Sau đó Tào Đắc Chí lại chú ý tới những người khác
Vụ án này có rất nhiều người liên quan
Hơn nữa mỗi người liên quan dường như đều có bí mật của riêng mình
Hercule Poirot còn cố ý tụ tập mọi người lại cùng một chỗ, nói thẳng ra: “Tất cả các ngươi đều đang che giấu một phần sự thật, có lẽ các ngươi cho rằng những sự thật này không liên quan gì nhau nên lựa chọn im lặng để tự bảo vệ mình, nhưng mấu chốt để phá án có lẽ đang ẩn trong những manh mối mà các ngươi che giấu.”
Tào Đắc Chí cho rằng Hercule Poirot đang ảo não
Nhưng điều khiến hắn không ngờ tới là, Hercule Poirot không hề ảo não chút nào, mà là đang thể hiện
“Nhưng không sao cả, ta sẽ tra ra được hết thảy.”
Nói như thế nào đây
Nghe giống như đang khiêu khích đối thủ ấy
“Rất nhanh thôi, ta sẽ tìm được ngươi.”
Chính là kiểu tuyên ngôn như vậy
Xem đến đây, Tào Đắc Chí bỗng cảm thấy mình khá thích vị thám tử tư này
Nhưng rốt cuộc hung thủ là ai
Tào Đắc Chí đã bắt đầu nóng nảy
Hắn đã làm trong ngành trinh thám lâu năm, 80% các tác phẩm trinh thám hắn đều đã đọc qua, cũng có thể đoán được hung thủ trước khi tác giả để lộ chân tướng
Nhưng lúc này đây, hắn lại không thể xác định được hung thủ là ai
Bởi vì mỗi người đều có chứng cứ ngoại phạm, hơn nữa bọn hắn đều đang che giấu một phần sự thật khiến cho vụ án này trở nên vô cùng phức tạp
Trong mỗi tác phẩm trinh thám đương nhiên đều có những manh mối ẩn được cài cắm xuyên suốt bộ truyện để chỉ ra ai mới là hung thủ, nhưng Tào Đắc Chí đã xem hết hai phần ba tiểu thuyết cũng không đoán ra được danh tính hung thủ
Sở Cuồng đã rất chăm chỉ
Nếu không đủ kiên nhẫn và chuẩn bị kỹ càng thì rất khó có thể viết trinh thám đến mức phức tạp như vậy, khiến độc giả hoàn toàn đi loanh quanh trong một mảnh sương mù xám xịt
“Bây giờ người nên hoài nghi đều đã hoài nghi rồi, vậy rốt cuộc hung thủ là ai?”
Đây là chuyện mà Tào Đắc Chí để ý nhất, hắn chỉ hận không thể lật tới phần cuối để xem chân tướng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng hắn vẫn nhịn được
Niềm vui khi xem tiểu thuyết trinh thám chính là quá trình suy đoán hung thủ, một khi đã biết hắn là ai thì rất khó cảm nhận được loại khoái cảm này nữa
Lúc này Tào Đắc Chí phát hiện mình đã bị Vụ Ám Sát Ông Roger Ackroyd thu hút hoàn toàn
Đây là một vụ án rất thú vị
Toàn bộ vụ án được sắp xếp và lên kế hoạch rất thành công
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cho nên Tào Đắc Chí mới vội vàng tìm xem hung thủ là ai, ánh mắt càng lúc càng sáng
Thì ra tác giả viết huyền huyễn cũng có thể viết trinh thám hay đến như vậy
Ách…
Bây giờ kết luận như vậy cũng còn hơi sớm
Nếu Sở Cuồng cố ý bày ra đủ loại âm mưu, cuối cùng danh tính hung thủ lại không thể khiến độc giả cảm thấy bừng tỉnh đại ngộ, vậy hắn là một tác giả không đủ cao tay
Nghĩ tới đây, Tào Đắc Chí bỗng cảm thấy căng thẳng
Mấy chương cuối cùng hắn đọc kỹ càng đến từng câu từng chữ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng càng đọc tiếp, Tào Đắc Chí lại càng cảm thấy bất an, bởi vì hung thủ vẫn đang ẩn trong sương mù, dù câu chuyện đã đi tới hồi kết hắn vẫn chưa tìm được câu trả lời
“Chẳng lẽ hung thủ không nằm trong danh sách kẻ bị tình nghi?”
Nếu là như vậy, Tào Đắc Chí nhất định sẽ nổi giận mắng to
Bởi vì hành vi này chẳng khác nào một bộ phim ma doạ cho khán giả sợ đến tè ra quần, kết quả đến cuối phim đạo diễn lại nói cho khán giả biết đó đều chỉ là ảo tưởng của nhân vật chính bởi vì hắn bị bệnh tâm thần mà thôi
Sở Cuồng sẽ không làm trò này đâu nhỉ
Mang theo đủ loại lo lắng về cái kết, Tào Đắc Chí rốt cuộc đọc tới chương gần cuối
Chương này tên là “Chân tướng”
Đây là chương thứ ba từ dưới lên, Sở Cuồng không có ý định giấu chân tướng đến tận chương cuối cùng, dường như phía sau còn có nội dung cốt truyện
“Ta thừa nhận, ta không đoán ra hung thủ là ai.”
Tâm tình Tào Đắc Chí dần trở nên nặng nề, hắn đang lo lắng cái kết truyện không làm mình tâm phục khẩu phục
Ở cuối chương này, Hercule Poirot vạch trần chân tướng:
[Ai là người đủ quen thuộc với ông Roger để biết ông ta đã mua một chiếc máy ghi âm
Ai là người có kiến thức nhất định về nguyên lý cơ học của máy móc
Ai là người có cơ hội trước khi tiểu thư Flora đến, kịp thời lấy đi thanh kiếm đó
Ai là người có được hộp đựng máy ghi âm
Ai là người có thể ở trong thư phòng một mình suốt mấy phút khi Parker gọi điện thoại cho cảnh sát ——]
Đọc đến đây, Tào Đắc Chí đột nhiên đứng phắt đậy
Con mắt hắn trừng to như chuông đồng, hơi thở của hắn lúc này đã trở nên dồn dập
Rung động, sợ hãi, không thể nào ngờ tới
Dựa theo lời của Hercule Poirot, hung thủ trong vụ án này chỉ có thể là…
Sheppard
Đúng vậy, chính là nhân vật “ta” trong truyện, là người kể chuyện bằng ngôi thứ nhất Sheppard
Toàn bộ câu chuyện đều được kể bằng góc nhìn của Sheppard
Từ khi Hercule Poirot xuất hiện, hắn trở thành trợ thủ cho vị thám tử, trong quá trình này Tào Đắc Chí chưa bao giờ hoài nghi Sheppard
Không phải chỉ số thông minh của Tào Đắc Chí không đủ, mà là hắn bị Sở Cuồng lừa gạt
Lừa gạt từ đầu tới cuối
Ai mà ngờ được “ta” lại là hung thủ
Khi độc giả bắt đầu đọc tác phẩm Vụ Ám Sát Ông Roger Ackroyd, trong nháy mắt đó bọn hắn đã tự động loại bỏ Sheppard ra khỏi diện tình nghi
Sheppard lấy thân phận người chứng kiến toàn bộ vụ án, từ lúc bắt đầu đã có chứng cứ ngoại phạm
Ai ngờ tất cả đều là giả
Hắn tuy có chứng cứ ngoại phạm vững chắc nhưng trong quá trình phá án thì chứng cứ này đã bị lật đổ, có điều lúc đó tầm mắt của độc giả đều đã bị mấy người bị tình nghi hấp dẫn hoàn toàn
“Má!”
Tào Đắc Chí cảm giác mình đang bị đùa bỡn, làm gì có bộ trinh thám nào lại lừa gạt độc giả như thế, hung thủ lại là người xưng “ta”
Rõ ràng chính là lừa gạt tình cảm của độc giả
Tào Đắc Chí cảm thấy mình nên mắng ỏm tỏi mới đúng, nhưng không biết tại sao sau khi chửi tục mấy câu, gương mặt hắn bỗng hơi đỏ lên, vẻ mặt trở nên xấu hổ
Hắn không muốn thừa nhận, nhưng giờ phút này hắn phải thành thật nói ra một điều
Hắn cảm thấy… thoải mái.