Sở hữu đủ mọi phong tình vạn trạng, làm người xem phải choáng ngợp khó thở
Đây chính là tác phẩm đắc ý nhất của Ảnh Tử, được gọi là một trong những hệ liệt Hoạ Hồn
Nếu phải chọn ra một bức trong số hệ liệt Hoạ Hồn, thì bức nào cũng có thể biểu tượng cho đỉnh cao tranh truyền thống Lam Tinh đương thời.”
Cơ quan chính phủ đăng tin, năm mới còn chưa qua, bảng xếp hạng còn chưa cập nhập
Nhưng tất cả mọi người đều biết một sự thật chính là Ảnh Tử đã Phong Thần
Là cơ quan tối cao kiểm soát giới giải trí của Lam Tinh, hiệp hội nghệ thuật đã đăng bài trích dẫn đánh giá của Lý Ngôn Phong với Ảnh Tử, vậy thì bất kỳ ai cũng không thể nghi ngờ
Bảng xếp hạng chưa cập nhập nhưng người quản lý của bảng xếp hạng chính là hiệp hội nghệ thuật
Thông báo kia chẳng khác nào công khai cho giới hội hoạ Lam Tinh biết rằng xếp hạng của Ảnh Tử trong tương lai không hề tầm thường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này có vô số hoạ sĩ hoặc người hoạt động trong giới hội hoạ đến Trung Châu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ khác ở chỗ, sự hoài nghi ban đầu đều đã biến mất, bọn họ chỉ mong được tận mắt trông thấy những tác phẩm của tân vương
…
Mẹ hắn vừa xem blog vừa thở dài nói: “Ảnh Tử đã phong thần rồi, con mẹ cùng nổi danh với Ảnh Tử, chắc phải leo lên top đầu.”
Chị gái cười khổ: “Mẹ này, nói như mẹ vậy Sở Cuồng từ vị trí thứ mười phải leo lên vị trí thứ nhất sao?”
“Ừ, thì cùng là số một chứ sao nữa.” Mẹ hắn cảm thấy rất đúng, gật đầu khẳng định
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Em gái rất vui vẻ: “Sau này sẽ không ai dám bảo Ảnh Tử là người vô hình không xứng nổi tiếng cùng anh ba rồi.”
“Đâu chỉ có thế.” Chị gái xúc động nói: “Xưa nay hội hoạ là một trong những ngành nghề nghệ thuật có sức ảnh hưởng sâu rộng nhất
Ảnh Tử đã bước lên đỉnh cao rồi, sợ rằng sau này Tiểu Uyên và Sở Cuồng sẽ kém hắn ta đôi chút.”
“Không thể.” Mẹ nghe xong thì sốt ruột: “Mẹ và các chị em đều thích nghe nhạc nhất, trong đó vài người cũng thích đọc tiểu thuyết
Duy chỉ có hội hoạ là không có mấy ai hứng thú, vẫn là âm nhạc chiếm phần hơn.”
“Vâng vâng, nghề nghiệp của con trai mẹ là cao quý nhất.” Chị gái dở khóc dở cười
Lâm Uyên đang cho Nam Cực ăn pate chó, thuận miệng nói: “Đều là người một nhà, cần gì phải tính toán rạch ròi như vậy?”
“Người một nhà?” Cả nhà đồng thanh nói, bốn đôi mắt đều đang nhìn chằm chằm Lâm Uyên
Mẹ hắn: “Sở Cuồng là nam hả?”
Chị gái: “Ảnh Tử cũng là nam.”
Em gái: “Anh ba!”
Ngay cả Nam Cực cũng nóng nảy sủa: “Gâu gâu gâu.”
Hắn nói như thế hình như đã gây ra một sự hiểu lầm không đáng có
Lâm Uyên trấn định lại: “Ngư vương triều không phải là người một nhà sao?”
Mẹ hắn sửng sốt một chút: “Hình như là vậy, bọn nhỏ rất đáng yêu thường xuyên lui tới thăm mẹ, đúng là người một nhà.”
Mẹ hắn đầu hàng nhanh nhất
Chị gái lại thông minh hơn, nhìn chằm chằm Lâm Uyên nói: “Nhắc tới lại thấy bực, tại sao triển lãm tranh cá nhân của Ảnh Tử mà lại để cho em đi làm đại diện
Quan hệ giữa em và hai người họ rất tốt mà, vì sao lại không mời họ đến nhà chúng ta chơi?”
“Đúng vậy, mau khai ra.” Em gái cao giọng, hung hăng ủng hộ chị gái
Mọi người đều đang nhìn chằm chằm Lâm Uyên, trong lúc này hắn khó lòng nghĩ ra cách chỉ đành nhìn Nam Cực với ý cầu xin
Nam Cực hiểu ý, chạy đến cạnh ghế sofa, nhấc chân sau lên
“Nam Cực!” Mặt em gái tái mét, đây rõ ràng là tư thế muốn tiểu
“Gâu gâu.” Nam Cực tủi thân, buông chân xuống, sau đó lắc lắc lỗ tai, dáng vẻ bảo muốn giúp nhưng không giúp được
“Haizz.” Em gái hắn thở dài như bà cụ non: “Ngửa bài đi, anh đã bại lộ rồi, còn muốn nhờ Nam Cực giúp anh chuyển mục tiêu, lại không ngờ Nam Cực đã sớm nói cho em biết hết rồi.”
“Nam Cực!” Lâm Uyên liếc mắt nhìn chằm chằm con chó
Nam Cực lắc đầu: “Gâu (ta) gâu (không) gâu (có).”
Không có sao
Chẳng lẽ em gái đang lừa hắn à
Lâm Uyên tin rằng Nam Cực không lừa hắn, nhưng trông dáng vẻ người nhà chắc đã nghi ngờ từ lâu rồi
Cuối cùng vẫn bị bắt tại trận
Có lửa mới có khói, Lâm Uyên cảm thấy hình như mình đã bỏ qua chuyện gì đó
“Tiểu Uyên.” Mẹ hắn căng thẳng nhìn hắn
Giọng điệu của mẹ run rẩy: “Tiểu Uyên, con đừng làm mẹ sợ
Đúng là cả nhà rất tò mò về mối quan hệ giữa các con.”
Chị gái nghiêm túc: “Chị hiểu em, nhưng không ủng hộ.”
Em gái từng bước ép sát: “Anh lừa mẹ và chị gái đã đành, tại sao còn muốn lừa em gái dễ thương đơn thuần của anh chứ?”
Lâm Uyên: “...”
Chuyện đã đến nước này thì hắn đành phải thú nhận, dù biết rõ chưa chắc người nhà đã có bằng chứng gì xác đáng nhưng hắn không muốn vì thế mà nảy sinh mâu thuẫn
Nghĩ như vậy, Lâm Uyên mới lên tiếng: “Thực ra nói với mọi người cũng không sao.”
Sau đó hắn cười nói: “Sở Cuồng cũng được, Ảnh Tử cũng được, thực ra đều là con cả.”
Mẹ: “À!”
Chị gái: “Haizz…”
Em gái: “Gì chứ?”