Toàn Chức Nghệ Thuật Gia

Chương 1717: Nghề của hắn là giáo viên (1)




Trong lúc hoảng hốt, dường như Chiêm Vân có thể trông thấy cảnh được mô tả trong cuốn tiểu thuyết: Lớp học khiêm tốn và một đống bàn gỗ tồi tài tạo thành một nơi được gọi là trường học
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ban này, tiếng lật sách vang lên trong trường, buổi tối, không có ánh sáng thì hắn thắp nến dạy các em học bài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một số học sinh vắng mặt vào buổi sáng vì phải phụ giúp chuyện đồng áng của gia đình
Khi có ai đó bị ốm nặng, Lý Bảo Khố luôn thấy những đứa trẻ thắp hương đốt giấy cầu khẩn cho người đó bình an tai qua nạn khỏi
Trước đây Lý Bảo Khố thường trách tụi nhỏ mê tín dị đoan, nhưng lần này hắn không còn đủ sức nữa rồi
Hắn đã dành cả cuộc đời mình để thắp lên ngọn lửa của văn minh và khoa học trong trái tim những đứa trẻ
Hắn cũng hiểu rằng, so với những tri thức mê tín dị đoan lan truyền khắp ngôi làng miền núi thì ngọn lửa văn minh mới yếu ớt làm sao
Tựa như ngọn nến trong lớp học vào đêm đông tuyết rơi
.....

Nhưng điều này có liên quan gì đến khoa học viễn tưởng
Chiêm Vân nghĩ như vậy, vô thức mở trang tiếp theo, sau đó hắn bỗng nhiên mở to hai mắt:

[Cách Lam Tinh năm vạn năm ánh sáng, ở trung tâm ngân hà, có một cuộc chiến giữa các hành tinh đã kéo dài mấy vạn năm ánh sáng gần đi đến hồi kết.]

Đã chuyển sang chủ đề khoa huyễn rồi
Chẵng lẽ đây là câu chuyện hai phía không liên quan
Một bên là giáo viên nông thôn dù sắp chết cũng phải hết

mình vì lũ học sinh
Một bên là cuộc chiến giữa các vì sao ở trung tâm thiên hà
Trong một ngôi làng nhỏ bé, người thầy sống nương tựa cùng đám học sinh trong lớp học thô sơ
Vũ trụ rộng lớn, lại có cuộc chiến công nghệ cao khiến vô số người đã chết
Dù có đánh chết, Chiêm Vân cũng không thể nghĩ ra hai dòng thời gian này sẽ liên hệ gì với nhau
Hắn không nhìn thấu ý đồ viết của Sở Cuồng
Nhưng trận đại chiến vũ trụ được Sở Cuồng viết rất chi tiết, giống như đây là một cuốn tiểu thuyết khoa huyễn chân chính vậy
Tác phẩm miêu tả sức mạnh và khí phách vô cùng chân thật
Cùng với những kiến thức vật lý phù hợp không chê vào đâu được
Năng lực miêu tả chiến tranh vũ trụ của Sở Cuồng rất tuyệt vời
Trận chiến giữa hai phe Carbon và Silicon
Dù nhân loại thuộc sinh vật được cấu thành từ các thành phần carbon, nhưng không có tư cách tham gia trận chiến giữa các vì sao
Thậm chí bọn họ cũng không phát hiện ra có cuộc chiến này tồn tại
Cuối cùng, liên minh carbon đã giành chiến thắng trong cuộc chiến
.....
Góc nhìn trở về trường học nông thôn, Lý Bảo Khổ vẫn đi dạy như thường lệ
Hôm nay trạng thái của hắn rất tệ, sắc mặt nhợt nhạt doạ người
Các học sinh lo lắng: "Giáo viên nghỉ ngơi, ngày mai mỗi người nói cũng được
Hắn đau đớn cười khổ một tiếng: "Chuyện của hôm nay không thể để ngày mai.”

Nếu có thể kéo dài đến ngày mai thì thật tốt, vậy hắn có thể giảng thêm một bài nữa
Nhưng trực giác nói cho hắn biết thời gian không đủ
Hắn phẩy tay một cái, một đứa trẻ đặt tấm bảng nhỏ lên chiếc chăn trước ngực hắn
Đó là cách hắn giảng bài trong những ngày tháng cuối đời, đôi tay yếu ớt cầm lấy nửa viên phấn mà đám trẻ đưa đến, đặt lên tấm bảng đen
Ngay lúc này có một cơn đau ập đến khiến tay hắn run lẩy bẩy, viên phấn trắng vạch vài đường lên bảng đen
Sau khi trở về nhà, hắn chưa từng đến bệnh viện nữa
Nửa năm trôi qua, các tế bào ung thư đã di căn đến gan, vì thế mới có những nỗi đau khôn cùng này
Tay hắn mò mẫm dưới gối, tìm thuốc giảm đau, đây là loại phổ thông nhất được bày bán tràn lan
Căn bệnh ung thư đã bước vào giai đoạn cuối khiến hắn đau nhức dữ dội, thuốc này không còn bất kỳ tác dụng gì với hắn
Chỉ giống như một liều thuốc an thần, xoa dịu tâm trạng đang bừng bừng
Sau khi uống xong, hắn luôn cảm thấy khoẻ hơn
Thuốc giảm đau ở bệnh viện không đắt nhưng bệnh viện không cho mang về nhà, cho dù mang về nhà cũng chẳng có ai tiêm cho hắn
Hắn lấy hai viên thuốc ra khỏi bọc, nhưng nghĩ thế nào lại lấy cả 12 viên ra rồi nuốt xuống
Bởi vì hắn biết rằng hắn sẽ không bao giờ cần những loại thuốc này nữa
Hắn lại vùng vẫy muốn viết chữ lên bảng đen, nhưng đầu đột nhiên nghiêng sang một bên, một đứa bé vội vàng đem chậu đến bên miệng hắn, hắn phun ra một ngụm máu đỏ đen, sau đó suy yếu tựa vào gối thở dốc
Trong số những đứa trẻ có tiếng khóc nức nở
Hắn từ bỏ việc viết lên bảng, vẫy tay gọi một đứa trẻ cất bảng đi
Hắn bắt đầu dạy học bằng miệng, giọng nói yếu ớt: “Hôm nay chúng ta sẽ học về vật lý trung học cơ sở
Vật lý là một bộ môn các con chưa từng nghe nói đến, nhưng nó lại là sự thật của thế giới quan, cần phải học tập một cách sâu sắc…”

“Thầy ơi, đừng nói nữa.” Các học sinh cầu xin hắn trong tuyệt vọng
Nhưng hắn vẫn dạy bất chấp lời cầu xin của học sinh
Đây có thể là bài giảng cuối cùng, thế nên hắn đã nói về nguồn gốc của khoa học
Ba định luật vật lý cơ bản nhất trong vật lý nổi tiếng nhất Lam Tinh
.....
Chiêm Vân xem Sở Cuồng là đối thủ, trong lòng lúc nào cũng muốn thắng đối phương
Nhưng đồng thời Chiêm Vân cũng nghiêm túc kính trọng Lý Bảo Khố trong câu chuyện
Đây là một giáo viên giỏi, cả đời cống hiến cho sự nghiệp dạy trẻ ở nông thôn
Chiêm Vân nhất định phải thừa nhận, đoạn tình tiết này của Sở Cuồng làm cho trong lòng hắn có chút chua xót, thậm chí nhịn không được khóe mắt chua xót
Hắn nhớ về giáo viên của mình, hắn biết viết khoa huyễn cũng phải cảm ơn giáo viên vật lý năm đó
Rõ ràng ông ấy đã đến tuổi về hưu, mái tóc bạc hoa râm rồi vẫn muốn dạy học sinh
Tốt nghiệp đã nhiều năm, hắn mới biết rằng giáo viên ấy bị bệnh nặng
Thế nên ông ấy muốn hoàn thành sứ mệnh của mình trên bục giảng
Đó là sự vĩ đại lớn chừng nào, giống như người thầy trong truyện
Cống hiến cả cuộc đời để chiếu ánh sáng tri thức đến vùng quê ngốc nghếch
Ngay cả khi cái giá phải trả là mạng sống của hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cách thức này vô cùng quyết liệt và nguy hiểm
Tựa như phong ba cuồn cuộn sôi trào, sức nặng của tiết học này tựa như Thái Sơn
Nhưng Chiêm Vân vẫn không biết Sở Cuồng sẽ dùng phương thức nào để hai dòng thời gian giao nhau
Chiêm Vân tiếp tục đọc, tâm tình mang theo trầm trọng khác thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.