Lý Tụng Hoạ bật cười: “Ta muốn nói rằng Tinh Mang lớn mạnh như vậy khiến người ta không vui
Rất có thể sẽ nhắm vào chúng ta, là ta làm liên luỵ cậu, cậu có thể mang theo cổ phần rời khỏi Tinh Mang, tuy rằng đây sẽ là cục diện ta sợ nhìn thấy nhất.”
“Rời đi sẽ tốt hơn sao?”
“Ở lại còn tốt hơn rời đi, dù cậu có rời khỏi Tinh Mang thì vẫn có người muốn áp chế danh tiếng của cậu
Không cần biết cậu có ân oán với người ta hay không, là do cậu quá nỏi bật khiến bọn họ cảm thấy hào quang của mình bị cậu che lấp… Trừ khi…”
“Trừ khi cái gì?” Lâm Uyên lập tức hiểu ra: “Đáng không lại thì gia nhập sao?”
Lý Tụng Hoa cười: “Đúng vậy, cậu gia nhập với bọn họ, cùng nhau tung cánh mà bay
Nghe nói có không ít người coi trọng cậu, coi trọng đến mức muốn gả con gái cho cậu
Đó đều là những tỷ phú top đầu thế giới, gien rất tốt, cơ bản đều là người đẹp
Tất nhiên rồi, nếu có ngày đó, cậu có thể hạ thủ lưu tình với ta thì tốt
Nhưng ta biết việc ấy chẳng thể kéo dài mãi mãi, lần này xong sẽ còn có lần sau
Rào cản văn hoá đã bị phá vỡ, chẳng còn ai giúp ta ngăn cản thiên binh vạn mã nữa.”
“Ồ.” Lâm Uyên nghe xong liền hiểu, hôm nay Lý Tụng Hoa đến tìm hắn là cho hắn hai sự lựa chọn
Một là kề vai sát cánh chiến đấu cùng với Lý Tụng Hoa, hai là gia nhập tập đoàn liên hợp Trung Châu
"Trà không tệ
Lâm Uyên đột nhiên đứng dậy
Lý Tụng Hoa rất có phong độ mỉm cười: "Ta tiễn cậu
Lâm Uyên nghi hoặc nói: "Là tiễn ta đi, hay là tặng trà cho ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"
Nụ cười của Lý Tụng Hoa đã có chút miễn cưỡng: "Đều được
Có ai thấy thái sơn sụp đổ mà không đổi sắc
Trong lòng Lý Tụng Hoa cũng rất rối bời, chẳng qua ngoài mặt vẫn tỏ ra bình thản
"Cám ơn
Lâm Uyên xoay người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay khi Lý Tụng Hoa còn đang cố gắng duy trì nụ cười, Lâm Uyên đột nhiên nói: "Kỳ thật bốn phương tám hướng đều là tường, vẫn luôn ở đó, chưa bao giờ biến mất
Lý Tụng Hoa ngẩn ra: "Ta không nói về loại tường này.”
Lâm Uyên mỉm cười: "Ta cũng không nói đến loại tường đó
"
Chẳng phải Lý Tụng Hoa là người chơi chữ trước sao
Vì sao lại không nhanh chóng hiểu ý hắn nhỉ
"Cậu..
"Ta chính là tường của ngươi, có thể ngăn cản thiên quân vạn mã
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lâm Uyên đến tay không, khi về đã ôm theo một túi đầy trà, đều là trà ngon hảo hạng
Mấy năm nay hắn cũng không trêu ai chọc ai, nhưng cũng chưa từng để bản thân chịu thiệt
Dựa vào cái gì mà tư bản Trung Châu cảm thấy hắn dễ bắt nạt
Còn bắt buộc hắn phải gia nhập vào tổ chức của bọn họ
Chẳng lẽ trong tương nếu có thiên tài xuất hiện, hắn sẽ phụ trách giúp tư bản Trung Châu tiêu diệt người ta à
Còn nữa, chủ tịch là người tốt, tặng trà cho hắn, để hắn lựa chọn
Còn tặng cổ phần cho hắn, cho phép hắn tự do làm việc
Là một ông chủ tốt, người như vậy biết kiếm ở đâu ra
Đừng nói là Tinh Mang, cả Dương Chung Minh, Trịnh Tinh, hay Ngư vương triều đều phải cùng hắn ở lại Tinh Mang
Không phải Trung Châu muốn phá nhà ai thì đều sẽ được
.....
Lý Tụng Hoa ngồi ngây ngốc trên ghế, môi khẽ run rẩy, trạng thái này đã kéo dài rất lâu
Đột nhiên, cánh cửa đã bị đẩy ra
Người đàn ông đó giống Lý Tụng Hoa đến bảy phần
"Hoa
Thế nào rồi
Ông ta có chút sốt ruột
Lý Tụng Hoa nhìn nửa chén trà lúa mạch còn sót lại trước mắt, đột nhiên cười ha ha, hốc mắt đều đỏ lên
Dường như người đàn ông đã hiểu ra được gì đó, nhưng vẫn không kìm được sự lo lắng trong lòng: “Có lẽ hắn chưa ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề
"
Lý Tụng Hoa uống cạn sạch trà lúa mạch còn lại, giống như uống nửa chén rượu mạnh, hăng hái: "Có lẽ là bọn họ còn chưa ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề
“Em thật sự muốn đối đầu với Trung Châu ư?”
"Ta không tìm họ nhưng họ đã tìm đến ta rồi, đối đầu vẫn tốt hơn ngồi chờ chết
Khi ta chia cổ phần cho cậu ta, lòng tin không nhiều như vậy
Lúc đó em giống như con bạc đang đánh cược tất cả.”
“Con bạc sao?”
Lúc chia cổ phần, Lý Tụng Hoa không biết Tiện Ngư là Sở Cuồng, là Ảnh Tử
Nhưng vào lúc đó, Lý Tụng Hoa đã dám khẳng định: “Đường hướng sau này của Tiện Ngư chính là đường hướng của Tinh Mang.”
“Ta thừa nhận, khi ấy ta quá mạo hiểm.”
Ngày Lý Tụng Hoa đưa cổ phần cũng nói với anh trai như vậy, hôm nay rốt cục cũng có thể nói ra bốn chữ sau nằm mơ cũng muốn nói ra: "Ta thắng cuộc rồi
Ông ta không biết Lý Tụng Hoa lấy đâu ra nhiều tự tin như vậy: “Rốt cuộc Lâm Uyên có bí mật gì đáng để các ngươi coi trọng như vậy?”
“Mấy vị ở hội nghệ thuật đặc biệt chú ý đến Lâm Uyên.”
“Hoá ra là vậy.” Lý Tụng hoa cười nói
Đúng là không ngờ được đấy, có lẽ từ đâu lâu lãnh đạo hội nghệ thuật đã biết được bí mật của Lâm Uyên nhưng không ai đâm thủng lớp giấy này cả.