổ Phong không tốn một đồng nào, đã có thể ngắm hệ liệt Hoạ Hồn
Đúng là khiến người ta tê tái cả người, chỉ có kẻ ngốc mới tan ca về nhà
Ông ta yêu công việc của mình, công việc khiến ông ta vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.