Lâm Uyên không muốn thảo luận đề tài Sở Cuồng và Tiện Ngư ai nhanh hơn ai với lão Chu
Sau khi bàn xong về bộ phim mới, lão Chu cầm kịch bản rời đi
Lâm Uyên quyết định ở lại văn phòng, viết truyện khoa huyễn, dù Sở Cuồng đã thắng ba trận đấu văn, nhưng vẫn còn bảy trận đang chờ hắn
Không có bản thảo dự trữ sẽ rất khó khăn, cũng may mấy ngày nay không ai làm phiền hắn
Lâm Uyên đã tích góp được rất nhiều bản thảo khoa huyễn chất lượng
Sự đề phòng của Lâm Uyên là có cơ sở, ngay trong đêm đó bảy nhà văn còn lại đã ra tay
Đoan Ngọ của Tề Châu tag Sở Cuồng: “Kẻ hèn học tài sức mọn, cũng cố sức hoàn thiện một tác phẩm khoa huyễn ngắn, mong Sở Cuồng lão sư nâng cao đánh khẽ.”
Người này vốn chỉ muốn cọ nhiệt, nào có lòng nghiêm túc chuẩn bị chứ
Ai ngờ Sở Cuồng lại điên cuồng như vậy, trực tiếp mở sàn đấu khiêu chiến khắp tám châu
Còn hắn lại trở thành đối tượng đầu tiên được chọn để thách đấu
Đoan Ngọ vừa hưng phấn và sợ hãi, vui vì thành công cọ nhiệt Sở Cuồng
Sợ hãi là do lão tặc quá đáng sợ, ba đối thủ cùng hợp lực cũng không làm gì được
Trình độ của mình và ba vị kia không chênh lệch lắm, dựa vào đâu mà thắng được Sở Cuồng chứ
Nhưng hắn không còn cách nào khác, đâm lao phải theo lao thôi
Dùng lời lẽ khiêm tốn đặt mình ở vị trí thấp hơn
Dù là thế nhưng Đoan Ngọ vẫn ôm tâm lý cầu may, lỡ như hắn thắng thì sao
Sở Cuồng đã viết liên tiếp ba tác phẩm, trong thời gian ngắn khó lòng hoàn thành thêm tác phẩm có chất lượng cao nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay sau đó, một tác giả khoa huyễn của Hàn Châu không hẹn mà gặp cùng phát thông báo: “Tác phẩm mới đã hoàn thành, dù trình độ có hạn nhưng hy vọng Sở Cuồng có thể nương tay (bật cười).”
Hắn tên là Đằng Long, người cũng giống như tên
Bản thân hắn cũng rất thích phô trương
Nhưng hôm nay hắn lại khiêm nhường như thế, đúng là chuyện lạ hiếm có
Tác giả khoa huyễn Triệu Châu, An Chi cũng xuất hiện: “Là một fan khoa huyễn của Sở Cuồng lão sư, hy vọng lão sư có thể chỉ giáo nhiều hơn
Được đấu văn với ngài là vinh hạnh lớn nhất trong đời ta (nghiến răng).”
..
Sau ba chiến thắng liên tiếp, Sở Cuồng lại nghênh đón ba đối thủ
Độc giả vô cùng hưng phấn, không biết Sở Cuồng có thể hạ gục bao nhiêu đối thủ đây
Nhưng sau khi đọc kỹ bài thông báo của các đối thủ, lại cảm thấy có chỗ không bình thường
“Có mình ta thấy phát ngôn của ba người này có vấn đề thôi sao?”
"Phốc
"Ta cũng vừa phát hiện ra, thật là khó tin mà.”
“Đoan Ngọ cũng là tác giả thuộc top đầu khoa huyễn của Tề Châu, vậy mà lại xuống nước mong Sở Cuồng bao dung hắn sao?”
“An Chi cũng vậy.”
“An Chi là đại biểu khoa học viễn tưởng Triệu Châu, kết quả lại tự xưng là fan lão tặc, còn bảo được đấu văn với lão sư chính là vinh dự lớn nhất trong đời hắn ư?”
“Khó tin nhất phải là Đằng Long kìa.”
“Tính cách tên này ngang ngược có tiếng, cũng ngang ngửa cỡ Sở Cuồng chứ chẳng đùa
Kết quả khi đối đầu với Sở Cuồng, lại cầu xin hắn nương tay.”
“Đằng Long đổi tính hồi nào thế?”
“Sự kiêu ngạo trước đây của hắn đi đâu cả rồi.”
“Bọn họ tỏ ra đáng yêu làm gì thế?”
“Ba người họ cùng một giuộc, hèn quá đi mất.”
“So với những vị trước thì tổ hợp ba người này run sợ như cầy sấy, bị lão tặc Sở Cuồng dọa sợ rồi sao?”
"Ta còn muốn cổ vũ cho bọn họ
"Cổ vũ gì mà cổ vũ, bọn họ sợ xanh mặt như thế, đây chính là trận đấu văn sợ sệt nhất mà ta từng nhìn thấy.”
Cộng đồng mạng vừa tức cười vừa cảm thấy tức giận trước phát biểu của ba tên cực phẩm này
Trước nay, đấu văn luôn mang lại cảm giác khí thế đối đầu hừng hực
Vậy mà ba người họ lại tỏ ra hèn kém trước một người
Thái độ sợ hãi như thế chẳng khác nào gặp Sở Cuồng như chuột gặp mèo
Khi Sở Cuồng muốn đấu văn toàn cầu, chẳng phải đám tác giả khoa huyễn rất phấn khích muốn đánh bại hắn mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
.....
Giới văn học khoa huyễn không thể chịu đựng nổi nữa
“Ai nói cho ta biết họ đang nghĩ gì trong đầu vậy?”
“Sợ hãi như chim sợ cành cong.”
"Chẳng phải là đang cổ vũ sự kiêu ngạo của Sở Cuồng sao?”
“Thắng ba trận thì đã sao?”
“Ta nhớ lần trước Đằng Long còn phát biểu trong nhóm rằng: Viết sách phải có lòng tin, không tin thì viết sách làm gì nữa?”
“Cái này gọi là lòng tin dữ chưa?”
“Ta không quen biết con hàng này nữa.”
“Viết liên tiếp ba quyển, ai cũng biết Sở Cuồng đã không còn sức nữa rồi, nhất định phải thắng lớn.”
“Vậy các ngươi lên đi.”
Đằng Long vừa xuất hiện thì quần chúng liền im lặng, tên này chỉ khiêm nhường trước mặt Sở Cuồng thôi, còn đối với người khác thì đừng hòng: “Hoá ra các ngươi không muốn mình bị vả mặt.”
Hứ, núp ở đây nói xấu người khác, chi bằng tự mình ra trận đối đầu với Sở Cuồng thử xem
Với Sở Cuồng thì Đằng Lòng còn phải nhún nhường, còn trước mặt người khác hắn chẳng cần phải nể ai cả
Bản thân không tài giỏi bằng người ta, thì ghen tị sao?
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]