Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1681: Không phụ lòng




Tại những khu vực khác nhau đều vang lên tiếng trầm trồ thưởng thức
Mọi người đều chìm đắm trong bầu không khí hưởng thụ nghệ thuật
Thân là những khán giả yêu thích tranh, khi đặt mình vào buổi triển lãm này toàn bộ linh hồn đều bay lên cõi bồng lai
Đây chính là hiệu ứng xuất phát từ kỹ năng đại sư cộng với trình độ hội hoạ đỉnh cao
Ảnh Tử đã bị hiệp hội nghệ thuật đánh quá thấp, cả thế giới đều đã đánh giá thấp hắn
“Ta hiểu rồi.”

“Hiểu cái gì?”

“Hiểu vì sao top 10 danh hoạ lại đến đây để cổ vũ hắn, vì Ảnh Tử chính là danh hoạ thuộc trình độ đại sư.”

“Cấp đại sư?”

“Ngươi là fan manga của Ảnh Tử phải không
Chắc chưa nghe về giới hội hoạ rồi, trong top 10 chỉ có bốn người đứng đầu được công nhận là cấp đại sư thôi
Nhưng chúng ta lại không ngờ rằng, Ảnh Tử chính là vị danh hoạ thứ năm đạt được trình độ cấp đại sư như vậy.”

“Không quan trọng, Ảnh Tử càn quét ghê thật
Vị đại sư thứ năm của Lam Tinh đã ra đời, nhất định xếp hạng cuối năm của Ảnh Tử sẽ vào top 5, thậm chí là top 3 cũng không quá đâu.”

“Nói khoác hả ba?”

“Không lố đâu, ngươi thật sự không có kiến thức gì cả.”

“Chúng ta vẫn luôn kêu hắn là Ảnh Thần mà.”

“Ha ha, Ảnh Tử vốn đã là thần nhưng không phải là thần manga mà là thần hội hoạ.”



Các danh hoạ top 10 không hề bị bầu không khí xung quanh ảnh hưởng mà tập trung tinh thần nhìn những tác phẩm trước mặt
“Xuất sắc!”

“Bức hoạ này lột tả hết cảnh đẹp núi non nhưng không nặng nề, ta không bằng hắn.”

“Tất nhiên ngươi không bằng hắn.”

“Đây là trình độ đại sư, dù là chúng ta chỉ có vài người như lão Lý mới có thể vẽ ra được.”

“Đúng là tác phẩm của thần.”

“Trời đất bố cục rất tuyệt, chặt chẽ lại cẩn thận
Thơ mộng, dịu dàng, tuyệt đẹp, xứng với danh xưng Thần.”

“Anh Lý thấy thế nào?”

“Vẽ rất tuyệt, trình độ không thua chúng ta, chuyến này đi không hề uổng phí nhưng vẫn chưa thần kỳ đến mức mọi người ca tụng đâu.” Ông cụ Lý mỉm cười
Bọn họ trợn tròn mắt, ông Lý đang nghi ngờ ánh mắt đánh giá của bọn họ sao
Nhưng đã qua một lúc lâu, mọi người đi hết phòng tranh những hai lần vẫn chưa thấy Hoạ Hồn của Ảnh Tử đâu, chẳng lẽ lần này không dùng đến ư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]


Các đại gia đều tụ tập một chỗ, vừa ngắm vừa khen liên tục
“Xuất sắc, quá xuất sắc.”

"Ta vốn đến vì bộ sưu tập Họa Hồn, không ngờ rằng những bức tranh này chưa đạt tới cấp bậc Họa Hồn, cũng có hồn đến thế
Nếu không mua được tác phẩm Hoạ Hồn, thì có thể mua chúng về nhà xem như an ủi.”

"Đúng thế
"Ta nhìn thấy sự nam tính toát ra từ bức tranh
Vẻ đẹp mạnh mẽ không sao che giấu được, hắn rất giỏi trong việc tạo ra hình ảnh bầu trời và không khí.”

"Ta xem không hiểu
“Tuy ta không hiểu thứ này, càng không biết trình độ đại sư là gì
Nhưng phải thừa nhận rằng những bức tranh này quá tráng lệ, chẳng qua không bằng sự chờ mong của ta với Hoạ Hồn.”

“Bộ sưu tập Hoạ Hồn không xuất hiện sao?”

Những đại gia này đều đang mong đợi bộ sưu tập Hoạ Hồn, đó cũng là tác phẩm mà rất nhiều người cùng trông ngóng ở đây
Tuy bọn họ không hiểu được hết sự thâm sâu của nghệ thuật nhưng với thân phận và địa vị của họ đều muốn cất giữ trong nhà những bảo vật quý giá này
Các danh hoạ lẫn các tỷ phú đều đang quan tâm đến bộ sưu tập Hoạ Hồn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
.....
Chính giữa phòng triển lãm, Lâm Uyên đã nhìn thấy hết phản ứng của mọi người
Những tiếng thán phục và khen ngợi liên tục truyền đến bên tai
Sau nửa tiếng, Tổ Phong cười nói: “Xin hỏi Tiện Ngư lão sư có muốn lấy hệ liệt Hoạ Hồn ra không ạ?”

Lâm Uyên gật đầu, cũng đã đến lúc để nó xuất hiện rồi
Nếu để mọi người thấy hệ liệt Hoạ Hồn trước, sợ rằng chín mươi chín bức tranh kia sẽ trở nên tầm thường
Thế nên mới sắp xếp để phòng triển lãm tạm thời cất đi, sau khi mọi người đã xem đủ cũng là lúc hắn nên mang báu vật ra
“Các vị!” Tổ Phong nôn nóng lên tiếng, ông ta cầm micro
Giọng nói của Tổ Phong thu hút ánh mắt của mọi người: “Hôm nay có tổng cộng một trăm bức, nhưng hiện tại chỉ mới có chín mươi chín bức.”

Mọi người đều lên tinh thần, háo hức chờ mong
Có người không nhịn được hỏi: “Thế bức một trăm đâu rồi.”

Tổ Phong không nói gì, chỉ khẽ gật đầu với nhân viên bên cạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó mọi người nghe thấy tiếng ròng rọc chuyển động
Chính giữa phòng triển lãm, có một khung thuỷ tinh được hạ xuống từ trên trần
Người tinh mắt lập tức nhận ra trong khung thuỷ tinh có một bức hoạ
Nhưng vì khoảng cách quá xa, nên không nhìn rõ lắm
Chẳng qua cảm thấy kích thước của nó còn lớn hơn rất nhiều so với những bức tranh có mặt ở đây
Chín mươi chín bức tranh kia đã khiến họ rung động mãnh liệt đến vậy, bức tranh thứ một trăm này bị phòng triển lãm dùng cơ quan bí mật giấu đi không biết sẽ khiến bọn họ chấn động tới đau nữa
Trong lòng ai cũng chờ mong, muốn được nhìn tận mắt tác phẩm bí ẩn kia
Mục đích của rất nhiều người khi đến đây, cũng chỉ vì một bức tranh này
Như Ảnh Tử đã tuyên bố, bức Hoạ Hồn rất có thể sẽ xuất hiện, vì chỉ có nó mới khiến hắn cảm thấy đắc ý nhất mà thôi
Đám đông bao vây bức hoạ vừa hạ xuống đất được vài giây
Nó dài khoảng năm thước, có thể nói là tác phẩm lớn nhất tại đây
Khi nhìn ở cự ly gần, bọn họ đã trông thấy bốn chữ được đề tự rất to và phóng khoáng: “Non sông ngàn dặm”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.